Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3077 - Chương 3077: Thùng Máu

Chương 3077: Thùng Máu Chương 3077: Thùng Máu

CHƯƠNG 3077

THÙNG MÁU

ở nơi xa, Diệp Quan gắt gao nhìn chằm chằm mảnh thời không hư vô đặc thù kia, lúc Táng Cương dùng sức một mình áp chế ba vị Thần Tứ, lực lượng huyết mạch của nàng cường đại, vượt xa hắn cùng với tỷ tỷ Diệp An

lúc này, Diệp An đi đến bên cạnh Diệp Quan, nàng nhìn thoáng qua Táng Cương bên trong mảnh thời không hư vô kia:

- Nàng là ai?

Diệp Quan trầm giọng nói:

- Tháp Gia nói, chúng ta phải gọi là cô cô

Diệp An hơi ngẩn ra:

- Cô cô?

Diệp Quan gật đầu:

- Đúng thế

Diệp An nhìn thoáng qua Táng Cương, sau đó nói:

- Vị cô cô này thoạt nhìn không giống như là người tốt!!

Diệp Quan: "…"

- Nguy hiểm!

Đúng lúc này, thanh âm của Tháp Gia đột nhiên vang vọng

lông tơ toàn thân Diệp Quan đều dựng lên, mà ở bên trong mảnh thời không hư vô này, Táng Cương đột nhiên ngừng lại, sau một khắc, nàng đột nhiên quay người, lúc này, một bàn tay xuất hiện ở trước mặt nàng

Ầm ầm!!

Trong nháy mắt, Táng Cương trực tiếp bị đánh bay đến mấy vạn trượng có hơn, cùng lúc đó, lực lượng huyết mạch bốn phía Táng Cương trực tiếp tán loạn

nhìn thấy một màn này, vẻ mặt của Diệp Quan bỗng nhiên hoàn toàn biến đổi, hắn vội vàng mở lòng bàn tay ra:

- Táng Cương, tiếp kiếm!

Thanh Huyền kiếm trực tiếp bay vào bên trong mảnh thời không hư vô kia, nhưng sau một khắc, một bàn tay trực tiếp bắt lấy nó, tiếp theo, bàn tay kia hơi hơi dùng sức

Oanh!

Thanh Huyền kiếm trong nháy mắt vỡ vụn, hóa thành vô số mảnh vỡ tản mát…

Diệp Quan cùng với Diệp An trực tiếp phát mộng ở tại chỗ

chủ nhân của bàn tay kia đột nhiên mở miệng:

- Thanh Huyền kiếm? Cũng chỉ vậy mà thôi

Thanh Huyền kiếm vỡ!

Diệp Quan có chút mờ mịt nhìn những mảnh vỡ Thanh Huyền kiếm tản mát kia, trong lúc nhất thời như bị sét đánh, đầu trống rỗng

trước đó Thanh Huyền kiếm cũng chỉ là nứt, mà lần này thì là vỡ!

Làm sao có thể?

Diệp An vào giờ phút này cũng là trợn hai mắt lên, mặt mũi tràn đầy không thể tin

Thanh Huyền kiếm thế nhưng chính là đệ nhất thần kiếm phía dưới tam kiếm!

Bây giờ lại nát?

Chẳng lẽ cha già cho đệ đệ là một thanh hàng giả?

Diệp An mang theo nghi hoặc trong đầu nhìn về phía người đánh nát Thanh Huyền kiếm kia, nàng muốn nhìn đây rốt cuộc là thần thánh phương nào, chỉ thấy người kia mặc một bộ trường bào màu đen, mang theo áo choàng, dưới áo choàng còn có một tấm mặt nạ màu đen, bởi vậy, chỉ có thể nhìn thấy một cặp mắt, cặp mắt kia bình tĩnh giống như giếng cổ, không có một chút gợn sóng, thanh âm của đối phương khàn giọng, tăng thêm toàn thân bị áo bào đen bao phủ, đeo mặt nạ, bởi vậy, không biết là nam hay nữ

Diệp An cau mày, đối phương đây là đang tận lực che giấu bản thân?

Tất cả mọi người giữa sân đều tò mò nhìn người thần bí trước mắt này

đây là thần thánh phương nào?

Diệp Quan vào giờ phút này cũng bình tĩnh lại, hắn nhìn người thần bí, trên người đối phương có một cỗ khí tức thần bí, ở dưới cỗ khí tức kia bao phủ, đối phương giống như là không tồn tại

Diệp Quan nhìn chằm chằm người thần bí:

- Ngươi biết ta!

Đối phương nếu nhận biết Thanh Huyền kiếm, vậy khẳng định liền biết hắn, mà hắn khẳng định cũng nhận biết người trước mắt này, bằng không, đối phương không có khả năng mặc trang phục như thế

chẳng qua khiến cho hắn nghi ngờ là, ở bên trong những người hắn quen biết, có thực lực khủng bố như thế, giống như chỉ có một hai người, mà hai người kia cũng không có khả năng đứng đội Sáng Thế Đạo Điện!

Cách đó không xa, người thần bí kia khàn giọng nói:

- Nghe đồn Diệp công tử thông minh vô song, Diệp công tử không ngại đoán xem?

Diệp Quan nhìn thoáng qua người thần bí, hắn không nói gì, mà là đi tới bên cạnh Táng Cương:

- Không có sao chứ?

Táng Cương lau máu tươi trên khóe miệng, sau đó nói:

- Có thể cho ta uống thêm chút máu không?

Vẻ mặt của Diệp Quan trong nháy mắt liền đen lại, nha đầu này vẫn còn nhớ thương máu của chính mình!

Coi mình là cái gì?

Thùng máu sao?

Táng Cương chân thành nói:

- Ta cảm thấy thực lực còn chưa có khôi phục, ngươi nếu như cho ta uống thêm chút máu, ta còn có khả năng trở nên mạnh hơn!

Diệp Quan cũng chân thành nói:

- Ta cho ngươi uống thêm, ta liền sẽ mất máu quá nhiều mà chết

Táng Cương nhìn thoáng qua người thần bí cách đó không xa kia, sau đó lãnh đạm nói:

- Không uống máu, ta đánh không lại tên gia hỏa này

Diệp Quan trầm giọng nói:

- Ngươi đã khôi phục trí nhớ chưa?

Táng Cương suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Nhớ ra được một chút

Diệp Quan vội nói:

- Nhớ ra được cái gì?

Táng Cương nói:

- Máu của cha ngươi dường như dễ uống hơn

Diệp Quan giật mình, lập tức mừng rỡ như điên, vội vàng lại nói:

- Ngươi biết cha ta?

Cô cô váy trắng đã từng nói, cha già thiếu nhân tình, để cho mình trả, mà nha đầu trước mắt này nhận biết cha già, hết sức rõ ràng, nha đầu này chính là then chốt trong nhiệm vụ này!

Bình Luận (0)
Comment