CHƯƠNG 2540
LOẠN CỔ ĐẠI ĐẾ
“Mà các tộc khác nhân cơ hội này phát động cuộc chiến diệt tộc đối với Loạn Cổ tộc, Loạn Cổ tộc hai mặt thụ địch, cuối cùng không địch lại, thế là, vị Loạn Cổ Đại Đế này lợi dụng thần thông vô thượng, cưỡng ép đánh vỡ toàn bộ Loạn Cổ Vũ Trụ, Loạn Cổ Vũ Trụ liền bị chia thành ba phần, Vô Gian vũ trụ, Loạn Cổ thời không chiến trường, Loạn Cổ tổ địa…”
Nói đến đây, nàng nhìn thoáng qua bốn phía:
- Nơi này chính là Loạn Cổ tổ địa, năm đó Loạn Cổ Đại Đế vì bảo tồn gia tộc mình, phong ấn toàn bộ cường giả trong tộc, để bọn hắn ngủ say ở đây, mà Vô Gian thời không bên ngoài kia, chính là thủ đoạn ông ta dùng để bảo hộ địa phương này
Diệp Quan nói:
- Loạn Cổ Đại Đế này đã chết rồi sao?
Chiêm Thanh lắc đầu:
- Không biết
Diệp Quan lại hỏi:
- Loạn Cổ thời đại này là văn minh cấp sáu??
Chiêm Thanh cười nói:
- Hẳn không phải, chẳng qua, bọn hắn giống như Thiên Hành văn minh chúng ta, hẳn là đang xông vào văn minh vũ trụ cấp sáu
nói xong, nàng chỉ vách tường cách đó không xa:
- Ngươi nhìn phía trên
Diệp Quan nhìn về phía vách tường kia, trên vách tường vẽ rất nhiều chữ viết cổ quái
căn bản xem không hiểu!
Diệp Quan nhìn về phía Chiêm Thanh, Chiêm Thanh giải thích nói:
- Ý tứ đại khái chính là, bọn hắn đã đang nghiên cứu dòng thời gian cùng với đa vũ trụ, chỉ cần bọn hắn nghiên cứu thành công, như vậy, bọn hắn liền có thể trở thành văn minh cấp sáu, có thể trực tiếp hàng chiều áp chế hết thảy văn minh dưới cấp sáu!
Hàng chiều áp chế!!
Vào giờ khắc này, Diệp Quan nghĩ đến Phạm Diêm La Thiên Tôn trước đó
cường giả văn minh vũ trụ cấp sáu trở xuống ngã xuống, cuối cùng đều sẽ bị bọn hắn hấp thu, đây là bằng với xem vô số văn minh như nuôi heo
Chiêm Thanh tiếp tục nói:
- Nhìn ra được, năm đó Loạn Cổ thời đại văn minh này đã suýt thành công! Nhưng lại ngoài ý muốn bị gặp cường địch…
Nói đến đây, nàng quay đầu nhìn về phía Diệp Quan:
- Ngươi biết điều này có ý vị gì không??
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Ý của ngươi là, văn minh phía trên cũng không muốn văn minh phía dưới đột phá?
Chiêm Thanh gật đầu:
- Vô cùng có khả năng này, tài nguyên trong toàn bộ vũ trụ là có hạn, thêm một nền văn minh vũ trụ cấp sáu, như vậy thì mang ý nghĩa tài nguyên phải phân phối một lần nữa, văn minh phía trên khẳng định là sẽ không cho phép, cho nên, ta suy đoán, văn minh phía trên một mực đang giám thị chúng ta, mà bọn hắn sở dĩ cho phép chúng ta sinh tồn, có thể là bởi vì chúng ta còn có tác dụng lớn hơn…
nói đến đây, nàng nhìn về phía Diệp Quan:
- Tựa như cắt rau hẹ, năm nay cắt một đợt, sang năm lại cắt một đợt, ngược lại chỉ cần không trừ tận gốc, hằng năm đều có thể cắt một đợt
Diệp Quan nhìn thoáng qua Chiêm Thanh, không thể không nói, hắn rất khiếp sợ, đầu óc của trái cây này, rất có sức tưởng tượng
Chiêm Thanh tiếp tục nói:
- Chẳng qua chuyện này cũng bình thường, pháp tắc vũ trụ chính là, cá lớn nuốt cá bé, cá bé ăn tôm tép…
Nói xong, nàng nhìn về phía pho tượng Loạn Cổ Đại Đế cách đó không xa:
- Diệp Quan trái cây, cho ngươi một phần cơ duyên, muốn hay không?
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Ta không phải trái cây
Chiêm Thanh gật đầu:
- Biết rồi, Diệp Quan trái cây
Diệp Quan: "…"
Chiêm Thanh nhìn Diệp Quan, cười nói:
- Muốn cơ duyên hay không?
Diệp Quan quả quyết nói:
- Muốn
Chiêm Thanh cười cười, sau đó đi đến trước mặt pho tượng Loạn Cổ Đại Đế, cười nói:
- Loạn Cổ Đại Đế, ta biết ngươi lưu lại một đạo thần hồn ở đây, đi ra đi
yên lặng một cái chớp mắt
pho tượng kia khẽ run lên, rất nhanh, một đạo hư ảnh chậm rãi bay ra từ trong pho tượng kia. Chính là Loạn Cổ Đại Đế
Loạn Cổ Đại Đế sau khi xuất hiện, y nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau đó nhìn về phía Chiêm Thanh:
- Thiên Hành văn minh
Chiêm Thanh cười nói:
- Đúng vậy
Loạn Cổ Đại Đế bình tĩnh nói:
- Có việc?
Chiêm Thanh nhìn Diệp Quan:
- Tiểu gia hỏa, mang kiếm của ngươi ra cho vị này nhìn một chút, nếu như không có thanh kiếm này, y là sẽ không đi ra!
Diệp Quan nhìn thoáng qua Loạn Cổ Đại Đế, hắn do dự một chút, sau đó mở lòng bàn tay ra, Thanh Huyền kiếm chậm rãi bay đến trước mặt Loạn Cổ Đại Đế
Loạn Cổ Đại Đế nhìn Thanh Huyền kiếm trước mặt, dần dần, trong mắt của y nhiều thêm một vệt ngưng trọng
sau một lúc lâu, Loạn Cổ đại đế nhìn về phía Diệp Quan:
- Người tạo kiếm này là gì của ngươi?
Diệp Quan nói:
- Người thân
Loạn Cổ Đại Đế sau khi nhìn chằm chằm Diệp Quan một lúc lâu, trầm mặc
Chiêm Thanh cười nói:
- Loạn Cổ Đại Đế, hắn có lẽ là cơ hội duy nhất của Loạn Cổ tộc các ngươi
Loạn Cổ Đại Đế quay đầu nhìn về phía Chiêm Thanh:
- Ta không tin Thiên Hành văn minh các ngươi