Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3021 - Chương 3021: Ngươi Đi Theo Ta Làm Cái Gì?

Chương 3021: Ngươi Đi Theo Ta Làm Cái Gì? Chương 3021: Ngươi Đi Theo Ta Làm Cái Gì?

CHƯƠNG 3021

NGƯƠI ĐI THEO TA LÀM CÁI GÌ?

Cho đến trước mắt, hắn liền chưa từng gặp qua thứ nào còn mạnh hơn Tháp nhỏ còn có Thanh Huyền kiếm, bởi vậy, đối với những thần vật khác, hắn căn bản không có hứng thú, hơn nữa, đạo sĩ cùng với hòa thượng kia xem xét cũng không phải là người hiền lành, bây giờ không cần thiết trêu chọc

đêm khuya

Diệp Quan đang say ngủ đột nhiên bị một tiếng vang thật lớn đánh thức, hắn liền vội vàng ngồi dậy, sau đó chạy ra ngoài viện tử

hắn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy ở chân trời, nơi đó có một đạo hào quang, bên trong hào quang, có hai bóng người đang lưu động

Diệp Quan nhìn vùng trời kia, nói:

- Tháp Gia, nhìn rõ không?

Tháp nhỏ nói:

- Là đạo sĩ cùng với hòa thượng kia

Diệp Quan đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, bên trong đạo hào quang kia đột nhiên bộc phát ra một luồng khí tức kinh khủng

Ầm ầm!

Theo một tiếng nổ vang, chỉ thấy đạo hào quang kia trực tiếp vỡ nát, ngay sau đó, hai đạo nhân ảnh đồng thời bị chấn bay ra ngoài

lúc này, một đạo hào quang đột nhiên từ chân trời bay về phía Diệp Quan, tốc độ cực kỳ nhanh

nhìn thấy một màn này, vẻ mặt của Diệp Quan lập tức biến đổi, xoay người chạy ra tiểu viện

nhưng mà, hắn vừa chạy ra tiểu viện, đạo hào quang kia liền vững vàng rơi vào trước mặt hắn

là một chiếc đỉnh!

Đỉnh rất lớn, cao bằng hai người trưởng thành, thân đỉnh do đồng xanh cứng rắn rèn đúc thành, hình dạng giống hình bầu dục, đường cong đơn giản mượt mà, bề mặt màu xanh đậm, được bao phủ bởi những hoa văn tinh tế, mà ở bên trong những hoa văn này, còn có khả năng thấy một số minh văn cổ lão

miệng đỉnh là hình tròn, rìa bóng loáng, hai đầu tay cầm bên trái và bên phải trang trí hai con yêu thú, thần thái yêu thú uy mãnh, không giận tự uy

mà ở trong đỉnh, có một ngọn lửa cháy hừng hực, ngọn lửa có màu đỏ thẫm quỷ dị

Diệp Quan mặc dù chưa từng thấy Cửu Châu Đỉnh, nhưng hắn biết, thứ đồ chơi trước mắt này khẳng định chính là Cửu Châu Đỉnh mà đạo sĩ cùng với hòa thượng kia muốn tìm

thứ đồ chơi này làm sao lại đi tìm mình?

Ý nghĩ đầu tiên của Diệp Quan là bỏ chạy

Thứ nhất, hắn không có hứng thú với thứ này, thứ hai, hắn biết thực lực của mình bây giờ, thu hoạch được thứ đồ chơi này, chính là sẽ bị đuổi giết

nhưng mà, hắn vừa chạy, Cửu Châu Đỉnh kia liền đuổi theo

nhìn thấy một màn này, Diệp Quan lập tức im lặng, hắn ngừng lại, Cửu Châu Đỉnh cũng ngừng lại

Diệp Quan nhìn Cửu Châu Đỉnh:

- Ngươi đi theo ta làm cái gì?

Cửu Châu Đỉnh không nói lời nào

Diệp Quan lui về phía sau mấy bước, Cửu Châu Đỉnh kia liền vội vàng bay về phía trước

Diệp Quan sau khi yên lặng một lát, hắn trực tiếp thu Cửu Châu Đỉnh vào

trời cho không lấy sẽ bị khiển trách; thời cơ đến không đón nhận, sẽ phải gánh chịu tai ương

sau khi thu lại Cửu Châu Đỉnh, hắn lập tức liền trở lại đi vào trong phòng, sau đó nằm ở trên giường ngủ

ngày mới sáng lên, Diệp Quan liền bị tiếng đập cửa đánh thức, hắn đứng dậy đi mở cửa, chính là Trương đạo sĩ

Diệp Quan dụi dụi mắt:

- Tiền bối?

Trương đạo sĩ nhìn Diệp Quan, mỉm cười nói:

- Vừa tỉnh?

Diệp Quan gật đầu:

- Ừm

Trương đạo sĩ vừa định nói chuyện, Diệp Quan đột nhiên nói:

- Tiền bối, tối hôm qua trấn nhỏ đột nhiên có một tiếng vang thật lớn, là các ngươi làm sao?

Trương đạo sĩ khẽ gật đầu:

- Ừm

Diệp Quan lập tức hứng thú:

- Tiền bối, các ngươi thu hoạch được Cửu Châu Đỉnh rồi?

Trương đạo sĩ nhìn Diệp Quan, không nói lời nào

Diệp Quan nhíu mày:

- Không có thu hoạch được?

Trương đạo sĩ nói:

- Tối hôm qua có phát sinh sự tình đặc thù gì hay không?

Diệp Quan nhìu mày sâu hơn:

- Sự tình đặc thù?

Trương đạo sĩ nhìn chằm chằm Diệp Quan:

- Đúng thế

Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Chính là tiếng nổ xuất hiện đêm qua kia, ngoài ra, không có sự tình gì khác

Trương đạo sĩ cau mày

đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyền đến một tiếng bước chân, người tới chính là hòa thượng kia, hòa thượng vừa mới đi vào, thần thức của hoà thượng liền bao phủ lại Diệp Quan, ở dưới thần thức của hoà thượng bao phủ, Diệp Quan phảng phất như là trong suốt

chẳng qua, hoà thượng vẫn là không thể nhìn thấy Tháp nhỏ

hòa thượng nhìn chằm chằm Diệp Quan, ánh mắt có chút bất thiện

rõ ràng, bọn hắn đã bắt đầu có chút hoài nghi Diệp Quan, bởi vì đêm qua lúc bọn hắn bị đánh bay, tận mắt nhìn thấy Cửu Châu Đỉnh là bay về phía phương hướng này

thần sắc của Diệp Quan bình tĩnh, nhưng sau lưng đã chuẩn bị kỹ càng để Tháp Gia ra tay rồi

mặc dù biết Tháp Gia không quá đáng tin cậy, nhưng lúc này, hắn cũng chỉ có thể ký thác hi vọng vào trên người Tháp Gia

mà đúng lúc này, ngoài cửa lại vang lên một tiếng bước chân

đạo sĩ cùng với hòa thượng quay đầu nhìn lại, ngoài cửa có một nam tử trung niên đi tới

người tới chính là Bàn Trấn!

Bàn Trấn liếc mắt nhìn hai người, hơi kinh ngạc

Bình Luận (0)
Comment