CHƯƠNG 2442
KHÔNG CAM TÂM
Thế Tông uống một hớp rượu, sau đó nói:
- Tiểu Khâu tự nhiên là sẽ không gạt chúng ta, nhưng liệu có một loại khả năng, vị nữ Kiếm Tu váy trắng kia đang giả vờ yếu?
Quan tông chủ ngạc nhiên:
- Giả vờ yếu?
Thế Tông quay người nhìn về phía Quan tông chủ:
- Liệu có khả năng này hay không?
Quan tông chủ sau khi yên lặng một lúc lâu, nói:
- Nàng nếu như làm như thế, như vậy mục đích là cái gì?
Thế Tông lắc đầu:
- Mặc kệ mục đích của nàng là cái gì, nhưng ta có thể xác định chính là, nàng sẽ mạnh hơn so với chúng ta dự đoán rất nhiều, về phần đến cùng mạnh bao nhiêu… có lẽ, chỉ có giống như Tiểu Khâu, đến động thủ một lần với nàng mới biết được
Quan tông chủ lắc đầu:
- Thế Tông đại nhân, không hề nghi ngờ, nữ tử kia nhất định là cực mạnh, nhưng nếu như nàng thật sự mạnh hơn chúng ta rất rất nhiều, như vậy vì sao không trực tiếp giết tới chỗ chúng ta, vung một kiếm diệt trừ chúng ta?
Thế Tông chậm rãi đi đến cửa đại điện một bên, ngẩng đầu nhìn lại chính là vô tận tinh hà, y nói khẽ:
- Chỉ có hai nguyên nhân, nguyên nhân đầu tiên, như lời ngươi nói, nàng rất mạnh, nhưng không có mạnh như vậy, nàng cũng kiêng kị Ác Đạo Minh chúng ta, bởi vậy, một mực núp trong bóng tối, chỉ có đến lúc vạn bất đắc dĩ, mới có thể hiện thân ra tay; nguyên nhân thứ hai, đó chính là nàng thật sự quá quá mạnh, mạnh đến mức đã vượt xa khỏi nhận biết của chúng ta, không tới giết chúng ta, chẳng qua là xem Ác Đạo Minh chúng ta như là đá mài đao của vị Diệp Quan kia…
Nghe vậy, vẻ mặt của Quan tông chủ dần dần trở nên u ám:
- Xem Ác Đạo Minh chúng ta là đá mài đao, coi như là Thiên Hành văn minh cũng không có tư cách này
nói xong lời cuối cùng, trên người gã bạo phát ra một cỗ kiếm thế đáng sợ
Thế Tông nói khẽ:
- Ta cũng hi vọng không phải nguyên nhân thứ hai, nhưng bất kể như thế nào, nữ nhân này khẳng định là sẽ mạnh hơn so với chúng ta nghĩ…
Quan tông chủ nhìn về phía Thế Tông, ánh mắt vô cùng âm lãnh:
- Như vậy Khâu sư đệ cứ hy sinh một cách vô ích như vậy??
Thế Tông nắm chặt bầu rượu, ánh mắt nhìn chằm chằm thâm không
cứ như vậy hi sinh vô ích?
Y làm sao có thể cam tâm??
Thật sự không cam tâm!
Răng rắc!!
Bầu rượu trong tay Thế Tông đột nhiên vỡ vụn, rượu vương vãi ra
ánh mắt của Thế Tông cũng dần dần trở nên băng lãnh, nhưng vào lúc này, thời không trước mặt Thế Tông đột nhiên nổ tung ra, sau một khắc, một tấm phù lục màu đỏ như máu bay ra, vừa mới bay ra ngoài, tấm phù lục kia chính là bốc cháy lên
nhìn thấy một màn này, vẻ mặt của Thế Tông kịch biến trong nháy mắt, lúc này làm một lễ thật sâu, run giọng nói:
- Điện Chủ
Điện Chủ?
Quan tông chủ ở một bên có chút trợn mắt hốc mồm, vị Nhất Điện Chủ này sắp hiện thân??
Thế Tông lúc này cũng là mặt mũi tràn đầy khó có thể tin, bởi vì Nhất Điện Chủ đã có trên triệu năm chưa từng chủ động liên lạc với y
theo tấm phù lục kia cháy hết, một thanh âm đột nhiên chui vào giữa trán Thế Tông
sau một lúc lâu, Thế Tông chậm rãi nhắm hai mắt lại. Quan tông chủ nhìn về phía Thế Tông, lo lắng chờ đợi
một lát sau, Thế Tông mở hai mắt ra, y trầm giọng nói:
- Điện Chủ nói, vị nữ Kiếm Tu váy trắng kia là giả vờ yếu, thực lực của nàng là thâm bất khả trắc, chúng ta không phải đối thủ của nàng, không được hành động thiếu suy nghĩ, hết thảy đều ở trong lòng bàn tay Điện Chủ
hết thảy đều ở trong lòng bàn tay!
Thế Tông ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không, trong mắt y lóe lên một vệt ngưng trọng, y không nghĩ tới, Nhất Điện Chủ vậy mà lại tự mình ra sân đối phó với vị Diệp Quan kia
Quan tông chủ mặc dù không có cam lòng, nhưng cũng không thể làm gì khác được, ngay cả Nhất Điện Chủ cũng đều nói như vậy, như vậy mang ý nghĩa, bọn hắn hiện tại khẳng định không phải đối thủ của nữ tử váy trắng
dường như nghĩ đến cái gì, gã nhìn về phía Thế Tông:
- Thế Tông đại nhân, nữ tử mới vừa rồi là?
Thế Tông thu hồi suy nghĩ, nói:
- Vu Dịch Vô Gian vũ trụ
Quan tông ngạc nhiên:
- Vô Gian vũ trụ?
Thế Tông bình tĩnh nói:
- Có một số việc, cũng là nên để cho ngươi biết
nói đến đây, y chậm rãi nhắm hai mắt lại:
- Sự tình Diệp Quan, Điện Chủ sẽ đích thân giải quyết, nhiệm vụ thiết yếu của chúng ta hiện tại, là giết Thiên Hành Chủ, đoạt Thiên Hành Sinh Mệnh Thụ cùng với Luân Hồi Tổ Thạch của Thiên Hành văn minh bọn hắn, cùng với của cải bọn hắn tích lũy hàng tỷ năm…
tại Thiên Hành văn minh, Thiên Vân Học Cung
Diệp Quan cùng với Nhất Niệm ngủ một giấc đến buổi sáng, Diệp Quan đột nhiên cảm giác trên người mềm nhũn, non nớt, hắn mở hai mắt ra, lúc này Nhất Niệm đang nằm sấp ở trên người hắn nhìn hắn, nhìn thấy Diệp Quan mở hai mắt ra, gương mặt Nhất Niệm lập tức đỏ lên, sau đó thoáng cái vùi vào cổ hắn