Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 272

Chương 272 Chương 272

CHƯƠNG 272

Nghe vậy, mấy người trong bóng tối lập tức dồn dập gật đầu!

Vẫn là Diệp Quan sảng khoái!

Mẹ nó!

Ngươi là tới giết người, không phải tới nói chuyện trời đất!

Tất cả mọi người trực tiếp một chút, không tốt sao?

Cổ Hạo nhìn Diệp Quan, ánh mắt như đao, sắc bén vô cùng.

Diệp Quan nhìn về phía Kiều Tinh Dao: "Kiều cô nương, còn mời nhường một chút!"

Kiều Tinh Dao gật đầu, sau đó nàng cùng với Tịch Huyền thối lui sang một bên khác.

Giữa sân, liền còn lại Diệp Quan cùng với Cổ Hạo.

Cổ Hạo nhìn chằm chằm Diệp Quan, đột nhiên, y xông về phía trước, rút đao chính là một chém!

Xoẹt! Vào giờ khắc này, không gian ở trước một đao này, yếu ớt giống như một tờ giấy, trong nháy mắt liền bị xé rách!

Đao chưa đến, thế đã đến!

Đao thế mạnh mẽ giống như vạn sơn áp đỉnh, muốn nghiền nát người, vô cùng doạ người!

Đao thế áp chế!

Đây là muốn áp chế tốc độ của Diệp Quan!

Mà lúc này, Diệp Quan đột nhiên bước về phía trước một bước, đâm ra một kiếm!

Kiếm này, hắn lựa chọn cứng rắn!

Một kiếm đâm ra, kiếm thế mạnh mẽ dâng trào mà ra trong nháy mắt!

Đao kiếm cứng đối cứng!

Ầm! Đột nhiên, một mảnh kiếm quang cùng với ánh đao bộc phát ra ở trước mặt hai người, mà kiếm khí trong tay Diệp Quan vỡ tan trong nháy mắt!

Nhưng cơ hồ là cùng một thời khắc, Diệp Quan tan biến ngay tại chỗ!

Cổ Hạo phản ứng cực nhanh, xoay người dứt khoát chém một đao xuống!

Xoẹt! Một đạo đao mang chém xuống, xé rách không gian!

Ầm! Một đạo tàn ảnh liên tục lùi lại!

Chính là Diệp Quan!

Thấy thế, trong lòng Cổ Hạo vui vẻ, xông về phía trước, chém một đao tới!

Thừa thắng xông lên!

Mà đúng lúc này, Diệp Quan biến mất ở tại chỗ một lần nữa.

Xoẹt! Một đạo kiếm quang trực tiếp giết tới trước mặt Cổ Hạo!

Cổ Hạo cười lạnh, cũng không lui, bởi vì y phát hiện ra, kiếm khí của Diệp Quan căn bản không ngăn được đao trong tay của y!

Cứng đối cứng!

Diệp Quan căn bản không bằng y!

Ầm! Kiếm khí của Diệp Quan bị chém vỡ một lần nữa, nhưng lúc này, Diệp Quan giống như quỷ mị xuất hiện sau lưng Cổ Hạo, Cổ Hạo phản ứng cực nhanh, mãnh liệt xoay người, nhưng mà, Diệp Quan lại không có ra tay, mà là lui lại, nhìn thấy một màn này, Cổ Hạo sửng sốt, sau một khắc, sắc mặt y kịch biến trong nháy mắt!

Mà lúc này, một thanh kiếm đã lặng yên không một tiếng động giết tới phía sau y!

Nhân kiếm tách rời!

Diệp Quan là mồi nhử, kiếm mới là sát chiêu!

Biến cố đột nhiên xuất hiện làm cho vẻ mặt của Cổ Hạo kịch biến trong nháy mắt, vào giờ phút này, y muốn quay người chống cự đã không kịp.

Chờ chết?

Đương nhiên không có khả năng!

Ở trong ánh mắt của tất cả mọi người, Cổ Hạo vậy mà đứng ở nơi đó không nhúc nhích, mặc cho thanh kiếm kia đâm vào phần gáy!

Ầm! Một luồng ánh đen đột nhiên tuôn ra từ trong cơ thể Cổ Hạo, sau đó tạo thành một bộ giáp bảo vệ toàn thân y.

