CHƯƠNG 2512
ÁC PHÁP TINH THẦN THUẬT
Ác Đạo Pháp Thần đột nhiên giơ tay phải lên cao cao
Răng rắc!
Thời không trên đỉnh đầu ả nứt ra, một mảnh thời không quỷ dị hiển hiện, sau một khắc, một cỗ lực lượng đáng sợ đổ nghiêng xuống từ mảnh thời không quỷ dị này, cuối cùng tràn vào trong lòng bàn tay ả
theo cỗ lực lượng này xuất hiện, thời không bốn phía vậy mà bắt đầu trở nên mờ đi
Hỗn Độn thời không!!
Lực lượng hỗn độn!
Hỗn Độn thời không này chính là thế giới thời không của một nền văn minh cấp năm, sau này nền văn minh kia yên diệt, mà toàn bộ thời không bị ả luyện chế thu phục, chỉ cần ả nguyện ý, ả tùy thời có thể thu hoạch được lực lượng hỗn độn thời không liên tục không ngừng
Chưởng Cầm Hỗn Độn!
Ở nơi xa, Phục Võ hơi nhíu lại lông mày, nàng không có xuất thủ trước, mà là thân hình lóe lên, đi tới trước mặt Diệp Quan, bởi vì uy lực của cỗ lực lượng này quá mạnh, đã không phải Diệp Quan lúc này có khả năng gánh vác. Ác Đạo Pháp Thần đột nhiên vỗ tay phải về phía trước, trong khoảnh khắc, vô số lực lượng hỗn độn như như thủy triều ập về phía Phục Võ cùng với Diệp Quan
oanh!
Thời không bốn phía bắt đầu yên diệt từng chút một…
Đối mặt với cỗ lực lượng hỗn độn đáng sợ này, vẻ mặt của Phục Võ rất bình tĩnh, nàng đột nhiên cầm kiếm nhẹ nhàng đè ép về phía trước
oanh!
Kiếm ý giống như thủy triều tuôn ra từ trong cơ thể nàng
Ầm ầm!
Hai cỗ lực lượng vừa mới hội tụ, phiến tinh không khu vực này trực tiếp hóa thành tro tàn
mà sau lưng Phục Võ, Diệp Quan bị kiếm ý của nàng bao phủ, bảo vệ thật tốt. Nhưng vào lúc này, thời không trước mặt nàng đột nhiên phát sinh biến hóa, một vị nam tử chậm rãi đi về phía nàng
nhìn thấy vị nam tử này, Phục Võ bỗng nhiên co rụt đồng tử lại, mặt mũi tràn đầy khó có thể tin. Kiếm thế của Phục Võ vậy mà bắt đầu chậm rãi yếu đi
nam tử nhìn Phục Võ, chậm rãi vươn tay, nói khẽ:
- Tiểu Phục…
Đạo thanh âm quen thuộc này làm cho toàn thân Phục Võ run lên, nước mắt trong mắt trong nháy mắt liền chảy xuống
kiếm tâm thông minh nói cho nàng biết đây là một loại tâm ma huyễn thuật. Lý trí nói cho nàng, nàng hẳn là phải xuất kiếm!
Thế nhưng, nàng tại thời khắc này lại dù như thế nào cũng không xuất được một kiếm này
mà ở trong nháy mắt như vậy, kiếm ý của nàng bắt đầu điên cuồng vỡ nát, cỗ lực lượng hỗn độn kia vẫn còn như cũ, chỉ cần mấy hơi thở, liền có thể bao phủ nàng cùng với Diệp Quan
Phục Võ đột nhiên chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía nam tử càng ngày càng đi tới gần kia, nước mắt của nàng như vỡ đê:
- Thật xin lỗi…
Dứt lời, nàng đột nhiên gầm thét
oanh!
Muôn vàn kiếm quang giết ra từ trong cơ thể nàng
chẳng qua, muôn vàn kiếm quang này lại không có một đạo nào đâm về phía nam tử trước mắt. Huyễn cảnh bốn phía vỡ nát yên diệt tầng tầng. Nhưng lúc này, những lực lượng hỗn độn đó đã bao phủ nàng cùng với Diệp Quan
Ầm ầm!
Lực lượng hỗn độn mạnh mẽ, trong nháy mắt đánh bay nàng cùng với Diệp Quan, một người một trái cây bay trọn vẹn gần vạn trượng, cũng may Phục Võ ngăn ở trước mặt Diệp Quan, bởi vậy, Diệp Quan đã trọng thương hôn mê cũng không nhận phải ảnh hưởng quá lớn, nhưng khóe miệng Phục Võ lại là chậm rãi tràn ra một vệt máu tươi
mà lúc này, thời không bốn phía đột nhiên biến ảo từng đợt, trong chớp mắt, nàng cùng với Diệp Quan đã đặt mình vào ở trong một mảnh tinh vực không biết, không còn thấy vị Ác Đạo Pháp Thần kia
trong mắt Phục Võ hiện lên hàn quang, nàng đang muốn xuất kiếm, đột nhiên, những ngôi sao trong tinh vực bốn phía đó vậy mà bắt đầu run rẩy kịch liệt, qua trong giây lát, vô số ngôi sao hóa thành từng cột sáng màu đỏ bắn mạnh về phía Phục Võ cùng với Diệp Quan
Ác Pháp Tinh Thần Thuật!
Hàng tỷ ngôi sao tụ đến, vẻn vẹn chỉ là khí tức kia, liền đã mạnh đến mức khiến cho người ta tuyệt vọng. Đối mặt với vô tận ngôi sao này, trong mắt Phục Võ cũng là nhiều thêm một tia ngưng trọng hiếm thấy, nàng cầm kiếm dựng thẳng tại giữa trán
ông!
Một tiếng kiếm reo đột nhiên vang vọng từ giữa thiên địa. Trong mắt Phục Võ lóe lên một tia dữ tợn, nàng đột nhiên cầm kiếm chém về phía trước:
- Phá! Ầm ầm!
Một kiếm này chém xuống, một đạo kiếm quang như thác nước bộc phát ra từ giữa thiên địa
Ầm ầm…
Ngàn tỷ ngôi sao như mưa sa không ngừng bắn về phía Phục Võ cùng với Diệp Quan, từng tiếng nổ vang đinh tai nhức óc không ngừng vang vọng…
Kiếm quang cùng với ánh sáng ngôi sao không ngừng vỡ nát yên diệt, từng cỗ lực lượng sóng xung kích đáng sợ không ngừng chấn động ra từ bốn phía
cứ như vậy, cũng không biết giằng co bao lâu, một đạo kiếm quang đột nhiên phóng lên tận trời, vô số ngôi sao bị chém vỡ, yên diệt
ở bên trong kiếm quang, thân thể Phục Võ xoay tròn một cái, đột nhiên thuận thế chém xuống một kiếm:
- Phá!
Oanh!
Một kiếm này hung hăng chém xuống, toàn bộ tinh vực bắt đầu vỡ nát từng chút một