Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2586 - Chương 2586: Chủ Động Xuất Kích

Chương 2586: Chủ Động Xuất Kích Chương 2586: Chủ Động Xuất Kích

CHƯƠNG 2586

CHỦ ĐỘNG XUẤT KÍCH

Diệp Quan cười ha ha một tiếng:

- Tiểu nha đầu nhà ngươi còn muốn cướp bóc sao?

Tiểu Ngư Nhi chân thành nói:

- Ngươi thoạt nhìn không xấu, ngươi vẫn là đi thôi! Mặc dù ngươi lớn lên rất đẹp trai, nhưng Tịch Huyền tỷ tỷ sẽ không thích ngươi, nam nhân, hẳn là đi gây dựng sự nghiệp trước, sau khi ngươi có tiền có sự nghiệp, sẽ có rất nhiều nữ hài tử thích ngươi, không có tiền không có sự nghiệp, đừng nói nữ hài tử, cha mẹ đều chướng mắt ngươi

Diệp Quan không nhịn được cười lên:

- Tiểu nha đầu nhà ngươi biết thật nhiều!

- Tiểu Ngư Nhi!

Đúng lúc này, trong điện đột nhiên truyền đến một thanh âm, tiếp theo, một nữ tử chậm rãi đi ra

Tóc bạc, phi đao! Tịch Huyền!

Vào lúc thấy nữ tử trước mắt, nụ cười trên mặt Diệp Quan dần dần thu lại, từng màn trong quá khứ xông lên đầu

nhìn thấy Diệp Quan, Tịch Huyền hơi ngẩn ra, sau đó nói:

- Diệp viện trưởng?

Diệp viện trưởng!

Nghe được câu này, thân thể Diệp Quan khẽ run lên, như Tần Phong nói, nàng là thật sự không nhớ rõ sự tình trước đây

Lúc này, Tịch Huyền đi tới trước mặt hắn, nàng nhẹ nhàng vuốt vuốt đầu nhỏ Tiểu Ngư Nhi, sau đó nhìn về phía Diệp Quan, mỉm cười nói:

- Diệp viện trưởng, chào ngươi

trên mặt Diệp Quan miễn cưỡng gạt ra một nụ cười:

- Tịch Huyền cô nương, chào ngươi

Tịch Huyền cười nói:

- Viện trưởng tới đây, thế nhưng là có chuyện?

Diệp Quan lắc đầu:

- Không có chuyện gì, chỉ là đến xem

Tịch Huyền 'Ồ' một tiếng, không nói gì nữa

Diệp Quan mỉm cười nói:

- Tịch Huyền cô nương, không mời ta đi vào ngồi một chút?

Tịch Huyền do dự một chút, sau đó nói:

- Diệp viện trưởng, mời

Diệp Quan đi vào trong U Minh Điện, sau lưng, Tiểu Ngư Nhi giữ chặt tay Tịch Huyền, nói nhỏ:

- Tịch Huyền tỷ tỷ, hắn là viện trưởng?

Tịch Huyền gật đầu:

- Đúng thế

Tiểu Ngư Nhi thè lưỡi:

- Hắn sẽ không khai trừ ta chứ?

Diệp Quan đột nhiên quay đầu nhìn về phía Tiểu Ngư Nhi, chân thành nói:

- Ta sẽ suy nghĩ một chút

vẻ mặt của Tiểu Ngư Nhi lập tức như trái ổ qua

Tịch Huyền nhìn thoáng qua Diệp Quan, mỉm cười, không nói gì

sau khi tiến vào đại điện, Diệp Quan nhìn thấy mười pho tượng nữ tử

Diệp Quan cung kính thi lễ một cái đối với mười pho tượng

Tịch Huyền đột nhiên nói:

- Diệp viện trưởng nhận biết nhóm gia sư?

