Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2712 - Chương 2712: Văn Đạo Phong

Chương 2712: Văn Đạo Phong Chương 2712: Văn Đạo Phong

CHƯƠNG 2712

VĂN ĐẠO PHONG

nghe được chủ nhân Đại Đạo bút, Đa Nguyên Đạo Đế lập tức nở nụ cười:

- Tu Ngôn Xuất Pháp Tùy đạo?

Nói xong, gã nhìn về phía Tĩnh tông chủ, cười nói:

- Đến thử xem?

Chủ nhân Đại Đạo bút vội vàng lôi kéo Vô Biên Chủ chạy sang một bên, sợ bị lan đến gần

Tĩnh tông chủ đột nhiên dừng bước, nàng nhìn chằm chằm Đa Nguyên Đạo Đế:

- Quỳ

một lời ra, vạn pháp theo!

Oanh!

Trong nháy mắt, vẻ mặt của Đa Nguyên Đạo Đế lập tức kịch biến, qua trong giây lát, lực lượng vạn pháp trực tiếp rơi thẳng vào trên người Đa Nguyên Đạo Đế, Đa Nguyên Đạo Đế vội vàng không kịp chuẩn bị khẽ cong hai chân, vậy mà trực tiếp quỳ xuống

Bịch!

Cú quỳ này, tinh hà kịch liệt run lên, như địa chấn

- Càn rỡ!

Đa Nguyên Đạo Đế đột nhiên ngẩng đầu, hai mắt đỏ quạch, trong chốc lát, từng cỗ đáng sợ lực lượng thời gian bộc phát ra từ trong cơ thể gã, lực lượng thời gian mạnh mẽ điên cuồng chống cự những lực lượng vạn pháp kia, nhưng mà, mặc kệ gã thôi động lực lượng thời gian như thế nào, cũng đều không làm gì được những lực lượng vạn pháp kia, lực lượng vạn pháp kia giống như một tòa vũ trụ ép ở trên người gã, gã căn bản không phản kháng được

mà Phạm Diêm La Thiên Tôn cùng với Kỳ Chủ sau lưng Đa Nguyên Đạo Đế cách đó không xa vào lúc nhìn thấy một màn này, đầu óc lập tức như bị sét đánh, trống rỗng

như vậy liền quỳ rồi?

Đa Nguyên Đạo Đế gắt gao nhìn chằm chằm Tĩnh tông chủ, ánh mắt bắt đầu trở nên dữ tợn:

- Nữ nhân đáng chết, hôm nay bản đế hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, chịu nỗi nhục này, ngày sau nhất định trả lại vạn lần, ngươi chờ đó

Oanh!

Dứt lời, gã đột nhiên tự bạo, một cỗ lực lượng đáng sợ đột nhiên bộc phát ra

Tĩnh tông chủ mặt không biểu tình:

- Tán

trong chớp mắt, uy lực tự bạo của Đa Nguyên Đạo Đế trực tiếp bị xóa đi

chủ nhân Đại Đạo bút nói khẽ:

- Chẳng qua là một cỗ phân thân

Tĩnh tông chủ liếc mắt nhìn chủ nhân Đại Đạo bút:

- Ngươi có phải hết sức nhàn rỗi?

Chủ nhân Đại Đạo bút thu hồi suy nghĩ, cười đùa nói:

- Ta rất bận rộn, rất bận rộn

Tĩnh tông chủ không nói gì thêm, nàng chậm rãi nhắm hai mắt lại:

- Kể từ giờ phút này, cảnh nội Quan Huyền vũ trụ, bất luận văn minh nào cũng không được đi vào

nàng nói rất nhẹ, nhưng thanh âm lại trực tiếp thẩm thấu vô số tinh hà vũ trụ…

tại Thanh Châu, Kiếm Tông

ngày hôm sau, trời tờ mờ sáng, Diệp Quan liền mặc quần áo nội môn, đi tới Văn Đạo Tràng nội môn. Làm đệ tử nội môn, một ba năm sáng sớm đều phải đi Văn Đạo Tràng, cũng chính là nghe giảng bài

đây thật ra là một loại may mắn

bởi vì đến giảng bài, ít nhất đều là đại lão cấp bậc Kiếm Hoàng

Văn Đạo Tràng ở trên Văn Đạo Phong, Văn Đạo Phong là một tòa cô phong, giống như một cây bút mài, cao vút trong mây, đỉnh núi là một quảng trường đá xanh, có thể dung nạp mười mấy vạn người, vô cùng rộng lớn, đứng ở bên trên quảng trường, giống như đặt mình vào trong đám mây

vào lúc Diệp Quan đi vào Văn Đạo Phong, nơi này đã tụ tập không ít đệ tử nội môn, Diệp Quan nhìn thoáng qua, có mười mấy vị đệ tử nội môn, nam nữ đều có, đều là một số người trẻ tuổi, tràn đầy sức lực

- Mộc Cẩn sư huynh đến rồi!

Đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên vang vọng từ giữa sân

Diệp Quan nghe tiếng nhìn lại, chỉ thấy một vị nam tử đi tới từ nơi xa, mặc một bộ áo trắng, phong độ nhẹ nhàng

chính là An Mộc Cẩn!

Nhìn thấy An Mộc Cẩn, Diệp Quan cũng là hơi kinh ngạc

An Mộc Cẩn vừa đi đến, một đám thiếu niên Kiếm Tu liền lập tức nghênh đón, trong lời nói, không che giấu nịnh nọt chút nào

An gia!

An gia bây giờ, thế nhưng là không tầm thường, dù sao vị An Khinh Hàn kia thế nhưng là thủ tịch Võ Viện, đây đối với rất nhiều người mà nói, chính là tồn tại như thần

Võ Viện là địa phương nào?

Là địa phương vô số thiên chi kiêu tử hội tụ, mà những người Võ Viện kia càng là yêu nghiệt trong yêu nghiệt, vị An Khinh Hàn kia có thể trở thành thủ tịch Võ Viện, đó là kinh khủng cỡ nào

đối mặt với mọi người lấy lòng, An Mộc Cẩn cũng là lần lượt đáp lại

lúc này, An Mộc Cẩn nhìn thấy Diệp Quan cách đó không xa, y hơi ngẩn ra, lập tức chậm rãi đi đến trước mặt Diệp Quan, cười nói:

- Diệp huynh, lại gặp mặt

nhìn thấy An Mộc Cẩn vậy mà chủ động chào hỏi Diệp Quan, một số Kiếm Tu giữa sân đều là hơi kinh ngạc, dồn dập nhìn về phía Diệp Quan, mà khi nhìn thấy Diệp Quan chẳng qua là Tiên Thiên cảnh, mọi người đều là sửng sốt, cái tên này là đệ tử nội môn?

Nghe được An Mộc Cẩn, Diệp Quan cười nói:

- An huynh

An Mộc Cẩn mỉm cười nói:

- Diệp huynh là thông qua sát hạch Kiếm Tháp tiến đến?

Diệp Quan gật đầu

trong mắt An Mộc Cẩn lóe lên một tia ánh sáng dị dạng, mà lúc này, Diệp Quan lại nói:

- Hổ thẹn, chỉ có thể xông qua cửa thứ ba

Bình Luận (0)
Comment