CHƯƠNG 2894
CHO NGƯƠI
Chúc Hạnh Nhiễm không nói lời nào
Diệp Quan nói:
- Ta quét dọn tại phòng đọc sách, phát hiện ra rất nhiều sách rất hữu dụng, còn có khả năng tu luyện, ngươi có thể thường xuyên tới thư viện xem, hẳn là sẽ rất có ích với ngươi…
Chúc Hạnh Nhiễm đột nhiên buông bát đũa xuống, nàng nhìn Diệp Quan:
- Muốn đi phòng đọc sách đọc sách, mỗi tháng phải giao một miếng Linh Tinh
nói xong, nàng đứng dậy rời đi
Diệp Quan hơi ngẩn ra, hắn lập tức buông bát đũa xuống, sau đó ra ngoài cùng với Chúc Hạnh Nhiễm
trong nhà ăn, thiếu niên bị Diệp Quan đánh tơi bời lúc trước kia nhìn hai người Diệp Quan rời đi, yên lặng không nói
lúc này, một tên tùy tùng bên cạnh gã âm trầm nói:
- Đao ca, ban đêm chúng ta có thể đánh lén…
Thiếu niên lắc đầu:
- Quên đi
tùy tùng sửng sốt:
- Đao ca, ngươi không có ý định báo thù?
Thiếu niên lắc đầu một lần nữa:
- Người này là một kẻ hung ác, chúng ta vẫn là không nên trêu chọc hắn, đều là làm công, không đáng vì một chuyện nhỏ mà liều mạng, không đáng, không đáng…
Nói xong, gã quay người rời đi
tùy tùng: "…"
Khi Diệp Quan đi ra ngoài, Chúc Hạnh Nhiễm đã không thấy
Diệp Quan hơi ngẩn ra
sau khi trở lại phòng đọc sách, Diệp Quan tìm một chút giấy
ngày hôm sau
Diệp Quan đi vào phòng ăn, mà Chúc Hạnh Nhiễm cũng hết sức đúng giờ
Diệp Quan ngồi ở trước mặt Chúc Hạnh Nhiễm, Chúc Hạnh Nhiễm nhìn hắn một cái, tiếp tục ăn cơm
sau khi ăn xong, Chúc Hạnh Nhiễm đứng dậy liền đi
Diệp Quan đi ra ngoài theo, sau khi đi ra bên ngoài, Diệp Quan đột nhiên ngăn ở trước mặt Chúc Hạnh Nhiễm, hắn mở lòng bàn tay ra, lấy ra một tập giấy dày đưa cho Chúc Hạnh Nhiễm:
- Cho ngươi thứ này
Chúc Hạnh Nhiễm cau mày:
- Cái gì đây?
Diệp Quan nói:
- Ta chép nó ở trong phòng đọc sách, giống như là một bản kiếm kỹ, ta nhìn không hiểu lắm
nghe được là kiếm kỹ, Chúc Hạnh Nhiễm do dự một chút, sau đó tiếp nhận xem xét, vào lúc thấy nội dung, nàng lập tức cảm thấy kinh ngạc:
- Đây là một bản kiếm kỹ cửu giai…
Nói xong, nàng vội vàng nhìn về phía Diệp Quan, hơi kinh ngạc:
- Bên trong phòng đọc sách làm sao có thể có loại kiếm kỹ cấp bậc này?
Diệp Quan yên lặng
bản kiếm kỹ Chúc Hạnh Nhiễm cầm trong tay này, chính là bản kiếm kỹ tàn khuyết hắn sửa chữa lúc trước kia, kỳ thật, sau khi được hắn sữa chữa, bản kiếm kỹ này ít nhất đã là Thiên giai, nhưng hắn biết, Thiên giai xuất hiện ở trong tay Chúc Hạnh Nhiễm, đối với nàng mà nói tuyệt đối không phải chuyện gì tốt, bởi vậy, hắn liền cố ý giảm một chút, mà bây giờ nhìn thấy ánh mắt khiếp sợ của Chúc Hạnh Nhiễm, hắn biết, hắn hẳn là nên giảm thêm một chút
Diệp Quan thu hồi suy nghĩ, điềm nhiên như không có việc gì cười nói:
- Ta cũng không biết…
Chúc Hạnh Nhiễm cau mày
Diệp Quan nói sang chuyện khác:
- Ngươi xem một chút, có hữu dụng đối với ngươi hay không?
Chúc Hạnh Nhiễm nhìn thoáng qua Diệp Quan:
- Hữu dụng
Diệp Quan cười nói:
- Vậy ngươi giữ lại tu luyện, ta đi làm việc
nói xong, hắn quay người rời đi
Chúc Hạnh Nhiễm nhìn bản kiếm kỹ trong tay, trầm tư không nói
kiếm kỹ!
Ở mảnh Di Khí Đại Lục này, một bản kiếm kỹ tốt, đây tuyệt đối là vô cùng trân quý, cửu giai kiếm kỹ, chí ít có thể bàn được một ngàn miếng Linh Tinh, hơn nữa, còn là chủng loại người khác muốn tranh cướp kia
Chúc Hạnh Nhiễm sau khi yên lặng một lát, thu kiếm kỹ vào, quay người rời đi
vào lúc Diệp Quan trở lại phòng đọc sách, trước cửa có một nữ tử đang đứng, chính là Long Đại
nhìn thấy Long Đại, Diệp Quan hơi ngẩn ra
Long Đại mỉm cười nói:
- Ngươi tên là Diệp Quan?
Diệp Quan gật đầu:
- Ừm
Long Đại nói:
- Chúng ta có thể nói chuyện không??
Diệp Quan lắc đầu:
- Ta còn phải làm việc
Long Đại nói:
- Không sao, ta chờ ngươi
Diệp Quan nhìn thoáng qua Long Đại, sau đó đi vào phòng đọc sách, hắn bắt đầu quét dọn
Tháp nhỏ đột nhiên nói:
- Ta phát hiện ra ngươi hình như rất thích loại cuộc sống bình yên này
Diệp Quan cười nói:
- Loại cuộc sống này không tốt sao? Không có kẻ địch vô tận, không có đổi map vô tận, không có sáo lộ vô tận… vô cùng đơn giản, ha ha
Tháp nhỏ nói:
- Đi chậm một chút, cũng rất tốt
Diệp Quan khẽ gật đầu, hiện tại hắn căn bản không nghĩ đến việc siêu việt mấy người cha già nữa, hắn bây giờ chỉ muốn làm tốt việc trước mắt
làm chính mình!
Làm tốt chính mình!
Diệp Quan quét dọn xong khu vực của mình, đã là chạng vạng tối, mà Long Đại vẫn đang chờ ở nơi đó
Diệp Quan buông chổi xuống, hắn đi đến trước mặt Long Đại, Long Đại đang xem sách vội vàng đặt sách xuống, mỉm cười nói:
- Làm xong rồi?
Diệp Quan gật đầu:
- Long Đại cô nương, ngươi tìm ta có chuyện gì?
Long Đại nhìn Diệp Quan:
- Bản kiếm phổ tàn khuyết kia có phải là ngươi tu bổ??
Diệp Quan gật đầu:
- Đúng vậy
hắn kỳ thật đã đoán được đối phương vì sao tới tìm hắn