Ầm! Kiếm khí đâm vào bên trên bộ giáp đen kia, kiếm khí run lên kịch liệt, tiếp theo, bộ giáp đen kia trực tiếp bộc phát ra một luồng ánh đen đánh vào trên kiếm khí!

Ầm! Kiếm khí vỡ nát!

Nhìn thấy một màn này, Diệp Quan nhìn thoáng qua bộ giáp đen trên người Cổ Hạo, bộ giáp đen toàn thân đen kịt, do từng khối lân phiến không biết tên khảm nạm mà thành, ở mặt ngoài lân giáp, tản ra lưu quang nhàn nhạt, xem xét liền biết vật phi phàm!

"Đế cấp!"

Giữa sân, có người kinh hô!

Trong âm thầm, mọi người lại là trực lắc đầu.

Cổ Hạo này tốt xấu cũng là một vị Đao Đế, vậy mà người mặc Đế giáp, đây cũng quá sợ chết!

Đương nhiên, đây cũng không phải sai, chẳng qua là mọi người kỳ vọng quá cao đối với Cổ Hạo này.

Mọi người muốn nhìn chính là loại chiến đấu giữa Diệp Quan cùng với Tào Bạch kia, mà không phải là so trang bị! Phải biết, Kiếm Tông có khả năng không giàu có bằng Cổ tộc, nhưng khẳng định cũng không nghèo, nhưng lúc Tào Bạch đánh một trận với Diệp Quan, cũng không có mặc hộ giáp gì!

Diệp Quan nhìn Cổ Hạo, vẻ mặt cũng rất bình tĩnh.

Người ta có trang bị, chuyện này không có gì đáng trách!

Dù sao, trang bị cũng tính là một loại thực lực!

Lúc này, Cổ Hạo đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Quan nơi xa, y nhếch miệng cười một tiếng: "Không ngại ta mặc giáp Đế cấp chứ?"

Diệp Quan nói: "Ngại!"

Cổ Hạo sửng sốt!

Diệp Quan nhìn Cổ Hạo: "Ta ngại, cho nên, ngươi sẽ cởi sao?"

Cổ Hạo cười nói: "Dĩ nhiên sẽ không!"

Diệp Quan bình tĩnh nói: "Vậy ngươi hỏi làm cái gì? Ngươi là hi vọng ta nói không ngại sao? Ta nói không ngại, ngươi có phải hay không trong lòng sẽ dễ chịu một chút?"

Cổ Hạo nhìn chằm chằm Diệp Quan, đang muốn nói chuyện, Diệp Quan lắc đầu: "Dùng trang bị, không có gì đáng trách, dù sao, đây cũng là một loại thực lực! Mà sau khi ngươi dùng, lại hỏi đối thủ của ngươi có ngại hay không, như vậy cũng giống như kỹ nữ sau khi hoàn lương, tìm một người đàng hoàng, sau đó hỏi người đàng hoàng này, ngươi có ngại ta từng làm kỹ nữ hay không?"

Mọi người: "…"

Cổ Hạo vừa muốn nói chuyện, Diệp Quan lại nói: "Muốn dùng, lại sợ bị người khác nói, liền giống như làm kỹ nữ, lại muốn lập đền thờ trinh tiết vậy! Dối trá như thế, ngươi là như thế nào dùng đao chứng Đế? Chẳng lẽ Đế Cảnh Quan Huyền vũ trụ đều là không chịu nổi như vậy sao?"

Diệp Quan lớn tiếng, chữ chữ chỉ thẳng vào bản tâm của Cổ Hạo!

Vẻ mặt của Cổ Hạo trở nên vô cùng khó xem!

Kỳ thật, y cũng là không có dự định sử dụng, dù sao, y là muốn quang minh chính đại chém giết Diệp Quan, thắng một cách mỹ mãn!

Thế nhưng, y không nghĩ tới tốc độ của Diệp Quan vậy mà nhanh như thế!

Mà ở trong nháy mắt then chốt vừa rồi, nếu như y không sử dụng, vậy y liền thua!

Mà y hỏi Diệp Quan, cũng là muốn che giấu một thoáng, nhưng không có nghĩ đến lại bị Diệp Quan chất vấn như thế!

Bình Luận (0)
Comment