CHƯƠNG 3109
THUẬN THÌ THÀNH NÔ, NGHỊCH THÌ THÀNH ĐẠO
mà vào giờ khắc này, bọn hắn mới phát hiện ra mình yếu đến cỡ nào
nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên!
Mặc kệ là nữ tử áo bào trắng xuất hiện lúc trước kia, hay là trước mắt vị Chân Thần đến Từ Chân Vũ Trụ này, thực lực đều mạnh có chút không hợp thói thường
ở nơi xa, Cửu Châu Chủ vào lúc nhìn thấy quyền ý của chính mình tan biến, cũng không có ngoài ý muốn, ngược lại là nở nụ cười:
- Phạm Thần Tứ không có gạt ta, ngươi quả nhiên rất mạnh
Từ Chân ngẩng đầu liếc mắt nhìn mảnh thời không hư vô kia, nàng tự nhiên có thể thấy Phạm Chiêu Đế cùng với Tĩnh tông chủ, ánh mắt của nàng dừng lại ở trên thân Tĩnh tông chủ một chút, sau đó quay đầu nhìn về phía Diệp Quan, giống như cười mà không phải cười:
- Cô nương kia là gì của ngươi?
Nhìn thấy vẻ mặt của Từ Chân, Diệp Quan lập tức đổ mồ hôi lạnh, vội nói:
- Tĩnh tông chủ tính là bằng hữu của ta, không phải như Chân tỷ ngươi nghĩ
chuyện này cũng không thể nói đùa được!
Tĩnh tông chủ này bình thường thoạt nhìn điềm đạm nho nhã, kỳ thật cũng là một người tính tình táo bạo, nếu để cho nàng hiểu lầm cái gì, nàng nói không chừng sẽ trực tiếp quay đầu đánh chính mình, nàng hiện tại nếu như phản bội, vậy mình thật sự chính là xong con bê
Từ Chân hé miệng cười một tiếng:
- Ta cũng không có ý tứ gì khác, ngươi khẩn trương cái gì
Diệp Quan cười khổ
đối với vị Chân tỷ này, hắn thật sự là vừa thương vừa sợ
nhìn thần sắc cười khổ của Diệp Quan, Từ Chân mỉm cười, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve một thoáng gương mặt của hắn, trong mắt tràn đầy nhu tình
mà một bên khác, Ác Đạo kia thì chậm rãi nhắm hai mắt lại, giữa trán ả, đoá Ác Linh Hoa kia càng ngày càng ngưng tụ, càng ngày càng đẹp đẽ, cùng lúc đó, mảnh Kiếp Giới ở sau lưng ả kia đột nhiên xuất hiện vô số kiếp vân màu đỏ như máu
Vũ Trụ Kiếp đang dần dần hình thành!!
Vũ Trụ Kiếp lần này cũng không phải Vũ Trụ Kiếp bình thường có thể so sánh, đây là Vũ Trụ Kiếp đã bị trấn áp vô số lần, hơn nữa, Ác Đạo lúc này cũng không phải trước đó có thể so sánh
khi Vũ Trụ Kiếp bắt đầu hình thành, một cỗ kiếp uy kinh khủng bắt đầu chậm rãi tràn ngập ra bốn phía
phát giác được cỗ lực lượng kiếp uy kia, vẻ mặt của Diệp Quan dần dần trở nên ngưng trọng, khí tức tà ác này dần dần bắt đầu biến thái
đúng lúc này, Cửu Châu Chủ nơi xa đột nhiên hướng về phía trước bước ra một bước, chẳng qua là một bước, mảnh thời không chỗ gã cùng với Từ Chân vậy mà trực tiếp trở nên mờ đi
vẻ mặt của Diệp Quan lập tức biến đổi, bởi vì vào giờ khắc này hắn đã không cảm giác được Từ Chân
Từ Chân cùng với Cửu Châu Chủ không biết đã đi nơi nào, hắn hoàn toàn không cảm giác được
ở bên trong thời không không xác định, Cửu Châu Chủ nhìn thoáng qua bốn phía, cười nói:
- Đây là địa phương lúc đầu ta thành đạo, ở trong đây…
Từ Chân đột nhiên nói:
- Nói nhiều như vậy làm cái gì?
Cửu Châu Chủ cười ha ha một tiếng:
- Cũng đúng
nói xong, gã mở tay phải ra, sau đó nhẹ nhàng đè ép xuống, chỉ là trong nháy mắt, bốn phía đột nhiên xuất hiện từng cỗ khí tức cổ xưa
Đại Đạo khí tức!
Đại Đạo cũng chia mạnh yếu, Đại Đạo gã vận hành vào giờ phút này, đã siêu việt nhận biết của rất nhiều người giữa sân, đây là Đại Đạo rất nhiều người giữa sân chưa bao giờ được chứng kiến
mà theo từng cỗ Đại Đạo khí tức cổ lão hiển hiện, thân thể cùng với thần hồn Từ Chân cách đó không xa vậy mà trực tiếp bắt đầu trở nên mờ đi
Cửu Châu Chủ nhìn chằm chằm Từ Chân, tay phải đột nhiên nắm lại
Oanh!
Đột nhiên, thời không quanh mình vậy mà như là giấy bùng cháy, bắt đầu yên diệt từng chút một. Mà ngay vào lúc Từ Chân muốn triệt để hóa thành tro tàn, chỉ thấy nàng đưa tay nhẹ nhàng vung lên, chỉ là trong nháy mắt, mọi thứ bốn phía khôi phục như thường, thay vào đó là đạo đạo Đại Đạo khí tức kia bắt đầu tiêu tán
ở nơi xa, Cửu Châu Chủ cười nói:
- Nghịch đạo mà đi, khó trách ngươi dám trấn áp Ác Đạo, hoá ra ngươi đi chính là con đường nghịch đạo…
Từ Chân bình tĩnh nói:
- Thuận thì thành nô, nghịch thì thành đạo
- Ha ha!
Cửu Châu Chủ nở nụ cười:
- Chân Thần, ta cười cũng không phải là chế giễu, mà là tán thành phát ra từ phế phủ, bởi vì đã từng ta đã từng có ý nghĩ giống như ngươi, người tu hành chúng ta sinh ra liền nên nghịch thiên nghịch đạo, mà ta cũng là một mực làm như vậy, đáng tiếc, sự thật đã chứng minh, cái thói đời này có rất nhiều chuyện không phải chúng ta muốn thế nào liền được thế nấy
Từ Chân bình tĩnh nói:
- Ta không có hứng thú nói chuyện phiếm với ngươi, ngươi trực tiếp động thủ được không? Ta sợ ta động thủ trước, không cẩn thận liền sẽ đánh chết ngươi
Cửu Châu Chủ vẫn không có tức giận, gã mỉm cười:
- Được