CHƯƠNG 3115
KHÔNG CÓ ĐƯỜNG LUI
Diệp Quan đột nhiên gầm thét trong lòng:
- Tháp Gia
Oanh!
Một vệt ánh vàng đột nhiên phóng lên tận trời từ trong cơ thể Diệp Quan
trong nháy mắt, cỗ uy áp mạnh mẽ bao phủ hắn kia trực tiếp bị xông phá
nhìn thấy một màn này, Ác Đạo cách đó không xa kia cau mày
vào giờ phút này quanh thân Diệp Quan, trừ huyết mang của bản thân, còn có một vệt ánh vàng
vào sau khi Tháp Gia cùng với Diệp Quan lựa chọn dung hợp, khí tức của hắn trực tiếp phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, khí tức kia, vậy mà chỉ yếu hơn so với Ác Đạo một ít
phải biết, Tháp nhỏ hiện tại thế nhưng đã được cải tạo
khi nhìn thấy khí tức của Diệp Quan đột nhiên trở nên khủng bố như vậy, Ác Đạo kia lập tức nhíu lông mày sâu hơn
Diệp Quan hít một hơi thật sâu, không thể không nói, chính hắn cũng đều có chút ngoài ý muốn, hắn cũng không nghĩ tới Tháp Gia sau khi được cải tạo, vậy mà trở nên khủng bố như thế
so sánh với lúc trước, quả thực là một cái là trời, một cái là đất
Diệp Quan thu hồi suy nghĩ, hắn nhìn về phía Thanh Huyền kiếm trong tay, Thanh Huyền kiếm chiến minh không thôi
Diệp Quan đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Ác Đạo cách đó không xa, tâm niệm lên, kiếm đến
rất nhiều người còn chưa phản ứng lại, Diệp Quan Thanh Huyền kiếm chính là đã giết tới trước mặt Ác Đạo kia, một kiếm này, không chỉ có lực lượng Kiếm đạo cùng với lực lượng huyết mạch của chính hắn, còn có lực lượng của Tháp Gia
ngay vào lúc kiếm của hắn cách Ác Đạo còn có nửa trượng, một đạo huyết thuẫn đột nhiên ngăn ở trước mặt Ác Đạo
Oanh!
Thanh Huyền kiếm đâm vào bên trên huyết thuẫn kia, huyết thuẫn kịch liệt run lên, lực lượng cường đại vậy mà chấn bay Diệp Quan ra ngoài
chẳng qua, ở trong nháy mắt Diệp Quan bay ra ngoài, Thanh Huyền kiếm của hắn đột nhiên hóa thành một đạo kiếm quang chém về phía Ác Đạo
Ác Đạo đột nhiên tịnh chỉ nhẹ nhàng bắn ra
Ầm!
Thanh Huyền kiếm trực tiếp bị đánh bay
ở nơi xa, Diệp Quan dừng lại đột nhiên mở lòng bàn tay ra, Thanh Huyền kiếm rơi vào trong lòng bàn tay của hắn, hắn nắm chặt Thanh Huyền kiếm, thân hình run lên, một lần nữa hóa thành một đạo kiếm quang giết tới trước mặt Ác Đạo kia
Nhất Kiếm Quyết Sinh Tử!
Một kiếm này kiếm thế như dòng lũ mênh mang hung hăng nghiền ép về phía Ác Đạo kia, kiếm thế mạnh mẽ vừa mới xuất hiện, bốn phía tinh không trực tiếp bắt đầu yên diệt, căn bản là không có cách tiếp nhận lực lượng của hắn
cách đó không xa, Ác Đạo mặt không thay đổi nhìn một kiếm này của Diệp Quan đánh tới, đột nhiên, ả đột nhiên đấm ra một quyền
Ầm ầm!
Một đạo huyết mang trong nháy mắt liền chấn vỡ đạo kiếm thế kia của Diệp Quan, cùng lúc đó, Diệp Quan trực tiếp bị cỗ quyền uy kinh khủng kia đánh vào bên trong một mảnh thời không bóng tối, sau khi bị đánh vào mảnh thời không này, hắn vẫn đang nhanh chóng lùi lại, bởi vì tốc độ quá nhanh, thân thể hắn căn bản không chịu nổi, trực tiếp bốc cháy
Diệp Quan đột nhiên cầm Thanh Huyền kiếm trong tay cắm xuống trước mặt, một cỗ lực lượng cường đại đi sâu vào thời không trước mặt, hắn dựa vào Thanh Huyền kiếm mạnh mẽ ngừng lại, vừa dừng lại một cái, khóe miệng của hắn chính là tràn ra một vệt máu tươi
vào giờ khắc này, hắn cảm giác toàn thân mình phảng phất như đều muốn rời ra từng mảnh
hắn ngẩng đầu chậm rãi nhìn lên, xuyên thấu qua thời không hư vô, hắn thấy được Ác Đạo kia, Ác Đạo toàn thân như máu, vào giờ phút này cũng đang nhìn hắn
Ác Đạo khinh thường nói:
- Tiếp tục tới!
Diệp Quan nói trong lòng:
- Tháp Gia, ngươi tận lực chưa?
Tháp nhỏ nói:
- Còn chưa có
Diệp Quan hít vào một hơi thật sâu:
- Tới đi!
Tháp nhỏ nói:
- Được!
Oanh!
Vừa dứt lời, một vệt ánh vàng đột nhiên dâng trào mà ra từ trong cơ thể Diệp Quan, chỉ là trong nháy mắt, toàn bộ thời không bóng tối chính là bắt đầu yên diệt
lực lượng của Tháp Gia!
Tay phải Diệp Quan nắm thật chặt Thanh Huyền kiếm, hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại, sau một khắc, ba loại huyết mạch trong cơ thể hắn một lần nữa bốc cháy lên, cùng lúc đó, thân thể cùng với thần hồn hắn cũng tại thời khắc này một lần nữa bốc cháy lên
liều mạng chiến một trận!
Hắn đã không có đường lui
Diệp Quan đột nhiên mở hai mắt ra, sau một khắc, hắn đã giết ra từ bên trong mảnh thời không bóng tối kia
trước mặt Ác Đạo, một luồng kiếm quang hiển hiện
Ác Đạo híp hai mắt lại, tịnh chỉ về phía trước một điểm, ở chỗ đầu ngón tay ả, một đạo huyết lôi đột nhiên giết ra
Ầm ầm!
Đạo huyết lôi kia và kiếm quang của Diệp Quan đụng một cái, một cỗ lực lượng sóng xung kích đáng sợ trong nháy mắt bộc phát ra, Diệp Quan lại một lần nữa bị chấn bay ra ngoài, chẳng qua lần này Ác Đạo kia cũng bị chấn lùi lại liên tục mấy trăm trượng
sau khi dừng lại, ả cúi đầu nhìn về tay của mình, tay ả đã xuất hiện vết rạn
lông mày ả lập tức cau lại