Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2939 - Chương 2939: Châm Chọc

Chương 2939: Châm Chọc Chương 2939: Châm Chọc

CHƯƠNG 2939

CHÂM CHỌC

mấy trăm triệu!!

mặc dù mảnh Di Khí Đại Lục kia đã là một viên tinh cầu bỏ hoang, người ở phía trên cũng đều là một số người bình thường, nhưng đó cũng là mấy trăm triệu sinh mệnh!

Quan Huyền học viện bây giờ chấp chưởng toàn vũ trụ, nếu như học viện làm việc bất công, coi thường sinh mệnh, vậy đối với hàng tỷ tinh hà vũ trụ mà nói, quả thực là một mối tai họa thật lớn

lợi ích!

Trong mắt Phương Ngự lóe lên một vệt phức tạp, y vào giờ phút này mới phát hiện ra, đối với rất nhiều thế lực mà nói, tại thời điểm lợi ích đủ lớn, bọn hắn cái gì cũng dám làm

cách đó không xa, Diệp Quan sau khi để Long Đại lấy ra hai viên đan dược chữa thương cho Táng Cương uống vào, khí sắc của Táng Cương lập tức tốt lên rất nhiều

lúc này, một lão giả đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Long Đại, Long Đại lập tức cảm thấy kinh ngạc:

- Lão tổ…

Lão giả đột nhiên vung một bàn tay ở trên mặt Long Đại

Bốp!

Long Đại còn chưa phản ứng lại, nàng chính là trực tiếp bay ra mấy trượng

Diệp Quan vội vàng chạy tới đỡ Long Đại dậy, hắn ngẩng đầu nhìn về phía lão giả kia, ánh mắt âm trầm:

- Ngươi làm gì vậy!!

Lão giả không nhìn thẳng Diệp Quan, lão nhìn về phía Long Đại cách đó không xa, cả giận nói:

- Đồ đần độn, ngươi vậy mà vì một người không có liên quan đi mật báo cho Quan Huyền vũ trụ, ngươi có biết hay không, ngươi sẽ hại chết Long gia chúng ta

Long Đại dùng hai tay bụm gò má, trong mắt ẩn chứa nước mắt, không nói lời nào

lão giả rõ ràng vô cùng tức giận, liền muốn tiến lên động thủ một lần nữa, mà Diệp Quan thì ngăn ở trước mặt Long Đại, hắn nhìn chằm chằm lão giả:

- Ngươi lại động vào nàng thử một chút

lão giả híp hai mắt lại:

- Ngươi là ai

Diệp Quan nói:

- Ta là sư phụ nàng

- Nực cười!

Lão giả khinh thường nói:

- Ngươi là thân phận gì, cũng xứng làm sư phó của người Long gia chúng ta??

Nói xong, lão nhìn về phía Long Đại một bên, cả giận nói:

- Thứ đồ không biết sống chết, còn chưa mau cút trở lại Long gia

Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Long Đại ủy khuất vô cùng, nói khẽ:

- Ngươi về Long gia trước đi, sư phó đến lúc đó sẽ đích thân tới đón ngươi

Long Đại nhìn Diệp Quan, nước mắt trong mắt thoáng cái liền chảy xuống, Diệp Quan nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt nàng, ôn nhu nói:

- Nếu như Long gia không muốn ngươi, vậy ngươi về sau liền theo sư phó làm người Dương gia

- Nực cười!

Cách đó không xa, lão tổ Long gia đột nhiên châm chọc nói:

- Làm người Dương gia các ngươi? Dương gia các ngươi là cái thá gì?

Diệp Quan quay đầu nhìn thoáng qua lão tổ Long gia, nhìn thấy ánh mắt của Diệp Quan, lão tổ Long gia chẳng biết tại sao đột nhiên cảm giác trong lòng căng thẳng

Diệp Quan cũng thu hồi ánh mắt, hắn nhìn về phía Long Đại trước mặt, mỉm cười nói:

- Về Long gia trước, đến lúc đó sư phó đi đón ngươi

Long Đại do dự một chút, sau đó gật đầu:

- Sư phó, ngươi… cẩn thận một chút

Diệp Quan gật đầu:

- Ừm

sau khi nhìn Long Đại cùng với lão tổ Long gia rời đi, Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Phương Ngự cách đó không xa, lúc này, hai vị thị vệ Phương Ngự mang tới kia đã hoàn toàn bị trấn áp, bọn hắn mặc dù thiêu đốt thân thể cùng với linh hồn, thực lực đạt được đại đại tăng lên, nhưng nhân số thực sự là quá ít

lúc này, một vị thị vệ Phương Ngự mang tới đột nhiên quay người nhìn về phía Phương Ngự, hai mắt đỏ như máu:

- Phương viện chủ, nhanh lên!

Phương Ngự lắc đầu

y biết, y căn bản không đi được

cách đó không xa, Trần Tiêu đột nhiên tan biến ở tại chỗ, mục tiêu của gã cũng không là hai vị thị vệ kia, mà là Phương Ngự

Phương Ngự sống sót, không có lợi nhất đối với Trần gia gã

lúc này, gã cũng không lo được cái gì khác, chỉ có thể giết người diệt khẩu

Phương Ngự nhìn Trần Tiêu xông tới, mặt không biểu tình, mặc dù thực lực y không cao, kém xa tít tắp Trần Tiêu này, nhưng trong mắt của y không có nửa điểm e ngại

- Dừng tay!

Đúng lúc này, một tiếng hét phẫn nộ đột nhiên vang vọng từ chân trời, sau một khắc, một cỗ khí tức đáng sợ đột nhiên truyền đến từ chân trời, ngay sau đó, một đạo lưu quang phá vỡ thời không, trong chớp mắt chính là đánh đến trước mặt Trần Tiêu

sắc mặt của Trần Tiêu biến hóa, đột nhiên đánh ra một quyền

Ầm ầm!

Theo một đạo quyền mang bộc phát ra, Trần Tiêu trực tiếp bị đẩy lui mấy trăm trượng, vừa dừng lại một cái, mảnh thời không phía sau gã như bị quả chùy đánh:

- Phanh một tiếng, lập tức rạn nứt ra

Trần Tiêu sau khi dừng lại, gã chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía trước mặt Phương Ngự cách đó không xa, ở trước mặt Phương Ngự có một nam tử trung niên đứng

nam tử trung niên mặc một bộ áo bào trắng rộng thùng thình, đầu đội y quan, ánh mắt sâu lắng

Bình Luận (0)
Comment