CHƯƠNG 2929
ĂN PHẢI TRẢ TIỀN
hai bên giao thủ một lần, phía Tiên Bảo Các chính là trực tiếp bị áp chế, không hề có lực hoàn thủ, dù sao, cảnh giới của cường giả Đại Chu cao hơn bọn hắn rất nhiều
mà Lý quản sự cũng bị một vị cường giả Đại Chu trấn áp trên mặt đất, không thể động đậy
Chu Lăng chậm rãi đi đến trước mặt Lý quản sự, Lý quản sự gắt gao nhìn chằm chằm lão, cả giận nói:
- Chu Lăng, ngươi không có quyền động thủ đối với Tiên Bảo Các…
Chu Lăng đưa tay chính là một chưởng
Oanh!
Thân thể Lý quản sự trực tiếp bị đánh nát, máu tươi bắn tung tóe ra, vô cùng máu tanh
nhìn thấy một màn này, mọi người đều là hoảng hốt
Chu Lăng nói:
- Người đâu, ghim linh hồn y ở trên tường thành, dùng dương hỏa chậm rãi đốt, để thế nhân nhìn một chút, đối nghịch cùng với Đại Chu chúng ta là kết cục gì
nói xong, lão quay người rời đi
cứ như vậy, Lý quản sự trực tiếp bị treo ở bên ngoài Thiên Đô Thành, linh hồn y bị một đoàn dương hỏa chậm rãi đốt cháy, mỗi thời mỗi khắc cũng đều đang chịu đựng thống khổ to lớn
mà một số thị vệ Tiên Bảo Các còn lại vậy mà bị giết toàn bộ, mà thi thể của bọn hắn thì bị treo ở bên cạnh Lý quản sự
toàn bộ Thiên Đô Thành chấn kinh!
Không đúng, là toàn bộ Thiên Giới chấn kinh!
Cùng lúc đó, toàn bộ Thiên Đô Thành bị phong tỏa, cường giả Đại Chu cùng với Quan Huyền học viện điên cuồng điều tra Diệp Quan ở trong thành
mà lúc này, Diệp Quan đang tìm Táng Cương ở trong thành, bởi vì có khối ngọc bội có thể che giấu khí tức mà Lý quản sự tặng cho hắn kia, bởi vậy, hắn rất dễ dàng tránh thoát sự điều tra của cường giả Đại Chu cùng với Quan Huyền học viện
Diệp Quan sau khi đi dạo một vòng ở trong thành, rất nhanh, hắn cảm giác được huyết dịch của mình có cảm ứng
Phong Ma huyết mạch của Táng Cương bắt nguồn từ hắn, bởi vậy, hắn có thể cảm ứng được Phong Ma huyết mạch của nàng. Diệp Quan dựa vào cảm ứng, đi tới một quán rượu, lúc tiến vào quán rượu, Diệp Quan lập tức sửng sốt, Táng Cương lúc này ngồi gần cửa sổ, nàng gọi một bàn đồ ăn, đang ăn từng ngụm từng ngụm
nhìn thấy một màn này, Diệp Quan lập tức lắc đầu cười một tiếng
kỳ thật, từ khi sau khi tách ra với nha đầu này, hắn liền vô cùng lo lắng, dù sao, nha đầu này cũng không phải nguy hiểm bình thường
bây giờ thấy nàng vậy mà ngồi ở trong quán rượu này, hắn thật sự là dở khóc dở cười
lúc này, Táng Cương dường như cảm nhận được cái gì, nàng quay đầu, vào lúc thấy Diệp Quan, nàng hơi ngẩn ra
Diệp Quan đi đến trước mặt nàng ngồi xuống, hắn nhìn thoáng qua món ăn Táng Cương gọi, không thể không nói, hết sức phong phú
Diệp Quan cười nói:
- Cùng nhau ăn
nói xong, hắn cầm một đôi đũa bắt đầu ăn
Táng Cương nhìn hắn một cái, sau đó tiếp tục ăn
cứ như vậy, hai người ăn như gió cuốn, một bàn đồ ăn rất nhanh liền bị bọn hắn càn quét hết
sau khi ăn xong, Diệp Quan nhìn về phía Táng Cương, cười nói:
- Chúng ta đi thôi
Táng Cương gật đầu
Diệp Quan mang theo Táng Cương rời đi, lúc đi tới cửa, hắn dường như nghĩ đến cái gì, quay đầu nhìn về phía Táng Cương:
- Ngươi tính tiền sao?
Táng Cương trừng mắt nhìn, không nói lời nào
Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng, sau đó nhìn về phía tiểu nhị một bên:
- Tính tiền
nghe vậy, vẻ mặt của tiểu nhị kia kịch biến trong nháy mắt, liên tiếp lui về phía sau, run giọng nói:
- Không… không cần tiền…
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút, hắn quay đầu nhìn về phía Táng Cương, Táng Cương không nói lời nào
Diệp Quan đi đến trước mặt tiểu nhị kia:
- Đã xảy ra chuyện gì??
Thấy Diệp Quan giống như một người giảng đạo lý, tiểu nhị thấp giọng thở dài, sau đó nói:
- Khách quan, ngươi là không biết, vị cô nương này hai ngày nay ăn cơm, mỗi ngày đều muốn ăn đồ đắt nhất, nhưng trước giờ không tính tiền, chúng ta đòi tiền nàng, nàng liền đánh người…
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Táng Cương, Táng Cương bình tĩnh nói:
- Trên sách không có nói ăn cơm phải trả tiền
tiểu nhị: "…"
Bểu lộ của Diệp Quan cũng cứng đờ
Táng Cương nhìn thoáng qua Diệp Quan:
- Ngươi cũng không có nói ăn cơm phải trả tiền
Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng, hắn xuất ra hai miếng Linh Tinh đưa cho tiểu nhị, sau đó lôi kéo Táng Cương đi ra bên ngoài
sau khi đi ra quán rượu, Diệp Quan cũng không có mang theo Táng Cương đi trên đường, mà là tiến vào một con đường nhỏ vắng vẻ, bởi vì hắn biết, hiện tại Trần Nhất Thiên khẳng định đang truy lùng hắn khắp nơi
trên đường đi, Diệp Quan đột nhiên nói:
- Nhớ kỹ, về sau ăn cái gì phải trả tiền, biết chưa?
Táng Cương không nói lời nào
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Táng Cương:
- Sao vậy?
Táng Cương không hiểu:
- Không có tiền liền không thể ăn cơm sao?
Tháp nhỏ: "…"
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Có thể ăn, nhưng ăn cơm ở bên ngoài, vẫn là phải trả tiền, đây là quy tắc phía ngoài