Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2471 - Chương 2471: Không Đi, Vậy Liền Chết

Chương 2471: Không Đi, Vậy Liền Chết Chương 2471: Không Đi, Vậy Liền Chết

CHƯƠNG 2471

KHÔNG ĐI, VẬY LIỀN CHẾT

Thiên Vân Thượng Thần hít vào một hơi thật sâu, nàng xoay người một cái, đi thẳng tới Thiên Vân Học Cung, nàng xuất hiện ở trước mặt Tĩnh An, nàng xuất ra một bức tranh đặt vào trong tay Tĩnh An, sau đó giữ chặt tay Tĩnh An, chân thành nói:

- Tĩnh An, ngươi phải nhớ kỹ những lời tiếp theo của ta, nhất định phải nhớ kỹ…

Tĩnh An có chút mờ mịt nhìn Thiên Vân Thượng Thần trước mắt…

Nàng chưa bao giờ nhìn thấy lão sư như thế

bối rối!

Thậm chí là tuyệt vọng!

Ở bên ngoài, máu tươi trên khóe miệng Bố Huyền không ngừng chảy, chỉ chốc lát, áo trắng trước ngực y liền biến thành màu đỏ

Bố Huyền lau máu tươi trên khóe miệng, nhưng mà vừa mới lau, máu tươi lại một lần nữa tràn ra ngoài, căn bản không ngăn được. Sau một kích vừa rồi, y liền đã bị trọng thương

vào giờ phút này y cũng có chút mộng, y là thật sự không có dự liệu được thực lực của vị Thủ Tịch Chấp Pháp Quan Phục Võ này vậy mà mạnh đến loại trình độ này…

Đúng lúc này, Phục Võ ở xa xa đột nhiên hướng về phía trước bước ra một bước, nhìn thấy một màn này, vẻ mặt của Bố Huyền lập tức biến đổi, không có chút do dự gì, liền quay người, trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang tan biến ở cuối chân trời

Chạy trốn!

Nhìn thấy một màn này, vô số cường giả Thiên Hành văn minh trực tiếp sững sờ ngay tại chỗ…

trong mắt Thiên Huyền Thượng Thần ở cách đó không xa cũng lóe lên một vệt phức tạp

ở phần cuối chân trời xa xôi, Bố Huyền vừa dừng lại một cái, trong miệng y lại bắn ra một ngụm tinh huyết, y quay đầu nhìn Thiên Hành văn minh một cái, nói khẽ:

- Thật có lỗi, ta đã tận lực

nói xong, y quay người tan biến ở phần cuối tinh hà

y biết, y nếu như ở lại, là chắc chắn phải chết

y không muốn chết!

Y làm việc cả đời, không cầu đều như ý, nhưng cầu không thẹn lương tâm

mà một trận chiến này, Bố Huyền y đã tận lực

thực sự đánh không lại!

Không thẹn lương tâm!

Nhìn thấy Bố Huyền rời đi, vẻ mặt của Phục Võ vẫn bình tĩnh như trước, nàng cũng không có đuổi giết Bố Huyền, mà là hướng về phía trước bước ra một bước, mà ở trong nháy mắt chân nàng muốn hạ xuống, một tiếng kiếm reo đột nhiên vang vọng từ giữa thiên địa

Phục Võ quay đầu nhìn lại, một đạo kiếm quang đánh thẳng tắp tới

Tuế Tuế!

Tuế Tuế rất rõ ràng sự khủng bố của vị Thủ Tịch Chấp Pháp Quan Phục Võ trước mắt này, bởi vậy, vừa ra tay chính là dốc hết toàn lực

một kiếm này, chỉ một chữ: Nhanh

nhanh đến cực hạn!

Mà lúc này, Phục Võ đột nhiên đấm ra một quyền

Ầm ầm!!

Kiếm quang ầm ầm phá toái

nhưng lại có một kiếm đánh tới

Phục Võ tịnh chỉ một điểm, kiếm quang bị trấn áp ở tại chỗ, không thể động đậy

Tuế Tuế đột nhiên thu kiếm, sau đó đột nhiên chém xuống một kiếm

Ầm!

Một kiếm này hạ xuống, Phục Võ lùi lại liên tục mấy chục bước, mà nàng vừa dừng lại một cái, Tuế Tuế lại là một kiếm giết tới. Phục Võ híp hai mắt lại, thân thể đột nhiên tan biến ở tại chỗ

Ầm ầm!

Kiếm quang vỡ nát, Tuế Tuế liền lùi lại ngàn trượng, nhưng mà nàng vừa dừng lại, nàng lại là như một nhánh tên rời cung 'vù' một tiếng tan biến ở tại chỗ

lại là một kiếm trảm đến trước mặt Phục Võ

Phục Võ đưa ngón tay chặn lại

Ầm!!

Kiếm quang bị ngăn trở

Tuế Tuế xoay người một cái, thuận thế lại là đột nhiên chém xuống một kiếm

Ầm!

Phục Võ lại lui mấy trượng

Tuế Tuế vụt lên từ mặt đất, sau một khắc, một đạo kiếm quang vạn trượng từ chân trời như thác nước trảm xuống

Phục Võ đưa tay nhếch lên

oanh!!

Kiếm quang vạn trượng trực tiếp vỡ vụn, nhưng sau một khắc, một thanh kiếm đã giết tới giữa trán nàng, nhưng vào lúc cách giữa trán nàng còn có nửa tấc, thanh kiếm này đột nhiên dừng lại, bởi vì hai ngón tay đã kẹp lấy thân thanh kiếm này

Phục Võ dùng hai ngón tay kẹp lấy trường kiếm, dùng sức chấn động

Ầm!

Tuế Tuế liên tục lui lại ngàn trượng có hơn, nàng vừa dừng lại một cái, vô tận thời không sau lưng vỡ tan từng khúc yên diệt, trong khoảnh khắc chính là biến thành vực sâu thời không đen kịt một màu, vô cùng doạ người

ở giữa hai ngón tay của Phục Võ, thanh trường kiếm kia rung động kịch liệt, muốn tránh thoát ngón tay của nàng, nhưng căn bản là vô dụng. Phục Võ nhìn thoáng qua thanh kiếm sắt này, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Tuế Tuế xa xa:

- Ngươi là đệ tử của Hoành Chi

Hoành Chi, đã từng là một vị Chấp Hành Quan Chấp Pháp Điện, cũng là đã từng là thủ hạ của nàng

Tuế Tuế màn lau máu tươi trên khóe miệng, gật đầu:

- Ừm

Phục Võ nhìn chằm chằm Tuế Tuế:

- Ngươi lợi hại hơn so với sư phó

dứt lời, nàng buông lỏng nhị chỉ, thanh kiếm kia bay trở về đến trước mặt Tuế Tuế:

- Sư phó ngươi năm đó đã từng gọi ta một tiếng đại tỷ, ngươi đã là đệ tử của nàng, có thể đi

Tuế Tuế lại là lắc đầu

Phục Võ nhìn chằm chằm Tuế Tuế:

- Không đi, vậy liền chết

Bình Luận (0)
Comment