CHƯƠNG 266
KIẾM TÂM THÔNG MINH
Đáng sợ nhất là, ở bên trong cỗ khí thế này, còn ẩn chứa một tia uy áp Đại Đạo kinh khủng!
Đạo Kiếp cảnh!
Trương Long Hổ nhìn Diệp Quan, cười nói: "Diệp công tử, luận bàn một thoáng?"
Diệp Quan gật đầu: "Có thể!"
Trương Long Hổ cười to, y đột nhiên dẫm chân phải vào không gian.
Ầm! Không gian trong nháy mắt sụp đổ!
Mà bản thân y thì mượn nhờ cỗ lực đẩy kinh khủng này tung người nhảy lên, trực tiếp húc về phía Diệp Quan!
Ở quanh người y, tản ra ánh chớp hỏa diễm đáng sợ!
Mà cú húc này của Trương Long Hổ, không gian nơi y đi qua càng là sụp đổ từng khúc, cực kỳ doạ người!
Trọng yếu nhất chính là, tốc độ này vô cùng nhanh!
Người chưa đến, thế đã đến!
Ánh mắt của Diệp Quan đột nhiên trở nên nóng rực, rốt cuộc cũng có một kẻ biết đánh nhau đến!
Đối mặt với một kích kinh khủng này, Diệp Quan không có lựa chọn cứng rắn, thân hình hắn run lên, lách sang bên cạnh mấy trượng!
Tốc độ của Trương Long Hổ mặc dù rất nhanh, thế nhưng, Diệp Quan càng nhanh hơn một chút!
Oanh!
Trương Long Hổ một kích không có kết quả, nhưng lực lượng cường đại trực tiếp mạnh mẽ nghiền nát không gian trong vòng mấy chục trượng!
Mà vừa dừng lại một cái, Trương Long Hổ bỗng nhiên co rụt đồng tử lại, mãnh liệt xoay người, một thanh kiếm trong lúc vô thanh vô tức đã giết tới!
Đâm thẳng vào cổ họng y!
Một kiếm trí mạng!
Trong lòng Trương Long Hổ rung động, vào lúc đối mặt với Diệp Quan, mới có thể đủ ràng cảm nhận được tốc độ đáng sợ của Diệp Quan!
Đối mặt với kiếm của Diệp Quan, y không có cách nào tránh né, mà y cũng không có nghĩ đến tránh né, ngay lập tức nắm chặt hai quả đấm, đan xen ở trước ngực, đột nhiên gầm thét: "Áo giáp!"
Oanh! Trong nháy mắt, một bộ áo giáp màu vàng ngưng tụ ở quanh người Trương Long Hổ.
Ầm! Một kiếm này của Diệp Quan mạnh mẽ bị bộ áo giáp màu vàng óng này ngăn trở!
Mà lúc này, Trương Long Hổ gầm thét một lần nữa: "Phản chấn!"
Oanh! Một tầng sóng xung kích màu vàng đột nhiên tràn ra, trong nháy mắt, kiếm khí trong tay Diệp Quan ầm ầm vỡ nát, Diệp Quan liên tục lùi lại ra vài chục trượng bên ngoài!
Trương Long Hổ đột nhiên bước về phía trước một bước, tay phải nắm chắc thành quyền, một vệt ánh vàng trong nháy mắt dâng lên từ trong cơ thể y, sau đó lan tràn đến bên trên cánh tay phải của y, y đột nhiên đánh về phía Diệp Quan nơi xa: "Khai Sơn!"
Oanh! Một vệt ánh vàng trong nháy mắt tiết ra ngoài, giống như một dòng nước xoáy thao thiên, vô cùng kinh khủng!
Ở nơi xa, Diệp Quan híp hai mắt lại, thân hình run lên, nhanh chóng lùi về sau.
