Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2795 - Chương 2795: Phải Nhìn Xa

Chương 2795: Phải Nhìn Xa Chương 2795: Phải Nhìn Xa

CHƯƠNG 2795

PHẢI NHÌN XA

mà ở trong nháy mắt ô vuông thứ chín muốn sáng lên, Tĩnh tông chủ đột nhiên lại nói:

- Thế nhưng…

Lời này vừa nói ra, ô vuông thứ chín xuất hiện kiếm quang mỏng manh đột nhiên dừng lại

Tĩnh tông chủ nhìn xuống Diệp Quan:

- Đây mới chỉ là bắt đầu

bên trong ô vuông thứ chín, đạo kiếm quang mỏng manh kia cũng không triệt để sáng lên, mà là dần dần ảm đạm xuống, cuối cùng hoàn toàn biến mất không thấy

mà ở một bên khác, hai người cũng đang nhìn xuống Diệp Quan phía dưới, chính là chủ nhân Đại Đạo bút cùng với Vô Biên Chủ

chủ nhân Đại Đạo bút nhìn Diệp Quan, trong mắt lóe lên một vệt phức tạp

Vô Biên Chủ nói:

- Trật tự xong rồi

chủ nhân Đại Đạo bút yên lặng

Vô Biên Chủ quay đầu nhìn về phía chủ nhân Đại Đạo bút:

- Ngươi có tính toán gì không??

Chủ nhân Đại Đạo bút bình tĩnh nói:

- Như Tĩnh tông chủ nói, chẳng qua chỉ là bắt đầu

Vô Biên Chủ trầm giọng nói:

- Ngươi còn chưa buông bỏ sao?

Chủ nhân Đại Đạo bút cười nói:

- Ta thừa nhận, hắn lần này khiến cho ta rất bất ngờ, ta còn tưởng rằng hắn sẽ giống như cha hắn, cuối cùng sẽ đi lệch đường, nhưng không nghĩ tới, hắn vậy mà đi trở về, hơn nữa, còn thấy được bản tâm của mình… thế nhưng, đây thật sự chỉ là mới bắt đầu, hắn hiện tại là đi đúng đường, nhưng chưa có đi đến phần cuối…

Vô Biên Chủ bình tĩnh nói:

- Uống chút rượu, tán gẫu, khoe khoang, không tốt sao?

Chủ nhân Đại Đạo bút nói khẽ:

- Mộng tưởng, ngươi không hiểu

Vô Biên Chủ: "…"

Mà đúng lúc này, chủ nhân Đại Đạo bút đột nhiên cảm nhận được cái gì, y đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt của y trực tiếp thấy được phần cuối tinh hà

rất nhanh, sắc mặt của y trầm xuống

mà ở một bên khác, trong đám mây, Tĩnh tông chủ cũng là đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không, nàng cau mày

phía dưới, Diệp Quan vào giờ khắc này cũng cảm nhận được cái gì, hắn ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không

ở phần cuối sâu trong tinh không kia, nơi đó có một đầu thời không đại đạo đột nhiên trải ra, tiếp theo, một lão giả kim bào cầm trong tay pháp trượng màu vàng kim chậm rãi đi ra, sau lưng lão, còn có một đám cường giả thần bí mặc kim giáp khoác áo choàng màu vàng kim đi theo

Thời Gian Đạo Điện!

Nhìn thấy những người này, chủ nhân Đại Đạo bút trong đám mây lập tức nhíu mày:

- Bọn gia hỏa này làm sao lại tới, tiểu gia hỏa kia chẳng qua chỉ là nhiễu loạn thời không thời gian một lần, đến mức đuổi sát không buông như thế sao? Chẳng lẽ có người đang bố cục?

Vô Biên Chủ có chút hiếu kỳ nói:

- Thời Gian Đạo Điện là thế lực gì?

Chủ nhân Đại Đạo bút nói:

- Một thế lực cổ xưa, bắt nguồn từ Đạo Điện, Văn Minh Thuỷ Tổ bọn hắn năm đó kỳ thực là người bình thường, nhưng sau này cơ duyên xảo hợp tiến vào Đạo Điện trong truyền thuyết kia, sau khi ra ngoài, liền sáng lập Thời Gian Đạo Điện này, chưởng khống thời gian mảnh vũ trụ đã biết này

nói đến đây, y dừng một chút, lại nói:

- Gốc Thiên Hành Sinh Mệnh Thụ tại Thiên Hành văn minh kia cũng là bắt nguồn từ Đạo Điện kia!

Vô Biên Chủ hơi nghi hoặc một chút nói:

- Ngươi vì sao biết rõ ràng như vậy?

Chủ nhân Đại Đạo bút nhìn y một cái:

- Hết sức kỳ lạ sao?

Vô Biên Chủ gật đầu:

- Hết sức kỳ lạ

chủ nhân Đại Đạo bút lãnh đạm nói:

- Ngay cả ngươi cũng cho rằng ta là đầu đường xó chợ?

Vô Biên Chủ: "…"

Tại Nam Châu

Nạp Lan tộc, Nạp Lan Danh ngồi ở chủ vị, ở trước mặt ông ta cách đó không xa, có một người áo đen đứng đấy

người áo đen thấp giọng nói gì đó

một lát sau, Nạp Lan Danh nhìn chằm chằm người áo đen, nói:

- Xác định chứ?

Người áo đen gật đầu:

- Chính xác trăm phần trăm, Ngao gia diệt tộc, vị kia cũng quyết liệt với viện trưởng…

Nạp Lan Danh chậm rãi nhắm hai mắt lại, nói khẽ:

- Vị trí của Tiểu Già, đã không còn ai có thể rung chuyển

người áo đen do dự một chút, có chút lo lắng nói:

- Nạp Lan tộc trưởng, lão đại đang bắt đầu điều tra việc này, không biết…

Nạp Lan Danh nói:

- Tông Võ…

Người áo đen lắc đầu:

- Không có, gã đến chết cũng không nói một câu

Nạp Lan Danh khẽ gật đầu, buông lỏng tay nắm trên ghế bành ra:

- Ngươi đi xuống đi

nói xong, ông ta mở lòng bàn tay ra, một túi trữ vật chậm rãi bay tới trước mặt người áo đen, người áo đen nhìn thoáng qua túi trữ vật, trái tim đột nhiên nhảy một cái, tiếp nhận túi trữ vật, cung kính nói:

- Đa tạ Nạp Lan tộc trưởng

nói xong, người áo đen cung kính lui xuống

sau khi người áo đen đi, một vị trưởng lão xuất hiện sau lưng Nạp Lan Danh, trưởng lão kia do dự một chút, sau đó nói:

- Tộc trưởng, chúng ta cần…

Nạp Lan Danh lắc đầu:

- Cái gì cũng không cần làm, chúng ta không tranh, chính là tranh lớn nhất…

Nói xong, ông ta híp hai mắt lại:

- Không nên nhìn lợi ích trước mắt, phải nhìn xa một chút…

Bình Luận (0)
Comment