CHƯƠNG 3006
TINH NGUYỆT ĐÀM
Trương đạo sĩ cười nói:
- Đi một chút, đi đến nơi ta sống, tiểu viện của ta kia vừa vặn có hai gian phòng, ta một tháng chỉ lấy ngươi một viên Tiên Nguyên Tinh
Diệp Quan: "…"
Cứ như vậy, Diệp Quan đi theo Trương đạo sĩ đi tới chỗ ở của y, là một tòa tiểu viện liên hợp, có năm sáu tòa tiểu viện nằm cạnh nhau, tiểu viện của Trương đạo sĩ rất là đơn sơ, rách rưới, trước cửa còn có một đống lớn rác rưởi, mà khác biệt với tiểu viện này, tòa tiểu viện bên phải kia lại vô cùng sạch sẽ, hơn nữa, thoạt nhìn hết sức xa hoa, mặt tường và đá xanh trên mặt đất đều vô cùng mới, trên cửa còn có một bức câu đối mới tinh, hiển nhiên là mới thay
Diệp Quan sau khi đi theo Trương đạo sĩ tiến vào tiểu viện, Trương đạo sĩ chỉ chỉ căn phòng bên phải, cười nói:
- Diệp tiểu hữu, nơi đây chính là của ngươi
Diệp Quan khẽ gật đầu, hắn đi vào căn phòng của chính mình, vừa mới đi vào, hắn cũng có chút im lặng, phòng thật sự là dơ dáy bẩn thỉu, chỉ có một cái giường
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Trương đạo sĩ, Trương đạo sĩ ngượng ngập cười cười:
- Có hơi bừa bộn một chút, nhưng ra bên ngoài cửa, cũng không cần chú trọng nhiều như vậy
Diệp Quan không nói thêm gì, hắn bắt đầu quét dọn gian phòng, bởi vì Tháp nhỏ có thể sử dụng, bởi vậy, không bao lâu, hắn liền quét dọn phòng nhỏ sạch sành sanh, đồng thời thay một chiếc giường lớn mới tinh
sau khi dọn dẹp xong, đã là ban đêm, hắn đi vào trong sân, lúc này Trương đạo sĩ đã không biết đi nơi nào
Diệp Quan ngồi trong sân, bầu trời đầy sao
Diệp Quan kiểm tra một hồi Táng Cương bên trong Tháp nhỏ, Táng Cương còn đang tu luyện, nha đầu này gần đây biến thành tu luyện cuồng nhân, mỗi ngày đều đang điên cuồng tu luyện, đặc biệt là đối với Đề Đầu Thuật kia, nàng thật sự là vô cùng ưa thích, mỗi ngày đều muốn luyện mấy trăm lần, bởi vì không có đầu người cho nàng luyện, bởi vậy, một khu rừng nhỏ trong Tháp nhỏ liền gặp tai ương
Tháp nhỏ nói:
- Ngươi thật sự muốn đợi ở đây hai năm sao?
Diệp Quan nói:
- Không muốn đợi, nhưng bây giờ thì có biện pháp gì? Tháp Gia, ngươi bây giờ đã khôi phục tu vi, có thể làm chút chuyện không?
Tháp nhỏ nói:
- Có thể làm không ít sự tình, nhưng muốn phá phong ấn nơi này, rõ ràng là không thể nào
Diệp Quan lắc đầu:
- Ngươi còn không bằng không khôi phục
Tháp nhỏ: "…"
- Uy!
Đúng lúc này, một bên truyền đến một thanh âm
Diệp Quan quay người nhìn lại, trên bức tường bên phải có một nữ tử đang ngồi trên đó, nữ tử ước chừng mười bảy mười tám tuổi, mặc một chiếc váy hoa, thắt bím tóc dài, khuôn mặt đẹp như tranh vẽ
trên tay nữ tử còn cầm một quả dưa chuột
nữ tử sau khi cắn một miếng dưa chuột, cười nói:
- Ngươi là gì của đạo sĩ kia?
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Khách trọ
nữ tử cười nói:
- Chào ngươi, ta tên là Tả Nhạn, ngươi thì sao??
Diệp Quan nói:
- Diệp Quan
nữ tử đột nhiên móc ra một quả dưa chuột ném cho Diệp Quan:
- Mời ngươi ăn
Diệp Quan cười cười:
- Tạ ơn
nói xong, hắn cầm dưa chuột cắn một miếng, giòn và có vị rất tuyệt
nữ tử nói:
- Đi Tinh Nguyệt Đàm không?
Diệp Quan nghĩ đến Trương đạo sĩ lúc trước, thế là cười nói:
- Đi
Tả Nhạn lập tức nhảy xuống tường, cười nói:
- Đi!!
Nói xong, hai người rời đi sân nhỏ
trên đường đi, Tả Nhạn nói:
- Ngươi làm sao lại trộn lẫn với đạo sĩ kia?
Diệp Quan cười nói:
- Y làm sao vậy?
Tả Nhạn chân thành nói:
- Đạo sĩ kia lai lịch không nhỏ, hơn nữa là tới từ bên ngoài, rất không đơn giản
Diệp Quan gật đầu:
- Cảm giác được
Tả Nhạn nhìn thoáng qua Diệp Quan, cười nói:
- Ngươi càng thú vị hơn, ta sau khi đi tới nơi này, thấy nam tử nói chuyện với nữ tử đều sẽ đỏ mặt, ngươi thì lại không, rõ ràng, da mặt của ngươi rất dày
Diệp Quan:
Nhìn thấy vẻ mặt của Diệp Quan, Tả Nhạn cười nói:
- Da mặt dày cũng không có gì không tốt
Diệp Quan cười ha ha một tiếng:
- Xác thực
cái thói đời này, da mặt vẫn là phải dày một chút mới được, bằng không, một người vợ cũng không tìm được
Tả Nhạn đột nhiên lại móc ra một quả dưa chuột đưa cho Diệp Quan, Diệp Quan cũng không cự tuyệt, sau khi nhận lấy cắn một miếng, tiếp theo, hắn từ bên trong Tháp nhỏ móc ra một chuỗi mứt quả đưa cho Tả Nhạn
Tả Nhạn nhìn mứt quả, hơi kinh ngạc:
- Đây là vật gì?
Diệp Quan nói:
- Mứt quả, ăn ngon lắm
Tả Nhạn lột giấy gói kẹo ra liếm liếm, trừng to mắt, sau đó nói:
- Xác thực ăn ngon
Diệp Quan cười cười, không nói gì, mà là lại cắn dưa chuột. Chỉ chốc lát, hai người đi ra ngoài trấn nhỏ, dọc theo một lối nhỏ, không bao lâu, bọn hắn đi đến một chỗ giữa sườn núi, mà khi Diệp Quan nhìn xuống, lập tức bị cảnh đẹp trước mắt làm cho chấn kinh
Tinh Nguyệt Đàm!