CHƯƠNG 3016
CÓ HỐI HẬN KHÔNG?
Lão giả áo bào đen nhìn thoáng qua Tông Nạp quỳ trước mặt, ánh mắt rất bình tĩnh, những người trong trấn nhỏ này mặc dù phúc vận đều rất không tệ, nhưng so sánh với Nhạc Liễu bên cạnh có được Cửu Châu khí vận mà nói, như vậy thật sự kém hơn nhiều lắm
lão không có khả năng dùng một cái danh ngạch cho một người không có thu hoạch được Cửu Châu khí vận!
Nhìn thấy lão giả áo bào đen mặt không biểu tình, vẻ mặt của Tông Nạp trở nên càng tái nhợt, y mãnh liệt dập đầu
lão giả áo bào đen nhìn về phía Nhạc Liễu một bên:
- Đi thôi
Nhạc Liễu khẽ gật đầu, sau đó đi đến trước mặt lão giả áo bào đen, lão giả áo bào đen trực tiếp mang theo nàng rời đi
ở tại chỗ, Tông Nạp còn đang không ngừng dập đầu, nhưng mà, cho dù y dập đầu chảy máu, lão giả áo bào đen kia cũng đều không có liếc y một cái
ở trên đường phố xa xa, Nhạc Liễu có chút không đành lòng, đúng lúc này, lão giả áo bào đen ở bên cạnh nàng đột nhiên nói:
- Đừng có mềm lòng, từ giờ trở đi, cuộc đời của ngươi và cuộc đời của y sẽ hoàn toàn khác biệt, ngươi về sau sẽ gặp được rất nhiều thiên chi kiêu tử chân chính, mà y… nhớ kỹ, đừng có ở một chỗ với người không cùng cấp, sẽ chỉ có vô tận thống khổ…
Nhạc Liễu quay đầu nhìn thoáng qua Tông Nạp còn đang dập đầu cách đó không xa, nàng sau khi yên lặng một lát, thu hồi ánh mắt, sau đó ánh mắt dần dần trở nên kiên định
trên đường phố, thân ảnh Nhạc Liễu cùng với lão giả áo bào đen đã tan biến, mà Tông Nạp vẫn còn đang không ngừng dập đầu, trán y đã nứt, máu tươi chảy ròng ròng
lúc này, Diệp Quan đi đến trước mặt y, sau đó nói:
- Bọn họ đã đi
Tông Nạp ngừng lại, y nằm trên đất, thân thể không ngừng co quắp. Nhìn nam tử trước mắt, Diệp Quan thở dài trong lòng:
- Kiếm đầu tiên lên bờ, trước trảm ý trung nhân
Tháp nhỏ nói:
- Dã tâm của nữ nhân kia rất lớn, không phải tiểu huynh đệ này có thể nắm được
Diệp Quan khẽ gật đầu
lúc này, Tông Nạp đột nhiên đứng lên, y có chút mờ mịt nhìn về phía cuối đường xa xa, nói khẽ:
- Ta còn tưởng rằng nàng sẽ ở lại…
Diệp Quan nói:
- Hiện tại ngươi có hối hận không?
Tông Nạp nhìn về phía Diệp Quan, Diệp Quan mỉm cười nói:
- Ngươi có biết tại sao nàng được chọn không? Bởi vì sợi khí tím ngươi cho nàng trước đó, đó là Cửu Châu khí vận, người bên ngoài hết sức coi trọng thứ này
Tông Nạp nói khẽ:
- Thì ra là thế
Diệp Quan nói:
- Thứ đó vốn thuộc về ngươi
Tông Nạp lắc đầu:
- Không còn quan trọng nữa
nói xong, y quay người rời đi, y vào giờ phút này giống như đã mất đi linh hồn, như một cái xác không hồn
Tháp nhỏ nói:
- Chỉ sợ tiểu tử này sẽ làm ra chuyện ngu xuẩn
Diệp Quan nhìn thoáng qua Tông Nạp rời đi:
- Loại chuyện này, chỉ có thể do chính y xử lý
Tháp nhỏ nói:
- Xác thực
Diệp Quan trở lại trong tiểu viện, Trương đạo sĩ vẫn chưa trở về, hắn nhìn thoáng qua gian phòng Trương đạo sĩ, sau đó nói khẽ:
- Đạo sĩ kia ngày ngày thần bí, cũng không biết đang làm chuyện gì
đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng đập cửa
Diệp Quan quay người đi tới trước cửa, hắn mở cửa phòng, bên ngoài có một vị nam tử trung niên xa lạ đứng
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút:
- Ngươi là?
Nam tử trung niên nhìn Diệp Quan:
- Ta tên là Tả Lâu
Diệp Quan nói:
- Người nhà của Tả Nhạn cô nương?
Nam tử trung niên khẽ gật đầu:
- Ừm
Diệp Quan nói:
- Mời vào
nói xong, hắn dẫn nam tử trung niên vào trong sân
nam tử trung niên liếc mắt đánh giá Diệp Quan, sau đó nói:
- Nhạn Nhi nói với ta ngươi rất không tệ, hiện tại xem ra, nàng xác thực không có gạt ta, tuổi còn trẻ, lại khí độ bất phàm, khó được
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Tiền bối quá khen
nam tử trung niên nói:
- Ta hôm qua mang Nhạn Nhi rời đi, nàng vốn định cáo biệt với ngươi, nhưng bởi vì một số nguyên nhân đặc thù, bởi vậy, ta cũng không có để cho nàng tới quấy rầy ngươi, mà sau khi trở về, nàng một mực nói đến ngươi, cho nên, ta quyết định tới nhìn ngươi một chút
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Tả Nhạn cô nương có lòng
nam tử trung niên nhìn Diệp Quan:
- Ngươi thoạt nhìn không giống người địa phương
Diệp Quan nói:
- Ta là ở phía ngoài, bởi vì một số nguyên nhân đặc thù bị đưa đến nơi này
nam tử trung niên nói:
- Nhạn Nhi muốn ta đón ngươi ra ngoài, nhưng Tả gia chúng ta chỉ có thể đón hai người ra ngoài, Nhạn Nhi tính một người, mà một danh ngạch khác, chúng ta cũng đã định ra
Diệp Quan hơi ngẩn ra, lập tức cười nói:
- Không sao
đối với hắn mà nói, hiện tại ra hay không ra cũng không quan trọng, bởi vì chỉ cần Tả Nhạn ra ngoài đưa tin cho tỷ tỷ Diệp An, tỷ tỷ khẳng định sẽ nghĩ biện pháp tới cứu hắn