CHƯƠNG 2933
NGƯƠI PHẢI TỈNH TÁO
Táng Cương mắt lộ ra hung quang, nàng đột nhiên gầm thét, tay phải nhấc lên, cú nhấc lên này, vẻ mặt của Chu Lăng cách đó không xa kịch biến trong nháy mắt, bởi vì hắn đột nhiên cảm giác cổ họng mình phảng phất như muốn nứt ra, lão không dám khinh thường, lập tức dừng lại, sau đó liên tục lùi lại, vừa lui chính là lui mấy chục trượng, mà lão vừa dừng lại một cái, bốn phía cổ của lão liền rịn ra không ít máu tươi
Chu Lăng có chút khó có thể tin:
- Ngươi đây là võ kỹ gì…
Ở nơi xa, Táng Cương bởi vì một lần nữa thi triển Đề Đầu Thuật, sắc mặt của nàng tại thời khắc này trắng bệch như tờ giấy, khí tức vô cùng bừa bộn
Diệp Quan trực tiếp ôm nàng liền chạy
hắn biết rõ, bọn hắn bây giờ căn bản không thể chống lại người trước mắt này, nhất định phải kéo dài thời gian tới khi Long Đại trở về
nhìn thấy Diệp Quan mang theo Táng Cương chạy, Chu Lăng đột nhiên cả giận nói:
- Ngươi trốn được sao??
Nói xong, lão trực tiếp mang theo một đám cường giả Đại Chu cùng với cường giả Quan Huyền học viện đuổi tới
Trần Nhất Thiên nhìn thoáng qua nơi xa, gã do dự một chút, trong mắt lóe lên một vệt dữ tợn, lập tức xuất ra một tấm phù lục bóp nát
gã so với Đại Chu càng hy vọng Diệp Quan chết đi, bởi vì chuyện ở nơi đây nếu lộ ra, vậy đối với Trần gia gã là phi thường bất lợi
Quan Huyền pháp!
Ở loại địa phương này, bọn hắn có thể san bằng hết thảy, nhưng nếu sự tình bị lộ ra, như vậy Trần gia liền không nhất định có thể giải quyết, đừng nói Trần gia, coi như là hậu trường của Trần gia cũng đều không nhất định có thể giải quyết
không thể để sự tình trở nên quá lớn!!
Nếu sự tình trở nên quá lớn, cho dù có thể giải quyết, như vậy cái giá phải trả cũng sẽ phi thường lớn
bởi vậy, gã trực tiếp thỉnh cầu điều động cường giả tinh nhuệ nhất Trần gia tới trợ giúp, để phòng ngừa vạn nhất
cách đó không xa, Diệp Quan mang theo Táng Cương chạy như điên, nhưng hắn vào giờ phút này không có tu vi, căn bản không có khả năng chạy thoát đám người Chu Lăng
mắt thấy đám người Chu Lăng đã đi tới sau lưng, Diệp Quan nói trong lòng:
- Tháp Gia, ngươi lại không ra sức, chúng ta liền… phải chết ở chỗ này
Tháp nhỏ do dự một chút, sau đó nói:
- Có muốn để tiểu nha đầu này triệt để lâm vào Phong Ma không?
Diệp Quan lập tức lắc đầu:
- Không được, triệt để lâm vào Phong Ma, sẽ hại chết nàng, nàng bây giờ căn bản không chịu nổi lực lượng Phong Ma sau khi triệt để lâm vào Phong Ma
đúng lúc này, một cỗ lực lượng đáng sợ đột nhiên truyền đến từ sau lưng, vẻ mặt của Diệp Quan lập tức biến đổi, hắn liền vội vàng đặt Táng Cương ở sau lưng
Ầm!
Diệp Quan cùng với Táng Cương trực tiếp bị chấn bay ra ngoài, sau khi rơi xuống đất, trong miệng Diệp Quan trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi
nhìn thấy một đám cường giả xông về Diệp Quan cùng với Táng Cương, Chu Lăng đột nhiên nói:
- Chớ có giết hắn, ta muốn biết lai lịch của hắn, diệt cửu tộc hắn!!
Cường giả Đại Chu vừa vọt tới trước mặt Diệp Quan cùng với Táng Cương, chỉ thấy Táng Cương đột nhiên bò dậy từ dưới đất, nàng đột nhiên nắm chặt hai tay, trong mắt đột nhiên xuất hiện vô số huyết quang, cùng lúc đó, quanh thân nàng xuất hiện huyết mang nhàn nhạt
lực lượng huyết mạch điên cuồng phun trào!
Lúc này, những cường giả kia đã vọt tới trước mặt nàng cùng với Diệp Quan, nàng đột nhiên gầm thét, hai tay đột nhiên nhếch lên
Xùy…
Trong chớp mắt, đầu của hơn mười vị cường giả Đại Chu cùng với cường giả Quan Huyền học viện cùng nhau phóng lên tận trời
máu tươi như suối!
Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt của những cường giả Đại Chu cùng với cường giả học viện còn lại đó đều là đại biến, dồn dập lui lại, không còn dám tiến lên
bọn hắn nhìn về phía Táng Cương toàn thân đỏ rực, trong mắt tràn đầy kiêng kị
mà vào giờ khắc này, Diệp Quan cũng phát hiện ra Táng Cương có chút không đúng, Phong Ma huyết mạch trong cơ thể nàng đang cuộn trào, cặp mắt của nàng như một biển máu, thần thái trong mắt nàng đang dần dần tan biến
nhìn thấy một màn này, sắc mặt của Diệp Quan trầm xuống
hắn biết, thần trí của nha đầu này đang dần dần tan biến, sẽ lâm vào trạng thái triệt để Phong Ma
Diệp Quan liền vội vàng kéo tay nàng:
- Táng Cương, tỉnh táo một chút
Táng Cương nắm thật chặt hai tay, trong cơ thể tuôn ra một đạo huyết mang tiếp lấy một đạo huyết mang, sau một khắc, nàng đột nhiên đưa tay chế trụ cổ họng Diệp Quan
Diệp Quan kinh hãi:
- Ngươi phải tỉnh táo!
Táng Cương run giọng nói:
- Ta không… không khống chế được chính mình!
Diệp Quan: "…"
Theo lực lượng huyết mạch của nàng phun trào, thần trí của nàng dần dần tan biến, thay vào đó là sát ý cùng với điên cuồng
mà ở một bên khác, mọi người nhìn thấy Táng Cương đột nhiên chế trụ cổ họng Diệp Quan, đều là hơi nghi hoặc một chút, hai người này đang giở trò quỷ gì?