Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2706 - Chương 2706: Cười Không Ngậm Mồm

Chương 2706: Cười Không Ngậm Mồm Chương 2706: Cười Không Ngậm Mồm

CHƯƠNG 2706

CƯỜI KHÔNG NGẬM MỒM

vui vẻ!

Diệp Quan cười không ngậm mồm vào được

mà trước mặt hắn cách đó không xa, thanh âm của Tiểu Ái số chín kia vang lên một lần nữa:

- Đẹp trai, ngươi thật sự không chọn bại lộ tên của chính mình, chấn kinh toàn bộ Quan Huyền vũ trụ sao?

Diệp Quan thu hồi suy nghĩ, nhìn về phía mảnh màn sáng kia, cười nói:

- Điệu thấp mới là vương đạo

- Vớ vẩn!

Tiểu Ái số chín có chút cả giận nói:

- Tuổi nhỏ liền nên khinh cuồng, tuổi nhỏ liền nên máu nóng, tuổi nhỏ liền nên trang bức… tục ngữ có nói, giàu mà không về quê, như cẩm y dạ hành, vô địch không trang bức, chính là đại ngốc…

Diệp Quan mặt đen lại:

- Ngươi vì sao luôn muốn để ta trang bức??

Tiểu Ái số chín nói:

- Ngươi không cảm thấy hết sức thoải mái sao?

Diệp Quan nói:

- Đó cũng là ta thoải mái!! Có quan hệ gì tới ngươi?

Tiểu Ái số chín sau khi yên lặng một lát, nói:

- Ngươi nói hình như cũng có đạo lý

Diệp Quan im lặng, cái tên này hẳn là còn chưa có hoàn toàn trưởng thành, vẫn phải có một đoạn thời gian phát dục mới được

Diệp Quan nhìn thoáng qua nhẫn trữ vật Tiểu Ái cho hắn trong tay, nở nụ cười, hắn ngẩng đầu liếc mắt nhìn trên tầng, sau đó nói:

- Ta phải đi

Tiểu Ái số chín nói:

- Ngươi không tiếp tục xông à?

Diệp Quan gật đầu:

- Đúng vậy, Tiểu Ái số chín, ngươi đưa ta ra ngoài đi! Tốt nhất là đưa đến địa phương vắng vẻ một chút

Tiểu Ái số chín nói:

- Được, điêu mao

Diệp Quan: "…"

Theo Truyền Tống Trận xuất hiện, Diệp Quan trực tiếp tan biến ở trong sân

mà lúc xuất hiện một lần nữa, hắn đã ở trong một dãy núi mênh mông, ở trước mặt hắn cách đó không xa, nơi đó có một chỗ đầm nước

trong đầm nước, có một nữ tử nằm, nữ tử nằm thẳng, lộ ra hình chữ đại (大)

bốn mắt nhìn nhau

không khí phảng phất như đều đọng lại

Diệp Quan nhất thời tê người!

Tiểu Ái số chín này là điên rồi sao?

Chơi chính mình như vậy? Con mẹ nó!

Về sau trực tiếp khôi phục nàng về cài đặt gốc!

Oanh!

Đột nhiên, một cỗ khí tức kinh khủng đột nhiên dâng lên từ trong đầm nước, vẻ mặt của Diệp Quan lập tức biến đổi, thân hình hắn run lên, nhanh chóng lùi lại phía sau, lúc này, một thanh kiếm đột nhiên đánh về phía hắn

Diệp Quan giựt giựt mí mắt, tay phải hắn đột nhiên bẻ gãy một cái nhánh cây bên cạnh, sau đó nhẹ nhàng điểm một cái về phía trước, một kiếm này của hắn ra rất khéo léo, trực tiếp đâm vào chỗ sơ hở của thanh kiếm này, trong nháy mắt dời đi chín thành lực lượng, nhưng hắn vẫn là bị một thành lực lượng còn lại chấn động đến bay ngược ra ngoài, lăn lông lốc vài vòng trên mặt đất

sau khi đứng lên, Diệp Quan xoay người chạy

mà ở trong quá trình bỏ chạy, hắn trực tiếp lấy ra mấy miếng Linh Tinh cực phẩm nuốt vào

Ông!

Nhưng lúc này, theo một tiếng kiếm reo vang vọng, Diệp Quan đột nhiên cảm giác sau lưng có một cỗ lạnh lẽo kéo tới

Diệp Quan lúc này ngừng lại sau đó hơi hơi nghiêng người, dùng chỉ trong gang tấc tránh thoát một kiếm trí mạng này

- Ừm?

Sau lưng Diệp Quan, một tiếng kinh ngạc khó tin đột nhiên vang lên

Diệp Quan quay người nhìn lại, lúc này nữ tử đã mặc quần áo tử tế, nữ tử ước chừng mười tám mười chín tuổi, ăn mặc một bộ váy dài như tuyết, tóc dài xõa vai, tay phải cầm một thanh trường kiếm, dung mạo cực kỳ đẹp đẽ, có lẽ là bởi vì duyên cớ vừa rồi, mặt nàng tại thời khắc này lạnh tựa như khối băng

Diệp Quan chân thành nói:

- Cô nương, tại hạ cũng không phải là tận lực khinh bạc, đây quả thực là một sự hiểu lầm…

Nữ tử nhìn chằm chằm hắn, khí định thần nhàn:

- Ngươi đừng sợ, ta chém một kiếm này xuống, đầu to và đầu nhỏ của ngươi sẽ cùng nhau đứt lìa, không thống khổ

Diệp Quan: "…"

Nữ tử đột nhiên tan biến ở tại chỗ

cấp bậc Kiếm Hoàng!

Sắc mặt của Diệp Quan trầm xuống, hắn loé sang bên cạnh, một lần nữa tránh thoát một kiếm này

nhìn thấy một màn này, trong mắt nữ tử lóe lên một vệt kinh ngạc, bởi vì nàng phát hiện ra, nam tử trước mắt này giống như đã sớm biết chỗ kiếm của nàng rơi

làm sao có thể?

Nữ tử đảo ngược thân hình, đâm một kiếm về phía Diệp Quan!

Thế nhưng, vẫn như cũ bị Diệp Quan tránh thoát

lần này, nữ tử phát hiện ra, đây căn bản không phải trùng hợp, mà là nam tử này đã dự đoán trước kiếm của nàng

nữ tử nhìn chằm chằm Diệp Quan, chân mày nhíu chặt:

- Ngươi làm sao làm được

Diệp Quan chân thành nói:

- Cô nương, đây quả thật là một sự hiểu lầm

nữ tử liếc mắt đánh giá Diệp Quan, đột nhiên, kiếm trong tay của nàng như kinh lôi bay ra, mà ở nơi xa, Diệp Quan dường như sớm có đoán trước, thân thể nhẹ nhàng dời một bước sang bên cạnh, một lần nữa tránh thoát một kiếm này, cùng lúc đó, tay hắn cầm nhánh cây nhẹ nhàng đánh vào bên trên thân kiếm của nữ tử, lực lượng ẩn chứa bên trong thanh kiếm kia lập tức bị dời đi, sau đó rơi trên mặt đất

Bình Luận (0)
Comment