Oanh! Một tiếng nổ vang đinh tai nhức óc giống như sấm sét vang vọng từ bên trong tinh không, mà vị trí đứng ban đầu của Diệp Quan kia vậy mà trực tiếp xuất hiện một cái lỗ đen không gian to lớn dài đến trăm trượng, không chỉ như thế, không gian bốn phía bên cạnh lỗ đen không gian còn đang nhanh chóng rạn nứt, dùng một loại tốc độ vô cùng khủng khiếp lan tràn ra bốn phía!
Một quyền cực kỳ khủng bố!
Tất cả mọi người âm thầm kinh hãi!
Mà trong nháy mắt một quyền này của Trương Long Hổ thất bại, không gian trước mặt y đột nhiên nứt ra, một thanh kiếm lại giết ra!
Thuấn Sát Nhất Kiếm!
Một kiếm này, nhanh đến mức khiến cho người ta tê cả da đầu!
Trương Long Hổ là lực lượng doạ người, một chiêu một thức đều hủy thiên diệt địa, mà Diệp Quan thì chỉ là nhanh!
Chủng loại nhanh đến cực hạn kia!
Trương Long Hổ đánh nhau đẹp mắt, quang minh chính đại, quyền quyền thấy máu, Diệp Quan đánh nhau, giống như một lão âm hàng vậy, thỉnh thoảng xuất hiện một kiếm, khiến cho người ta sợ hãi!
Trương Long Hổ vốn định thừa thắng xông lên vào lúc nhìn thấy một kiếm này, vẻ mặt cũng là kịch biến trong nháy mắt, không thể không nói, vào giờ phút này y rất khiếp sợ, chấn kinh bởi tốc độ của Diệp Quan, còn chấn kinh bởi khả năng thừa cơ hội của Diệp Quan!
Phòng thủ phản kích, làm thực sự là quá tốt!
Đối mặt với một kiếm này của Diệp Quan, Trương Long Hổ hoàn toàn không dám khinh thường, hai cánh tay đan xen, một lần nữa tế ra bộ giáp vàng kia!
Ầm! Một kiếm này của Diệp Quan chém ở phía trên giáp vàng, lực lượng cường đại trực tiếp chấn cho Trương Long Hổ liên tiếp lui về phía sau, nhưng sau một khắc, một cỗ lực phản chấn kinh khủng đột nhiên trào ra từ bên trên bộ giáp vàng này!
Ầm!
Kiếm vỡ!
Nhưng vào lúc này, lại là một kiếm đánh tới, một lần nữa chém lên trên bộ giáp vàng kia!
Ầm!
Trương Long Hổ lại lui!
Nhưng sau một khắc, phía trên bộ giáp vàng kia lại bộc phát ra một cỗ lực phản chấn kinh khủng!
Ầm!
Kiếm khí lại vỡ!
Nhưng lại trong nháy mắt vỡ đó, lại là một kiếm giết tới!
Một kiếm lại một kiếm!
Căn bản không cho Trương Long Hổ cơ hội xuất thủ một lần nữa!
Phanh phanh phanh
Ở trong ánh mắt của tất cả mọi người, Trương Long Hổ lui lại liên tục!
Vào giờ khắc này, y triệt để bị áp chế, căn bản là không có cách lại ra tay!
Mà giữa sân, Diệp Quan thì là từng bước một đi về hướng Trương Long Hổ, hắn mỗi khi đi một bước, đều sẽ có một thanh kiếm khí chém ra ngoài!
Ngự Kiếm thuật!
Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người giữa sân rung động!
Không chỉ như thế, ở trong ánh mắt của tất cả mọi người, hai mắt của Diệp Quan vậy mà chậm rãi nhắm lại!
Nhắm mắt!
Thế nhưng, kiếm khí lại một thanh tiếp lấy một thanh chém về phía Trương Long Hổ, hơn nữa, một kiếm mạnh hơn so với một kiếm!
Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt của Tịch Huyền bên trên trụ hạm lập tức trở nên vô cùng ngưng trọng: "Tâm kiếm tương thông, kiếm ý hợp nhất, kiếm có trong tay hay không, người có ở đó hay không, đã không còn quan trọng, đây là cảnh giới Kiếm tâm thông minh, nhân kiếm hợp nhất trong truyền thuyết."