CHƯƠNG 2491
LOẠN CỔ THỜI KHÔNG
xác thực, Thiên Hành văn minh nếu không nội loạn, Ác Đạo Minh này cùng với Vô Gian vũ trụ kia đối với bọn hắn chỉ sợ là một điểm ý nghĩ cũng đều không có
Diệp Quan thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Luân Hồi Tổ Thạch, lại hỏi:
- Năm đó Loạn Cổ thời đại tại sao nổ ra đại chiến?
Luân Hồi Tổ Thạch nói:
- Bất kỳ một nền văn minh nào, sau khi không có ngoại địch, liền sẽ bắt đầu nội loạn
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Hiểu rõ
Luân Hồi Tổ Thạch lại nói:
- Chẳng qua, sự tình tại Loạn Cổ thời đại không có đơn giản như mặt ngoài, năm đó bọn hắn đại chiến, không chỉ là tranh bá, theo Văn Minh Thuỷ Tổ của chúng ta điều tra, bọn hắn năm đó giống như là đang tranh đoạt đồ vật gì đó
Diệp Quan có chút hiếu kỳ:
- Đồ vật gì?
Luân Hồi Tổ Thạch nói:
- Không biết
Diệp Quan nhìn thoáng qua Luân Hồi Tổ Thạch:
- Vậy ngươi biết cái gì?
Luân Hồi Tổ Thạch nói:
- Ta cho ngươi biết, ngươi có thế để cho ta tiến vào tháp sao?
Vẻ mặt của Diệp Quan lập tức liền đen lại, tên gia hỏa này là một lòng muốn vào tháp!
Nhất Niệm mỉm cười nói:
- Tổ Thạch, ta cũng rất tò mò đấy
đối với những chuyện này, nàng kỳ thật cũng không biết, nàng mặc dù là người Thiên Hành văn minh, nhưng trước đó cấp bậc của nàng quá thấp, căn bản là không có cách tiếp xúc đến một chút cơ mật hạch tâm của Thiên Hành văn minh, mà Luân Hồi Tổ Thạch thì khác biệt, nó vẫn luôn là tồn tại hạch tâm nhất Thiên Hành văn minh
nhìn thấy Nhất Niệm mở miệng, Luân Hồi Tổ Thạch tự nhiên không dám đắc tội trái cây này, bởi vì nó phát hiện ra, trái cây này đối với Thiên Hành văn minh vẫn còn có tình cảm, phải nịnh nọt, thế là, nó vội nói:
- Được, ta cho ngươi biết, Loạn Cổ thời đại này sau khi bị đánh nát, chia thành ba cái địa phương, chỗ thứ nhất là chiến trường Loạn Cổ Thời Không này, thứ hai là Loạn Cổ Tổ Địa, thứ ba là Vô Gian vũ trụ…
Diệp Quan lập tức nhíu lại lông mày:
- Vô Gian vũ trụ?
Luân Hồi Tổ Thạch nói:
- Đúng vậy, Thiên Hành Chủ thế hệ này sở dĩ đi cái chỗ kia, kỳ thật chính là muốn điều tra văn minh Loạn Cổ thời đại, nhưng không nghĩ tới bị nhốt ở bên trong
Diệp Quan nhìn thoáng qua Phục Võ đại chiến bên trong Loạn Cổ Thời Không nơi xa kia:
- Thiên Hành Chủ bị cầm tù, Vô Gian vũ trụ đến đây phóng thích nàng… xem ra, bọn hắn cùng với Ác Đạo Minh là chuẩn bị hạ thủ đối với Thiên Hành văn minh các ngươi
Luân Hồi Tổ Thạch lập tức có chút đau lòng nhức óc:
- Đúng vậy đúng vậy! Nhưng hiện tại, hai khỏa trái cây mạnh nhất này còn đang ở nội chiến nơi này, ài…
Diệp Quan ngẩng đầu liếc mắt nhìn bốn phía, trực giác nói cho hắn biết, cường giả của Ác Đạo Minh cùng với Vô Gian vũ trụ liền núp trong bóng tối, chờ đợi làm ngư ông đắc lợi
Diệp Quan nói:
- Tháp Gia, tra một chút
một lát sau, Tháp nhỏ nói:
- Trong âm thầm
Diệp Quan nói:
- Ở trong chỗ âm thầm nào?
Tháp nhỏ nói:
- Liền ở trong âm thầm
vẻ mặt của Diệp Quan lập tức liền đen lại
xong!
Tháp Gia đã triệt để không theo kịp thời đại
ở một bên khác
Vu Dịch gắt gao nhìn chằm chằm mảnh chiến trường Loạn Cổ Thời Không kia:
- Không ngờ được, mảnh Loạn Cổ Thời Không này vậy mà cần dùng loại phương thức này để mở ra
lão giả sau lưng ả trầm giọng nói:
- Quả thật có chút ngoài ý muốn, chúng ta tìm lâu như vậy, hoá ra là dùng sai phương pháp
nói đến đây, lão nhìn về phía hai nữ đại chiến trong Loạn Cổ Thời Không nơi xa kia:
- Cũng may, ở giữa Phục Võ cùng với Thiên Hành văn minh này là huyết cừu, bằng không, hai người này liên thủ
nghe vậy, vẻ mặt của Vu Dịch cũng biến thành ngưng trọng
xác thực!
Hai người này nếu như liên thủ…
Đáng tiếc là, không có nếu như
Vu Dịch thu hồi suy nghĩ, nói:
- Lập tức thông tri trong tộc, Loạn Cổ Thời Không đã xuất hiện
lão giả gật đầu:
- Hiểu rõ
nói xong, lão trực tiếp xuất ra một hòn đá bóp nát…
Ầm ầm!
Ở bên trong Loạn Cổ Thời Không, một cỗ lực lượng sóng xung kích đáng sợ đột nhiên chấn động ra, toàn bộ Loạn Cổ Thời Không trực tiếp bị chấn động chấn động từng đợt, vô cùng doạ người
trên không, hai nữ đối lập xa xa
Tĩnh Sơ tay trái cầm kiếm, khuôn mặt nàng lạnh lùng như băng, quanh thân tản ra khí tức kiếm cực kỳ đáng sợ ý
ở đối diện nàng, Phục Võ chắp tay phải sau lưng, váy trắng phiêu đãng, quanh thân tản ra khí tức võ cỗ cực kỳ cường đại
hai nữ liếc nhau, sau một khắc, Tĩnh Sơ đột nhiên tan biến ở tại chỗ
trong chớp mắt, một thanh kiếm đã giết tới trước mặt Phục Võ
Phục Võ đưa tay chính là đấm ra một quyền
Ầm ầm!
Quyền mang cùng với kiếm quang đồng thời vỡ nát, nhưng thanh kiếm kia vẫn như cũ giết tới trước mặt Phục Võ, chẳng qua, vào lúc cách giữa trán nàng còn có nửa tấc, thanh kiếm kia ngừng lại, bởi vì hai ngón tay của Phục Võ trực tiếp nắm thân kiếm thanh kiếm này