CHƯƠNG 2655
KHẨN TRƯƠNG
nhìn thấy Diệp Quan đánh tới, trong mắt A Phu cũng là lóe lên một vệt hung quang, hắn nắm chắc trái tay thành quyền, sau đó vung ra một quyền, trên nắm tay, vô số hỏa diễm quyền mang như thủy triều phun ra ngoài
Ầm!
Lực lượng của hai người vừa mới tiếp xúc, một cỗ lực lượng sóng xung kích đáng sợ chính là đột nhiên khuếch tán ra từ bốn phía, mà ngay vào lúc muốn khuếch tán đến nữ tử cách đó không xa, Diệp Quan đột nhiên xuất hiện ở trước mặt nàng, sau đó đột nhiên chém xuống một kiếm, cỗ lực lượng sóng xung kích kia trực tiếp tán loạn
mà ở nơi xa, vẻ mặt của A Phu trở nên vô cùng khó coi, bởi vì tay trái của gã cũng mất
gã gắt gao nhìn chằm chằm kiếm trong tay Diệp Quan, tiếp xúc cùng với thanh kiếm này, không chết cũng bị thương
vẻ mặt của Diệp Quan vô cùng khó coi, bởi vì hắn phát hiện ra, đã có rất nhiều lực lượng thời gian tiến vào thân thể của hắn, lại đang bắt đầu ăn mòn thân thể cùng với thần hồn của hắn
Diệp Quan hít vào một hơi thật sâu, hắn nhất định phải nhanh chóng giải quyết tên địch nhân trước mắt này, sau đó để cho kiếm trong tay tiến vào trong cơ thể mình trấn áp, bằng không, hắn hẳn phải chết không nghi ngờ
Diệp Quan nhẹ nhàng giẫm chân phải một cái, một lần nữa hóa thành một đạo kiếm quang tan biến ở tại chỗ
nhìn thấy Diệp Quan lại động thủ, A Phu lập tức giật giật mí mắt, hai tay của gã đều đã không có, còn đánh thế nào?
Không có chút do dự nào, gã xoay người chạy
nhưng lần này, Diệp Quan cũng không tính buông tha gã, trực tiếp toàn lực xông tới, gia tăng tốc độ của chính mình tới cực hạn
tiếng kiếm reo không ngừng vang vọng
trong chớp mắt, hắn liền đã giết tới sau lưng A Phu, A Phu không nghĩ tới tốc độ của Diệp Quan vậy mà nhanh như vậy, hiện tại chỉ có thể quay người, khẽ động tâm niệm, một tấm chắn cổ lão xuất hiện ở trước mặt gã, nhưng mà, theo Diệp Quan chém xuống một kiếm, tấm chắn kia vỡ vụn ầm ầm
Ầm!
Lực lượng kiếm đạo mạnh mẽ trong nháy mắt chấn bay A Phu ra ngoài, mà Diệp Quan thì dùng hết lực khí toàn thân mãnh liệt ném Thanh Huyền kiếm trong tay ra ngoài
kiếm quang lóe lên
Xùy!
Thanh Huyền kiếm trực tiếp đâm vào ngực A Phu, A Phu bỗng nhiên co rụt đồng tử lại, mà sau một khắc, Thanh Huyền kiếm trực tiếp bắt đầu thôn phệ thần hồn của gã
phát giác được mình đã sắp thần hồn câu diệt, A Phu lập tức kinh hãi muốn chết, gã đột nhiên ngẩng đầu, gầm thét:
- Sư tôn, cứu ta…
Sư tôn trong miệng hắn, tự nhiên là Đa Nguyên Đạo Đế
mà vào giờ khắc này, lại không có bất kỳ đáp lại gì
nhìn thấy một màn này, vẻ mặt của A Phu trong nháy mắt trở nên tái nhợt:
- Làm sao có thể…
Nói xong, gã đột nhiên nhìn về phía Diệp Quan xa xa, gầm thét:
- Ngươi không giết chết được ta, sư tôn của ta có thể nghịch chuyển thời gian, phục sinh vô hạn, bọn ngươi…
Lời còn chưa dứt, thần hồn của gã trực tiếp bị Thanh Huyền kiếm làm cho hoàn toàn biến mất
mà ở nơi xa, Diệp Quan cũng là ngã xuống thẳng tắp, Thanh Huyền kiếm cảm nhận được cái gì, trực tiếp rời đi thân thể A Phu, sau đó hóa thành một đạo kiếm quang đâm vào giữa trán Diệp Quan
Oanh!
Thân thể Diệp Quan kịch liệt run lên
Diệp Quan nắm chặt hai tay, vẻ mặt dần dần bắt đầu vặn vẹo, những lực lượng thời gian đó ăn mòn quá kinh khủng, ý thức của hắn bắt đầu mơ hồ từng chút một
vô cùng khó chịu!
Lúc này, nữ tử đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Diệp Quan, nhìn khuôn mặt Diệp Quan vặn vẹo, nàng lập tức có chút hoảng rồi
nhưng nàng rất nhanh tỉnh táo lại, nàng ôm Diệp Quan bước nhanh đi tới dưới gốc đại thụ kia, nàng đặt Diệp Quan ở trên mặt đất, sau đó nói:
- Ta đi trộm trái cây cho ngươi
nói xong, nàng quay người muốn đi
nhưng Diệp Quan lại giữ nàng lại
Diệp Quan lắc đầu, thanh âm vô cùng trầm trọng cùng với thống khổ:
- Không… không cần… trái cây kia đối với ta đã không có hiệu quả với ta…
Nữ tử cầm tay của hắn, có chút khẩn trương cùng với không yên:
- Ta làm thế nào để giúp ngươi?
Diệp Quan không nói gì, hắn liền vội vàng ngồi dậy, sau đó đột nhiên nắm chặt hai tay, Vô Địch kiếm ý từ trong cơ thể hắn sôi trào lên
hắn mong muốn để kiếm ý của mình cưỡng ép chấn những lực lượng thời gian trong cơ thể đó ra ngoài thân thể!
Nhưng mà, kiếm ý của hắn vừa tiếp xúc đến những lực lượng thời gian đó chính là trực tiếp bị ăn mòn
cảm nhận được một màn này, vẻ mặt của Diệp Quan lập tức trầm xuống
chết tiệt!
Diệp Quan trực tiếp nằm xuống, hắn hiện tại chỉ có thể cưỡng ép chịu đựng loại đau khổ này, sau đó để thanh kiếm trong cơ thể kia bức những lực lượng thời gian đó ra ngoài thân thể từng chút một
mà nữ tử sợ Diệp Quan có việc, một mực thủ ở bên cạnh hắn, nàng sợ Diệp Quan sau khi ngất đi liền không còn tỉnh lại, thế là, nàng vốn ít nói bắt đầu chủ động tìm chủ đề trò chuyện với Diệp Quan