Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2997 - Chương 2997: Giá Họa

Chương 2997: Giá Họa Chương 2997: Giá Họa

CHƯƠNG 2997

GIÁ HỌA

nghe vậy, Diệp Quan cùng với Đa Nguyên Đạo Đế đều có chút ngoài ý muốn, bọn hắn không nghĩ tới vị này lại là tới thương lượng đối sách

Diệp Quan cùng với Đa Nguyên Đạo Đế liếc mắt nhìn nhau, Đa Nguyên Đạo Đế trầm giọng nói:

- Nguyễn Thương, ngươi không phải đang nói đùa?

Nguyễn Thương lãnh đạm nói:

- Đa Nguyên, ngươi cảm thấy ta giống như đang đùa giỡn với ngươi sao?

Đa Nguyên Đạo Đế quay đầu nhìn về phía Diệp Quan, Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Ngươi có ý nghĩ gì?

Nguyễn Thương lắc đầu:

- Ta không có biện pháp, hiện tại ta chỉ biết là vị Bùi Thị Thần kia muốn tới giết ngươi, trong thời gian ngắn vấn đề không lớn, nhưng một khoảng thời gian sau, ả thấy ta không có bất kỳ động tác gì, tất nhiên sẽ tự mình ra tay, khi đó…

Nói đến đây, thần sắc của y trở nên ngưng trọng lên

không thể không nói, y vào giờ phút này cũng là phi thường nhức cả trứng, mẹ nó, Bùi Thị Thần kia vậy mà phái mình đi giết bọn người Diệp Quan?

Ả thật sự là để ý mình!

Ả chẳng lẽ không biết chính mình chẳng qua là một người giữ cửa sao?

Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Nguyễn tiền bối, dạng này thì như thế nào, ngươi kéo dài một quãng thời gian cho ta

Nguyễn Thương nhìn về phía Diệp Quan:

- Kéo dài một quãng thời gian?

Diệp Quan khẽ gật đầu:

- Đúng vậy, hiện tại tu vi của ta bị phong cấm, cần thời gian nhất định

Nguyễn Thương yên lặng không nói

lúc này, Đa Nguyên Đạo Đế một bên đột nhiên nói:

- Nguyễn Thương, đi theo Diệp thiếu gia trộn lẫn, có tiền đồ

Nguyễn Thương nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau đó nói:

- Ta chỉ muốn tự vệ

đi theo Diệp Quan?

Chủ nhân thanh kiếm kia xác thực rất mạnh, nhưng Sáng Thế Đạo Điện cũng là vô cùng khinh khủng!

Y kỳ thật hai phía đều không muốn đắc tội!

Dường như biết ý nghĩ của Nguyễn Thương, Đa Nguyên Đạo Đế đột nhiên nói:

- Nguyễn Thương, đừng nghĩ đến cả hai phía đều không đắc tội, ngươi đến tìm Diệp công tử thương lượng biện pháp, nếu để cho Sáng Thế Đạo Điện biết, ngươi cảm thấy bọn hắn sẽ bỏ qua cho ngươi sao? Hiện tại đối với ngươi mà nói, ngươi nhất định phải đưa ra lựa chọn

Nguyễn Thương yên lặng, vẻ mặt có chút không dễ nhìn

Đa Nguyên Đạo Đế tiếp tục nói:

- Nguyễn Thương, đưa ra lựa chọn đi!

Nguyễn Thương lắc đầu:

- Ta không kéo dài thời gian được, Bùi Thị Thần kia chính là cường giả cấp bậc Thần Tổ cảnh, ta muốn lừa ả, căn bản là không thể nào

Đa Nguyên Đạo Đế cau mày

lúc này, Diệp Quan một bên đột nhiên nói:

- Dạng này thì như thế nào, ngươi liền nói bên người ta có một vị cường giả đỉnh cấp, vị cường giả này quá mạnh, ngươi không làm gì được ta, để cho ả tự mình đối với với vị cường giả đỉnh cấp này

Nguyễn Thương nói:

- Chủ nhân thanh kiếm kia?

Diệp Quan lắc đầu, hắn lấy ra một tấm chân dung, chủ nhân của chân dung chính là Phạm Chiêu Đế

nhìn thấy người trên bức họa, Đa Nguyên Đạo Đế lập tức ngây ngẩn cả người

Nguyễn Thương trầm giọng nói:

- Phạm Chiêu Đế!

Diệp Quan hơi kinh ngạc:

- Ngươi biết nàng?

Nguyễn Thương gật đầu:

- Đã từng tiếp xúc qua, lúc trước cũng là bởi vì có nàng, cho nên, ta cũng không có hiện thân…

Nói đến đây, y nhìn về phía Diệp Quan:

- Diệp công tử, ngươi là muốn giá họa cho nàng sao?

Diệp Quan chân thành nói:

- Không phải giá họa, Phạm cô nương là bằng hữu chí cốt của ta, không tin, ngươi hỏi Đa Nguyên Đạo Đế

Nguyễn Thương nhìn về phía Đa Nguyên Đạo Đế, Đa Nguyên Đạo Đế do dự một chút, sau đó gật đầu:

- Đúng vậy

Nguyễn Thương suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Được, nếu như Bùi Thị Thần kia lại xuất hiện, ta liền nói với ả như vậy, chẳng qua Diệp thiếu gia, ngươi bây giờ đang ở trên danh sách tử vong của Sáng Thế Đạo Điện, bởi vậy, ngươi phải cẩn thận một chút, bởi vì những người khác có khả năng cũng tới giết ngươi

Diệp Quan nói:

- Những tín đồ của Sáng Thế Đế Thần kia?

Nguyễn Thương gật đầu:

- Đúng thế

Diệp Quan khẽ gật đầu:

- Đa tạ đã báo

Nguyễn Thương khẽ gật đầu:

- Cáo từ

nói xong, y trực tiếp quay người biến mất không thấy gì nữa

mà Diệp Quan cũng trở về vị trí cũ, lúc này, Dương Dĩ An mặt mũi tràn đầy lo lắng, trong mắt tràn đầy lo lắng

mà Táng Cương thì nắm chặt một thanh đoản đao, trong mắt hiện ra ánh đỏ nhàn nhạt

nhìn thấy Diệp Quan đột nhiên xuất hiện, Dương Dĩ An vội vàng nắm tay của hắn, nói:

- Xảy ra chuyện gì?

Diệp Quan mỉm cười nói:

- Không có gì, vừa mới đi gặp một vị bằng hữu

- Bằng hữu!

Dương Dĩ An lập tức thở dài một hơi, nàng nhìn thoáng qua Diệp Quan, nói khẽ:

- Lần sau chớ có vô thanh vô tức biến mất, quá dọa người

Diệp Quan gật đầu:

- Được

Dương Dĩ An lôi kéo Diệp Quan ngồi xuống, sau đó lấy ra một bản cổ tịch, cười nói:

- Chúng ta đọc sách đi! Ta có rất nhiều chỗ không hiểu

Diệp Quan gật đầu:

- Được!

Bình Luận (0)
Comment