Diệp Quan gật đầu:

- Nhận biết, không chỉ nhận biết chư vị tiền bối, còn nhận biết Tịch Huyền cô nương

Tịch Huyền hơi ngẩn ra, sau đó nói:

- Nhận biết ta?

Diệp Quan gật đầu, cười nói:

- Đúng thế

Tịch Huyền hơi cau mày:

- Ta vì sao không có ấn tượng gì đối với Diệp viện trưởng?

Diệp Quan nhìn nàng, không nói gì

Tịch Huyền nhìn chằm chằm Diệp Quan:

- Viện trưởng là có chuyện gì không?

Diệp Quan cười nói:

- Không có chuyện gì

hắn mở lòng bàn tay ra, một chiếc nhẫn trữ vật chậm rãi trôi dạt đến trước mặt Tịch Huyền, Tịch Huyền hơi nghi hoặc một chút:

- Diệp viện trưởng, đây là?

Diệp Quan mỉm cười nói:

- Là Thiên Nữ tiền bối nhờ ta đưa cho Tịch Huyền cô nương!

Thiên Nữ!

Tịch Huyền nhìn về phía một pho tượng cách đó không xa, ngạc nhiên:

- Sư phó?

Diệp Quan gật đầu:

- Đúng vậy

Tịch Huyền nhìn thoáng qua Diệp Quan, cũng không có cầm chiếc nhẫn trữ vật kia

Diệp Quan nói:

- Tịch Huyền cô nương, sau này còn gặp lại

nói xong, hắn đi ra bên ngoài

mà ngay vào lúc Diệp Quan đi ra đại điện, thanh âm của Tịch Huyền sau lưng đột nhiên truyền đến:

- Diệp viện trưởng

Diệp Quan quay người, Tịch Huyền nhìn hắn:

- Chúng ta đã từng thật sự quen biết sao?

Diệp Quan gật đầu:

- Nhận biết

Tịch Huyền lại hỏi:

- Là bằng hữu?

Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Hẳn là càng sâu hơn một chút

Tịch Huyền ngơ ngẩn

Diệp Quan mỉm cười nói:

- Tịch Huyền cô nương, về sau ta có thời gian sẽ trở lại thăm ngươi

nói xong, hắn quay người rời đi

trong điện, Tịch Huyền sau khi yên lặng một lát, nàng thu hồi nhẫn trữ vật trước mặt, trong nhẫn trữ vật, có một sợi kiếm quang lặng yên lóe lên

Tịch Huyền nhìn Diệp Quan rời đi xa xa, mãi đến khi hắn tan biến ở phần cuối tinh không, nàng vẫn nhìn như cũ… Tiểu Ngư Nhi đột nhiên cả kinh nói:

- Tịch Huyền tỷ tỷ, ngươi, ngươi tại sao khóc?

Tịch Huyền thu hồi ánh mắt, nàng vuốt vuốt đầu nhỏ Tiểu Ngư Nhi, mỉm cười nói:

- Hôm nay gió có chút lớn, cát tiến vào mắt…

Sau khi rời đi U Minh Điện, Diệp Quan đi vào bên trong một mảnh tinh không, hắn cứ như vậy chậm rãi đi. Tháp nhỏ đột nhiên nói:

- Sự tình trong nhà cơ bản đều đã xử lý hoàn tất, hiện tại có tính toán gì không?

Đối với đi ngược lại con đường cũ Diệp Quan nói trước đó, nó vẫn rất là hiếu kỳ. Diệp Quan cười cười, không nói gì

Tháp nhỏ trầm giọng nói:

- Ranh con nhà ngươi!

Diệp Quan cười ha ha một tiếng:

- Tháp Gia, lần này ta quyết định chủ động xuất kích

Tháp nhỏ nói:

- Xác thực

Diệp Quan đang muốn nói chuyện, lúc này, một bên đột nhiên có một nữ tử đi tới, chính là Nạp Lan Già

Bình Luận (0)
Comment