CHƯƠNG 2460
THỦ TỊCH CHẤP PHÁP QUAN PHỤC VÕ!
“Dĩ nhiên, ngươi không phải trái cây, ta không xác định những tên kia có thể tán thành ngươi hay không, nhưng ta cảm thấy, hẳn là sẽ, bởi vì trên người ngươi tồn tại biến số”
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút:
- Biến số??
Bố Huyền hỏi lại:
- Ngươi không biết?
Diệp Quan lắc đầu
Bố Huyền cười nói:
- Thay lời khác mà nói, chính là có ngươi ở đây, hết thảy đều có khả năng
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Nói cụ thể một chút?
Bố Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Liền giống với nói, vốn là một cái tử cục, nhưng nếu có sự gia nhập của ngươi, tử cục này có khả năng liền sẽ phát sinh biến hóa
Diệp Quan cau mày
Bố Huyền tiếp tục nói:
- Kỳ thật, ngươi không chỉ là biến số, còn là một cái dị số… nếu như ngươi gặp được biến số, liền lại biến thành dị số, như thế nào là dị số? Đơn giản mà nói chính là siêu việt bên ngoài hết thảy Đại Đạo, có thể vào bất luận cục gì, nhưng sẽ không bị nhốt…
Nói đến đây, y lắc đầu:
- Dĩ nhiên, ta cũng không dám hoàn toàn xác định, ta cũng không quá am hiểu đo lường tính toán thuật, nếu như là Quan Tinh chủ đời thứ nhất, ông ta hẳn là có thể thấy rõ ngươi
Diệp Quan nói:
- Thiên Hành văn minh các ngươi còn có coi bói?
Bố Huyền gật đầu:
- Có, Quan Tinh Chủ đời thứ nhất rất khủng bố, sau này không biết nguyên nhân gì, ông ta rời đi Thiên Hành văn minh, mà ông ta vừa đi, Quan Tinh Điện của Thiên Hành văn minh chúng ta liền trở thành một đời không bằng một đời, thật sự là đáng tiếc. Nếu như năm đó ông ta ở lại, Thiên Hành văn minh chúng ta có lẽ liền sẽ không xuất hiện trận biến cố kia. Ài, đây có lẽ đều là mệnh…
Nói đến đây, y đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Quan:
- Ngươi tin mệnh sao??
Diệp Quan nói:
- Ta tin cô cô!
Bố Huyền hơi nghi hoặc một chút:
- Cô cô??
Diệp Quan gật đầu:
- Đúng thế
Bố Huyền cười nói:
- Cô cô ngươi rất mạnh?
Diệp Quan mỉm cười:
- Cũng tàm tạm, chỉ là chưa từng bại mà thôi
Bố Huyền: "…"
Chỉ chốc lát, Diệp Quan cùng với Bố Huyền đi tới trước một viên tinh cầu, Bố Huyền nhìn viên tinh cầu kia, vẻ mặt dần dần trở nên ngưng trọng:
- Nàng liền ở bên trong
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Bố Huyền:
- Có đề nghị gì đối với ta không?
Bố Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Nếu như nàng thật sự muốn ra tay với ngươi, ta kiến nghị ngươi trực tiếp đầu hàng
Diệp Quan gật đầu:
- Được!
Nói xong, hắn đi về phía viên tinh cầu kia
nhìn Diệp Quan tan biến ở phía xa, Bố Huyền nói khẽ:
- Hi vọng phong ấn đừng xảy ra vấn đề gì, bằng không… nói xong, trong mắt y lóe lên một vệt lo lắng thật sâu
Diệp Quan đi lên một hòn đảo, vừa đạp vào hòn đảo, hắn chính là nghe được một tiếng ca chậm rãi truyền đến từ nơi xa
mặc dù nghe không hiểu, nhưng tiếng ca này thanh thúy, làn điệu thanh u, phảng phất như là thanh âm thiên ngoại, nghe vào khiến tâm linh người ta yên tĩnh
Diệp Quan nhìn về phía nơi xa, ở phía trước nơi đó, có một gốc cổ thụ che trời, tán cây cổ thụ như dù, bao trùm một nửa hòn đảo, mà ở dưới cổ thụ, có một nữ tử ngồi nơi đó, nữ tử mặc một bộ váy dài, trong trắng lộ xanh, trên váy dài thêu một đôi yêu thú không biết tên, mái tóc dài tùy ý khoác ở sau lưng, ở dưới cùng được buộc bằng dây lụa màu đỏ
ở trước mặt nàng, đặt một kiện nhạc khí như đàn tranh
bởi vì đối phương là đưa lưng, bởi vậy, Diệp Quan cũng không nhìn thấy khuôn mặt chân thực của đối phương
Thủ Tịch Chấp Pháp Quan Phục Võ!
Diệp Quan cũng không có tiến lên, mà là lẳng lặng nghe nữ tử hát xong khúc này
không thể không nói, thanh âm của nữ tử rất êm tai, đặc biệt thanh thúy, giống như từng viên trân châu rơi xuống bàn ngọc
đối với vị Thủ Tịch Chấp Hành Quan trong truyền thuyết trước mắt này, Diệp Quan kỳ thật cũng là có chút hiếu kỳ, bởi vì danh tiếng Thủ Tịch Chấp Hành Quan chính là do vị này đánh ra, hơn nữa, từ trong thái độ của Thủ Tịch Chấp Hành Quan Bố Huyền có thể thấy được, y đối với vị Thủ Tịch Chấp Pháp Quan Phục Võ này rất là kiêng kị!
Cuối cùng, nữ tử hát xong
giữa thiên địa trở nên an tĩnh lại
nữ tử đột nhiên mở miệng:
- Có việc sao?
Diệp Quan hơi hơi thi lễ, sau đó mở lòng bàn tay ra, một tấm lệnh bài màu xanh chậm rãi bay đến sau lưng nữ tử:
- Vật này là Thiên Vân Thượng Thần nhờ ta giao cho tiền bối!
Hắn cũng không biết tấm lệnh bài là để làm gì, bởi vậy, cũng là có chút hiếu kỳ, mà hắn sở dĩ đáp ứng tới nơi này, không hoàn toàn là bởi vì chỗ tốt của Bố Huyền, mà là bởi vì Thiên Vân Thượng Thần, Thiên Vân Thượng Thần giao vật này cho hắn, bảo hắn đưa cho vị Thủ Tịch Chấp Pháp Quan Phục Võ này, vậy liền mang ý nghĩa, đối phương hẳn là sẽ không tổn thương hắn
đối với Thiên Vân Thượng Thần, hắn vẫn là vô cùng tín nhiệm