CHƯƠNG 2440
QUAN TÔNG CHỦ
Cảm thấy Diệp Quan nửa ngày không có động tác, Nhất Niệm đột nhiên chậm rãi mở hai mắt ra, nàng nhìn thoáng qua Diệp Quan nằm ở một bên, do dự một chút, sau đó nói khẽ:
- Kết thúc rồi à?
Diệp Quan: "…"
Thế là, lần động phòng thứ nhất cứ như vậy kết thúc
Diệp Quan rất bất đắc dĩ
hắn cũng rất muốn thâm nhập sâu tìm hiểu một chút, nhưng xác thực không dám, bởi vì hắn đánh không lại nữ tử áo trắng kia, quá con mẹ nó không hợp thói thường
thật sự là vô nghĩa!
Diệp Quan thấp giọng thở dài, chưa bao giờ khó nói như vậy
mặc dù Diệp Quan rất nhanh, nhưng Nhất Niệm cũng không có suy nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy nam tử nhân loại đều là nhanh như vậy, chẳng qua là nàng hơi nghi hoặc một chút, bởi vì Tĩnh An trước đó vụng trộm nói qua với nàng, lần đầu tiên giống như có đau một chút, nhưng vừa rồi cũng không có rất đau, rất nhanh, thật nhanh, tiến vào giống như lại không có vào…
Nhất Niệm không có suy nghĩ nhiều, nàng thuận thế nằm ở trong ngực Diệp Quan, nói khẽ:
- Chúng ta ngày mai liền rời đi sao?
Diệp Quan thu hồi suy nghĩ gật đầu, nắm tay Nhất Niệm, khẽ gật đầu:
- Ừm
sự tình Thiên Hành văn minh mặc dù đã kết thúc, nhưng hắn biết, sự tình Ác Đạo Minh còn chưa kết thúc, vị Nhị Điện Chủ kia không tiếc lấy cái chết làm đại giá để xò xét thực lực của cô cô váy trắng, nhất định còn có hậu chiêu
hiện tại việc cấp bách là tăng cao thực lực! Lần này, không thể lại bị động!
Nhất Niệm khẽ gật đầu:
- Được
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Ngươi có phải hay không muốn ở lại Thiên Hành văn minh?
Nhất Niệm lập tức lắc đầu
Diệp Quan nói:
- Vậy là ngươi muốn ở lại Thiên Vân Học Cung?
Nhất Niệm do dự một chút, sau đó vẫn lắc đầu, nàng mặc dù có chút không nỡ rời xa Tĩnh An cùng với Thiên Vân Thượng Thần, nhưng đối với toàn bộ Thiên Hành văn minh xác thực đã không có hảo cảm, mà nàng cũng biết, những trái cây Thiên Hành văn minh kia cũng sẽ không hoan nghênh nàng
Diệp Quan cười nói:
- Vậy ngươi ở lại trong Tháp nhỏ của ta hỗ trợ nghiên cứu thời không?
Đối với thời không đặc thù kia, trước mắt cũng là Nhất Niệm am hiểu nhất
Nhất Niệm gật đầu:
- Được
nàng cũng ưa thích nghiên cứu thời không kia, cho tới bây giờ, nàng chỉ nghiên cứu được một góc của băng sơn
Diệp Quan cười cười, sau đó ôm lấy Nhất Niệm, chỉ chốc lát, hai người liền đã ngủ say
ở ngoài cửa
Tĩnh An dựa vào trên cửa lẳng lặng nghe rất rất lâu, nhìn thấy không có bất cứ động tĩnh gì, nàng hơi nhíu mày:
- Như vậy liền xong việc? Nhanh như vậy?
Ở sâu trong tinh không một mảnh vũ trụ không biết, một bàn tay to lớn cao tới trăm vạn trượng sừng sững trong tinh không, lòng bàn tay hướng lên trên kéo một tòa cung điện màu đen, trên không đại điện, lơ lửng một chữ lớn màu đỏ như máu: Đạo
Ác Đạo Nhất Điện
vào ngày này, một ngọn hỏa diễm bùng cháy đột nhiên xuyên thủng hư không, đi vào vùng vũ trụ này, lập tức đi thẳng đến cung điện kia
vào lúc ngọn hỏa diễm bùng cháy này tới gần cung điện màu đen, một bàn tay đột nhiên tiếp nhận nó
là một nam tử trung niên, mặc một bộ áo bào rộng màu đen, tóc dài xõa vai, sau lưng đeo một thanh trường kiếm mang vỏ, trên người phát tán kiếm khí cực kỳ cường đại
nam tử trung niên nhìn hỏa diễm trong lòng bàn tay, sau một lúc lâu, gã chậm rãi nhắm hai mắt lại:
- Khâu sư đệ, đã ngã xuống
ông!
Theo thanh âm này rơi xuống, trong đại điện nơi xa, đột nhiên có trăm đạo ánh kiếm màu đỏ như máu lao ra, trong chớp mắt, sau lưng nam tử trung niên chính là nhiều hơn một trăm vị Kiếm Tu cường giả thuần một sắc áo bào đen, người đeo trường kiếm, những Kiếm Tu này nhìn đóa hỏa diễm ở trong tay nam tử trung niên cầm đầu kia, đều có chút khó có thể tin, lập tức khó có thể tin biến thành lửa giận vô biên
- Báo thù cho Khâu sư huynh!
Giữa sân, có một vị Kiếm Tu đột nhiên mở miệng
sau một khắc, trên trăm đạo kiếm quang phóng lên tận trời, đi thẳng đến vị trí mà hoả diễm cung cấp
mà lúc này, một đạo kiếm quang đột nhiên vụt lên từ trên người nam tử trung niên, trực tiếp nằm ngang ở trước mặt một đám Kiếm Tu, ngăn cản tất cả Kiếm Tu
tất cả Kiếm Tu dồn dập nhìn về phía nam tử trung niên, tràn đầy không hiểu
nam tử trung niên nói:
- Chờ đã
nói xong câu này, gã cũng không có nói rõ lí do cái gì, trực tiếp quay người đi về phía cung điện nơi xa kia
ở tại chỗ, một đám Kiếm Tu tức giận không thôi, nhưng lại không thể làm gì, chỉ có thể chờ đợi ở tại chỗ
nam tử trung niên đi đến trước cung điện kia, lúc này, một vị lão giả mặc áo bào đỏ đi ra, lão giả áo bào đỏ đưa tay phải ra ngăn cản:
- Quan tông chủ, chờ một lát
nam tử trung niên nhìn lão giả áo bào đỏ:
- Khâu sư đệ đã vẫn lạc
Lão giả áo bào đỏ hơi ngẩn ra, lập tức lại nói:
- Xin chờ một chút