CHƯƠNG 2734
CHUYÊN GIA
Nói đến đây, lão nhìn thoáng qua Phó Cát:
- Theo ta được biết, Phó công tử từ nhỏ sống nương tựa với mẫu thân, mẫu thân ngươi đời này cũng chưa từng hưởng phúc, nàng hiện tại mỗi ngày vẫn đang vất vả đi sớm về muộn, có những vật trong túi trữ vật này, Phó công tử không chỉ có thể an tâm tu luyện, nàng cũng có thể được hưởng phúc trước thời hạn
ở trên giường, Phó Cát nhìn túi trữ vật trước mặt kia, im lặng không nói, mà dưới chăn, hai tay của y đã chậm rãi nắm chặt lại
lão giả tiếp tục nói:
- Phó công tử, ta nói thật cho ngươi biết, trên thân Mộc Cẩn còn có một con át chủ bài, con át chủ bài kia nếu như thi triển ra, ngươi tuyệt đối không phải là đối thủ, Mộc Cẩn sở dĩ không có thi triển, là muốn giữ lại sử dụng trên vạn châu thi đấu. Lão hủ lần này tới tìm ngươi, không đơn thuần là vì An gia chúng ta, càng là vì Thanh Châu chúng ta, dĩ nhiên, quyền lựa chọn thuộc về ngươi, mặc kệ ngươi lựa chọn cái gì, An gia chúng ta đều không sẽ nhằm vào ngươi, điểm này ngươi có khả năng hoàn toàn yên tâm
Phó Cát đột nhiên giống như xin giúp đỡ nhìn về phía Diệp Quan
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Việc này, ngươi phải tự mình lựa chọn
dưới chăn, Phó Cát gắt gao nắm chặt hai tay, từ vẻ mặt mà nói, nhìn ra, y hết sức giãy dụa, y không muốn thu, nhưng lý trí lại nói cho y biết, đây là lựa chọn tốt nhất của y trước mắt
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó đi tới, hắn đột nhiên tiếp nhận túi trữ vật kia, sau đó nhìn về phía lão giả:
- Chúng ta nhận
Phó Cát sửng sốt
lão giả nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau đó nhìn về phía Phó Cát:
- Phó công tử, có người bạn này, ngươi hết sức may mắn
nói xong, lão quay người rời đi
lão tự nhiên có thể thấy rõ vị Diệp công tử trước mắt này vì sao lại làm như vậy, vị Diệp công tử này sở dĩ làm như thế, đơn giản chính là không muốn để cho tâm cảnh Phó Cát có thiếu hụt
ngươi quá khó lựa chọn, ta liền lựa chọn thay ngươi
Phó Cát rõ ràng cũng hiểu rõ, y nhìn về phía Diệp Quan, hốc mắt ửng đỏ, nức nở nói:
- Diệp huynh… ngươi có xem thường ta không?
Diệp Quan đặt túi trữ vật vào trong tay y, mỉm cười nói:
- Không nên suy nghĩ nhiều, đừng nói ngươi, coi như là ta, ta cũng sẽ lựa chọn như vậy
Phó Cát có chút khó có thể tin:
- Thật sao…?
Diệp Quan gật đầu:
- Thật, Kiếm Tu không nhất định nhất định phải thà gãy không cong, đơn giản mà nói, việc lớn phải kiên trì nguyên tắc, việc nhỏ thì phải biến báo, hiểu chưa?
Phó Cát vội vàng gật đầu:
- Hiểu rõ
Diệp Quan cười cười:
- Ngươi chữa thương cho tốt đi
nói xong, hắn quay người lôi kéo Dương Dĩ An rời đi
trên giường, Phó Cát nhìn túi trữ vật kia, trên mặt nổi lên một vệt nụ cười:
- Mẫu thân, ta muốn mua cho ngươi một căn nhà lớn, mở một cửa hàng bánh bao lớn nhất Thanh Châu Thành cho ngươi…
Diệp Quan sau khi mang theo Dương Dĩ An rời phòng, đi một hồi, Dương Dĩ An đột nhiên ngoẹo đầu nhìn về phía Diệp Quan:
- Nếu như là ngươi, ngươi thật sự chọn sao?
Diệp Quan gật đầu:
- Chọn
Dương Dĩ An trừng mắt nhìn, không nói lời nào
Diệp Quan cười cười, nhẹ nhàng vuốt vuốt đầu nhỏ của nàng:
- Thật sự
Dương Dĩ An khẽ gật đầu:
- Ta tin
Diệp Quan cười ha ha một tiếng
lúc này, Tháp nhỏ đột nhiên nói:
- Ngươi thật sự chọn??
Diệp Quan gật đầu, trong lòng nói:
- Thật sự
Tháp nhỏ nói:
- Vì sao?
Diệp Quan nói khẽ trong lòng:
- Tháp Gia, làm người đừng có suy bụng ta ra bụng người, xác thực, ta có khả năng lựa chọn cự tuyệt, bởi vì ta có vốn liếng cự tuyệt, chớ nói trước kia, ngay tại lúc này, ta đều có vốn liếng cự tuyệt, bởi vì ta có Tháp Gia, có trí nhớ, mặc dù tu vi bị phong ấn, nhưng ta cũng không thiếu công pháp và tài nguyên tu luyện, nhưng y thì sao? Y cũng không có vốn liếng cự tuyệt… người tầng dưới chót không dễ dàng, ta không thể dùng ý nghĩ của mình để cân nhắc và yêu cầu bọn họ, dù sao, những gì ta có, bọn hắn không có, hơn nữa, những gì ta có, còn không do ta tự mình phấn đấu…
Tháp nhỏ sau khi yên lặng một lát, nói:
- Tốt
Diệp Quan cười cười, không nói gì
Tháp nhỏ lại nói:
- Lời của ngươi khiến cho ta nghĩ tới chuyên gia!
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút:
- Chuyên gia?
Tháp nhỏ nói:
- Ừm, một số người gọi là chuyên gia, cao cao tại thượng, nghiêm trọng thoát ly với người phía dưới, người khác hỏi hắn làm sao tăng lên thu nhập của người tầng dưới chót, hắn trả lời: Có thể cho thuê nhà dư thừa để thu tiền nhà…
Diệp Quan: "…"
Tháp nhỏ nói:
- Loại người này, hoặc là xấu hoặc là ngu ngốc. Dĩ nhiên, cũng có một loại khả năng, loại người này chính là chưa từng nghèo, cho nên, ở trong thế giới của hắn, hắn cho rằng người nghèo ít nhất cũng có mấy căn nhà…
Diệp Quan nói khẽ:
- Đối với ta mà nói, là một loại cảnh tỉnh