CHƯƠNG 2992
BÓ TAY
Diệp Quan nhìn thoáng qua những người giữa sân kia, lại nói:
- Bao gồm những người trước mắt này, bọn hắn đều chưa từng nghĩ tới giải quyết vấn đề, việc đầu tiên bọn hắn muốn làm là giải quyết người gây ra vấn đề…
Tháp nhỏ nói khẽ:
- Chuyện rất bình thường, lúc ta cùng với ông nội ngươi lăn lộn năm đó, có chuyện đen tối nào chưa từng thấy? Kỳ thật, hiện tại đã là rất tốt, thật sự, thời đại năm đó kia, chính là chân chính so nắm đấm của ai cứng rắn hơn, không cố kỵ chút nào
Diệp Quan sau khi yên lặng một lúc lâu, nói:
- Càng là tầng dưới chót, thường thường càng đen tối
nói xong, hắn nhìn về phía Hách Liên:
- Ám U
thanh âm vừa dứt, một người áo đen chính là chậm rãi đi ra từ một bên
người tới chính là Ám U
nhìn thấy người đột nhiên đi ra, Hách Liên run giọng nói:
- Ngươi… ngươi là ai…
Ám U mở lòng bàn tay ra, một tấm lệnh bài xuất hiện ở trong tay
khi nhìn thấy tấm lệnh bài kia, đồng tử của Hách Liên lập tức bỗng nhiên co rụt lại, sau đó trực tiếp ngã xụi lơ xuống đất
Ám Lệnh!
Đội quân cường đại nhất Tiên Bảo Các, chính là Ám Vệ, chỉ nghe lệnh các chủ cùng với viện trưởng, có quyền truy nã bất luận nhân viên nào ngoại trừ trưởng lão đoàn Tiên Bảo Các
mà đây cũng là cơ cấu khiến cho người bên trong Tiên Bảo Các nghe tin đã sợ mất nhất, đặc biệt là gần đây, Tiên Bảo Các bắt đầu rà soát nội bộ quy mô lớn, chủ sự Tiên Bảo Các rất nhiều nơi đều đã bị cách chức giam giữ
Hách Liên không nghĩ tới, nơi này vậy mà lại có người Ám Vệ, đồng thời cũng không biết người trước mắt chính là lão đại Ám Vệ
Ám U hơi hơi thi lễ đối với Diệp Quan:
- Thiếu chủ, nơi này giao cho ta?
Diệp Quan khẽ gật đầu, hắn lôi kéo Táng Cương đi ra bên ngoài, khi đi đến bên cạnh Trần U Đô, hắn đột nhiên nhìn về phía Trần U Đô:
- Để Tiên Bảo Các dọn chỗ, là ý tứ của ngươi hay là ý tứ của người bên cạnh ngươi?
Trần U Đô biết người trước mắt tuyệt đối không phải người bình thường, cũng không dám giấu diếm:
- Chắc là ý tứ của người bên cạnh ta
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Cây có mọc thành rừng, gió vẫn thổi bật rễ, ngươi bây giờ như mặt trời ban trưa, làm việc cần phải thận trọng hơn, cũng phải chú ý người bên cạnh, để tránh bọn hắn lấy danh nghĩa của ngươi làm ác, mang đến tai họa cho ngươi
nói xong, hắn lôi kéo Táng Cương đi ra bên ngoài
mà tại chỗ, trên mặt Trần U Đô đã có mồ hôi lạnh chảy xuống
Diệp Quan sau khi lôi kéo Táng Cương rời đi Tiên Bảo Các, thấp giọng thở dài:
- Không nghĩ tới ăn một bữa cơm cũng xảy ra chuyện phiền phức
Táng Cương bình tĩnh nói:
- Ta muốn tu luyện
Diệp Quan nhìn về phía Táng Cương, Táng Cương nói:
- Tiến vào tháp
Diệp Quan cười nói:
- Có phải là cảm thấy mình còn chưa đủ mạnh mẽ?
Táng Cương nhìn hắn một cái, bờ môi giật giật, nhưng lại cũng không nói gì. Diệp Quan nói:
- Muốn nói cái gì cũng đều có thể
Táng Cương bình tĩnh nói:
- Nói lý là không có ích lợi gì, ngươi mong muốn để bọn hắn nhận lỗi, chỉ có nắm giữ thực lực mạnh hơn bọn hắn, quyền lợi càng lớn hơn so với bọn hắn, bằng không, bọn hắn là không thể nào ý thức được chính mình là sai
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Như vậy theo ý ngươi, nên làm cái gì bây giờ?
Táng Cương chân thành nói:
- Giết
Diệp Quan yên lặng
Táng Cương nhìn hắn một cái:
- Ngươi có phải là không thích giết người?
Diệp Quan lắc đầu:
- Không có, chỉ là ta cảm thấy chỉ giết người là không thể giải quyết vấn đề
Táng Cương yên lặng
Diệp Quan lại nói:
- Dĩ nhiên, ngươi nói cũng đúng, có vài người xác thực nên giết, chờ sau khi ngươi tu luyện tốt, ta đến lúc đó sẽ có việc cho ngươi làm
Táng Cương cau mày:
- Việc gì?
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Giết người
Táng Cương nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Ngươi một mực giúp ta, có phải là muốn ta làm việc lớn cho ngươi?
Diệp Quan cười ha ha một tiếng:
- Đúng thế
Táng Cương bình tĩnh nói:
- Ta muốn tiền lương
Diệp Quan gật đầu:
- Được, đến lúc đó ngươi có thể ra điều kiện
Táng Cương hài lòng gật gật đầu
chỉ chốc lát, Diệp Quan mang theo Táng Cương đi tới một chỗ khu vực truyền tống trận, hắn sau khi mang theo Táng Cương tiến vào một chỗ truyền tống trận, truyền tống trận khởi động, lập tức hai người biến mất không thấy gì nữa
không bao lâu, Diệp Quan cùng với Táng Cương đi tới Thần Khư Chi Địa
mà tại một khắc hắn vừa bước vào Thần Khư Chi Địa, một nam tử trung niên chính là xuất hiện ở trước mặt hắn
chính là Đa Nguyên Đạo Đế!
Đa Nguyên Đạo Đế cung kính thi lễ đối với Diệp Quan:
- Nghĩa phụ
Diệp Quan nhìn thoáng qua Đa Nguyên Đạo Đế trước mặt, sau đó nói:
- Gọi ta viện trưởng là được
Đa Nguyên Đạo Đế do dự một chút, sau đó nói:
- Một ngày vi phụ, cả đời vi phụ
Diệp Quan trực tiếp bị gã làm cho bó tay rồi