CHƯƠNG 2684
CÓ THỂ KÝ SỔ KHÔNG?
sắc mặt của Diệp Quan trầm xuống
Quản sự cười nói:
- Ngươi nếu như không phục, tùy thời có thể đi khiếu nại
nói xong, hai vị thị vệ đi tới, bọn hắn nhìn chằm chằm Diệp Quan, không nói lời nào, nhưng ánh mắt bất thiện
Diệp Quan nói:
- Ta muốn khiếu nại
quản sự cách đó không xa quay đầu nhìn hắn một cái, cười nói:
- Ra cửa rẽ phải, đi đi thôi
Diệp Quan nhìn thoáng qua quản sự, sau đó quay người rời đi, sau khi rời đi Tiên Bảo Các, hắn rẽ phải, rất nhanh, hắn gặp được một tiểu các điện, mà vào giờ khắc này, trước tiểu các điện này đang có một hàng dài xếp hàng
Diệp Quan yên lặng đứng ở cuối cùng
ước chừng một lúc lâu sau, lúc này mới đến phiên hắn, hắn vừa muốn đi vào tiểu các điện, một lão giả liền ngăn cản hắn, lão giả nhìn hắn một cái:
- Ba miếng Linh Tinh
Diệp Quan cau mày:
- Ba miếng Linh Tinh?
Lão giả gật đầu:
- Đúng vậy
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút:
- Ta tới khiếu nại cũng cần tiền?
Lão giả cau mày, có chút không vui:
- Ngươi tới khiếu nại, liền cần dùng đủ loại tài liệu, còn có hao tổn nhân công, những cái này đều cần chi phí, chi phí này đương nhiên là chính ngươi gánh chịu
biểu lộ của Diệp Quan cứng đờ
lão giả không nhịn được nói:
- Nhanh lên, đằng sau còn có người xếp hàng, ngươi đừng làm trở ngại người khác
sắc mặt của Diệp Quan rất khó nhìn, nhưng vào giờ khắc này, hắn lại không có bất kỳ biện pháp nào, chỉ có thể yên lặng đi đến một bên, bởi vì hắn thật sự không có tiền
lúc này, một vị lão giả áo đen đột nhiên đi đến bên cạnh Diệp Quan, cười nói:
- Người trẻ tuổi, lần đầu tiên tới khiếu nại à?
Diệp Quan gật đầu:
- Ừm
lão giả áo đen lắc đầu:
- Vẫn là tuổi còn rất trẻ!
Diệp Quan nhìn về phía áo đen lão giả:
- Chỉ giáo cho?
Lão giả áo đen thấp giọng thở dài:
- Ngươi là không biết, hiện tại phần lớn người tu luyện đều là đuối lí không thể cáo trạng
Diệp Quan không hiểu:
- Vì sao?
Lão giả áo đen nói:
- Phần lớn người tu luyện không chỉ sợ bị tù oan, càng là sợ bị giày vò, ngươi là không biết, việc cáo trạng này thật sự là muốn mạng người, tốn thời gian tốn công sức, hơn nữa còn tốn tiền, cuối cùng còn có khả năng cáo trạng không thành công…
Nói xong, lão thở dài thật sâu
Diệp Quan yên lặng không nói
hắn cũng không phải là không hiểu đạo lí đối nhân xử thế, sở dĩ đi tới nơi này khiếu nại cáo trạng, chính là muốn nhìn xem con đường này có khả thi hay không, nhưng hiện tại xem ra, con đường này đã trở thành một cái hình thức
bất đắc dĩ!
Trong mắt Diệp Quan lóe lên một vệt phức tạp, hắn không có tiếp tục đi cương, bởi vì hắn biết rõ, hắn hiện tại cái gì cũng không làm được
hiện tại đi cương, chỉ có một con đường chết
đây chính là hiện thực
Diệp Quan đi ở trên đường phố, hắn biết, những gì hắn nhìn thấy và trải qua vừa rồi, khẳng định chỉ là phần nổi của tảng băng chìm
trật tự!
Nếu như trật tự này không phải là một trật tự tốt, vậy đối với những người tu luyện bình thường phía dưới này mà nói, liền tuyệt đối không phải là một chuyện tốt
- Ọc ọc!
Lúc này, bụng Diệp Quan đột nhiên kêu lên
Diệp Quan sầm mặt lại
trước tiên cần phải lấp đầy dạ dày của mình cái đã, trật tự gì đó, về sau lại nghĩ
Diệp Quan nhìn thoáng qua bốn phía, trên đường phố có rất nhiều người bán hàng, nhưng lúc này hắn không có một xu dính túi, chỉ có thể trơ mắt nhìn
Diệp Quan nói:
- Tháp Gia, cha ta nếu như gặp được loại tình huống này, sẽ làm thế nào?
Tháp nhỏ nói:
- Cha ngươi chưa bao giờ nghèo
Diệp Quan: "…"
Tháp nhỏ nói:
- Chẳng qua, ta cảm thấy cha ngươi có thể sẽ đi lừa dối!
Lừa dối!
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó đi đến trước một cửa hàng bánh bao, nhìn bánh bao bốc hơi nóng, Diệp Quan do dự một chút, sau đó nhìn về phía lão bản cửa hàng bánh bao, lão bản là một vị đại thẩm, mặc váy vải thô, dáng người rắn chắc vạm vỡ, đôi tay to như cột nhà, thoạt nhìn rất là dọa người
đại thẩm nhìn thoáng qua Diệp Quan:
- Ba văn tiền một cái
tầng dưới chót dùng vẫn là tiền tệ bình thường, Linh Tinh là người tu luyện mới có thể dùng
Diệp Quan do dự một chút, sau đó nói:
- Đại thẩm, có thể ký sổ không?
Nói xong, cho dù da mặt hắn dày như tường thành, vào giờ phút này cũng không nhịn được đỏ lên
Tháp nhỏ: "…"
Đại thẩm nhìn Diệp Quan, không nói lời nào
Diệp Quan vào giờ phút này chỉ cảm thấy khí tràng của đại thẩm thật cường đại, so với Đa Nguyên Đạo Đế còn cường đại hơn
Đa Nguyên Đạo Đế: "…"
Đại thẩm cười nói:
- Kiều thẩm ta bán bánh bao đã mười tám năm, lần đâu tiên nhìn thấy mua bánh bao còn muốn ký sổ!
Giọng của đại thẩm vốn lớn, vừa nói ra, tất cả mọi người bốn phía đều nghe được
thế là, vô số người đều nhìn về Diệp Quan
Diệp Quan lập tức như ngồi bàn chông, cho dù da mặt hắn dày, cũng có chút không chịu được