Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2582 - Chương 2582: Xưng Huynh Gọi Đệ?

Chương 2582: Xưng Huynh Gọi Đệ? Chương 2582: Xưng Huynh Gọi Đệ?

CHƯƠNG 2582

XƯNG HUYNH GỌI ĐỆ?

nói xong, nàng nhìn về phía Diệp Quan:

- Sự tình Thạch thống lĩnh, còn có Nạp Lan tộc

Diệp Quan bình tĩnh nói:

- Nghiêm trị

Nạp Lan Già gật đầu:

- Hiểu rõ

hai người đã lâu không gặp, tự nhiên là muốn làm sự tình ân ái, cũng may là người tu luyện, thể cốt mạnh mẽ hơn so với người bình thường, bởi vậy, chỉ cần không quá kịch liệt, vấn đề cũng không lớn

bởi vì nội dung không dễ nhìn, liền không miêu tả chi tiết tỉ mỉ

ngày thứ hai

Phương Ngự ở dưới sự dẫn đường của một lão giả đi vào trong một gian đại điện, Phương Ngự có chút mộng, y sau khi bị bắt, y biết, y đã xong đời

mà vào y chờ chết, y không nghĩ tới, ngày thứ hai vị lão giả này liền đi tới trước mặt y, sau đó nói dẫn y tới gặp một người

gặp người nào?

trong đầu Phương Ngự tràn đầy nghi hoặc

vào lúc tiến vào đại điện, Phương Ngự gặp được Diệp Quan, khi nhìn thấy Diệp Quan, y lập tức mừng rỡ:

- Dương huynh…

- Khục!

Ở một bên, lão giả kia đột nhiên nhắc nhở:

- Là viện trưởng

viện trưởng?

Nghe lão giả nói, Phương Ngự như gặp phải ngũ lôi oanh đỉnh, đầu trống rỗng

Diệp Quan cười nói:

- Phương huynh

Phương Ngự lấy lại tinh thần, vô thức liền muốn quỳ xuống, nhưng lại bị một cỗ lực lượng nhu hòa nâng lên. Diệp Quan mỉm cười nói:

- Không cần làm những thứ này

Phương Ngự do dự một chút, sau đó nói:

- Dương…Diệp viện trưởng…

Y tự nhiên là vô cùng kích động, đây chính là viện trưởng Quan Huyền học viện trong truyền thuyết… đừng nói vị trước mắt này, coi như là vị lão giả không biết tên đứng bên cạnh, một cái ánh mắt cũng có thể diệt Phương gia y một vạn lần

Diệp Quan cười nói:

- Vẫn là gọi ta là Dương huynh đi!! Ta vốn họ Dương, không có gọi sai

Phương Ngự vẫn còn có chút lưỡng lự

Diệp Quan đi đến trước mặt y, vỗ vỗ bả vai y, cười nói:

- Đừng có câu nệ như vậy

nhìn thấy Diệp Quan thân thiết bình dị gần gũi như vậy, Phương Ngự cũng là buông lỏng một chút, sau đó nói:

- Dương huynh…

Lão giả một bên kia nhìn thoáng qua Phương Ngự, không nói gì, cung kính lui qua một bên

Diệp Quan cười ha ha một tiếng, hắn xuất ra hai bình rượu, sau đó đưa cho Phương Ngự một bình:

- Chúng ta tâm sự!

Nhìn thấy Diệp Quan một chút kiêu ngạo cũng không có, Phương Ngự cũng là triệt để trầm tĩnh lại, cười nói:

- Tốt!

Hai người ngồi ở cửa đại điện trò chuyện, Diệp Quan hỏi đều là một số chuyện bên dưới, bởi vì hắn biết rõ, chỉ có loại người ở tầng dưới chót như Phương Ngự, mới rõ ràng một chút sự tình cùng với quy tắc âm u

Phương Ngự cũng là biết gì nói nấy, y biết, vị Dương huynh bên cạnh này là muốn cải cách

cuộc trò chuyện này, hai người chính là hàn huyên mấy canh giờ

lão giả một bên thì là yên lặng ghi chép

lúc sắp hừng đông, Diệp Quan đột nhiên đứng dậy, hắn nhìn về phía Phương Ngự, cười nói:

- Phương huynh, Quan Huyền Vệ tháng sau sẽ sát hạch một lần nữa, ngươi trở về chuẩn bị, đến lúc đó lại đến, yên tâm, lần này, chắc chắn sẽ không còn những sự tình ngổn ngang kia

Phương Ngự vội ôm quyền:

- Tốt!!

Diệp Quan cười nói:

- Chúng ta sau này còn gặp lại!

Phương Ngự cũng cười nói:

- Dương huynh, sau này còn gặp lại!

sau khi nhìn thấy Phương Ngự rời đi, Diệp Quan nói khẽ:

- Trương lão, ta có một cái mục tiêu

trương lão nhìn về phía Diệp Quan, Diệp Quan mỉm cười nói:

- Ta hi vọng có một ngày, trong Quan Huyền vũ trụ, toàn bộ người tuổi trẻ đều có thể tràn ngập hi vọng đối với tương lai…chúng ta không thể để cho người trẻ tuổi cảm thấy thất vọng đối với cái thế giới này…

Trương lão nhìn Diệp Quan, dần dần, trên mặt lão nổi lên một vệt nụ cười

Phương Ngự sau khi rời đi đại điện, y lên đường trở lại Ung Châu, bởi vì phải trở về chuẩn bị một chút, hơn nữa, y muốn dẫn càng nhiều đệ tử Phương gia tới tham gia sát hạch tháng sau

bởi vì có Truyền Tống Trận, bởi vậy, từ Quan Huyền vũ trụ trở lại Ung Châu rất nhanh, không đến một khắc đồng hồ liền đến Phương gia

vừa trở lại Phương gia, một đám đệ tử Phương gia chính là xông tới, một vị nam tử áo bào trắng cười nói:

- Ngự Ca, nghe nói viện trưởng đã trở về rồi? Là thật sao?

Phương Ngự cười nói:

- Là thật!

Nam tử áo bào trắng tử vội nói:

- Ngươi có trông thấy hắn không?? Thấy không?

Đệ tử Phương gia còn lại cũng là lộ vẻ mặt mong đợi nhìn Phương Ngự. Phương Ngự do dự một chút, sau đó nói:

- Gặp được, không chỉ gặp được, ta còn uống rượu với hắn!!

Nam tử áo bào trắng trừng mắt nói:

- Ngươi uống rượu với viện trưởng?

Phương Ngự gật đầu:

- Không chỉ uống rượu, chúng ta còn xưng huynh gọi đệ!

Nam tử áo bào trắng do dự một chút, sau đó nói:

- Ngự Ca, ngươi đừng có khoác lác như thế, huynh đệ ta sẽ không muốn nói chuyện với ngươi nữa!

Phương Ngự: "…"

Uống rượu với viện trưởng? Xưng huynh gọi đệ?

Bình Luận (0)
Comment