CHƯƠNG 3126
MỘT KIẾM MẠNH NHẤT
đúng lúc này, chỗ chiến trường kia của Tĩnh tông chủ cùng với Phạm Chiêu Đế đột nhiên vỡ nát, tiếp theo, hai người xuất hiện ở trong ánh mắt mọi người
Tĩnh tông chủ mặc một bộ áo bào trắng, tay phải chắp sau lưng, ánh mắt bình tĩnh như giếng cổ, không có nửa điểm gợn sóng
mà ở đối diện nàng, Phạm Chiêu Đế mặc một bộ áo bào đen, khóe miệng ngậm nụ cười thản nhiên
Phạm Chiêu Đế cười nói:
- Tĩnh tông chủ, ngươi thật giống như cũng chưa có tận toàn lực
Tĩnh tông chủ không có trả lời ả, mà là nhìn Diệp Quan phía dưới, một lát sau, nàng vừa nhìn về phía Ác Đạo kia, rất nhanh, ả cau mày
Phạm Chiêu Đế cũng nhìn thoáng qua Diệp Quan phía dưới, mỉm cười nói:
- Tĩnh tông chủ, ngươi bây giờ nếu như tín ngưỡng trật tự của hắn, thực lực của hắn khẳng định sẽ đạt được tăng lên to lớn, hạn mức tăng lên cao nhất, khẳng định sẽ còn vượt qua Chân Thần, dù sao, đạo của ngươi và đạo của hắn là tương phản, loại tán thành đến từ đối thủ này, sẽ khiến cho Trật Tự Đại Đạo của hắn trở nên càng thêm thuần túy, càng thêm cường đại
Tĩnh tông chủ nhìn Diệp Quan, không nói gì
Phạm Chiêu Đế nhìn chằm chằm Tĩnh tông chủ, nụ cười trên mặt ả càng thêm sáng lạn:
- Nói thực ra, ta rất chờ mong ngươi tín ngưỡng trật tự của hắn, bởi vì như vậy mới sẽ trở nên càng có ý tứ, nhưng ta biết, ngươi sẽ không, bởi vì ngươi là một người có nguyên tắc, sẽ không vì tín ngưỡng mà tín ngưỡng, ngươi cho hắn cơ hội, để cho hắn đi sáng lập trật tự, nhưng hắn còn chưa có chân chính khiến ngươi tán thành, khiến ngươi tin phục, đúng không?
Tĩnh tông chủ thu hồi ánh mắt, nhìn thoáng qua Ác Đạo, sau đó lại nhìn về phía Phạm Chiêu Đế:
- Thì ra là thế
- Ha ha!
Phạm Chiêu Đế đột nhiên phá lên cười, cười không kiêng nể gì cả, xuyên thấu vô số vũ trụ
ở phía dưới, Vô Biên Chủ nhìn Phạm Chiêu Đế cười to, lộ vẻ mặt nghi hoặc, vốn muốn hỏi chủ nhân Đại Đạo bút, nhưng ngẫm lại thôi được rồi
Phạm Chiêu Đế sau khi cười chỉ chốc lát, ả nhìn thoáng qua Diệp Quan phía dưới, nói:
- Nên kết thúc
dứt lời, ả đột nhiên phất tay áo vung lên, phía dưới, mảnh kiếp hải kia đột nhiên tan biến, Ác Đạo không tiếp tục ra tay, ả ngẩng đầu nhìn về phía Phạm Chiêu Đế, sau một khắc, ả đột nhiên trở nên mờ đi
Oanh!
Trong chớp mắt, khí tức của Phạm Chiêu Đế trực tiếp tăng vọt gấp trăm lần!
Nhìn thấy một màn này, Vô Biên Chủ bỗng nhiên co rụt đồng tử lại:
- Chuyện này…
Chủ nhân Đại Đạo bút nhìn Phạm Chiêu Đế dần dần trở nên hư ảo kia, nói khẽ:
- Ả chính là Ác Đạo ở kiếp trước, Ác Đạo chính là ả, ả chính là Ác Đạo…
Vô Biên Chủ mặt mũi tràn đầy không thể tin
mà tại một khắc Phạm Chiêu Đế cùng với Ác Đạo triệt để dung hợp, khí tức của Phạm Chiêu Đế đã tăng vọt gần trăm lần…
Chủ nhân Đại Đạo bút nhìn chằm chằm Phạm Chiêu Đế đã dung hợp cùng với Ác Đạo kia, trong mắt lóe lên một vệt phức tạp:
- Ở phía dưới mấy kiếm kia, cơ hồ không ai có thể giết ả
sắc mặt của Vô Biên Chủ tái nhợt như tờ giấy, y hiện tại rốt cuộc hiểu được Ác Đạo kia vì sao vẫn luôn trấn định như thế
lúc này, Phạm Chiêu Đế chậm rãi mở hai mắt ra, ả nhìn về phía Diệp Quan, khóe miệng hơi hơi nhấc lên:
- Ngoài ý muốn không?
Diệp Quan nhìn Phạm Chiêu Đế trước mắt, yên lặng một cái chớp mắt, số đạo hỏa diễm đột nhiên bốc cháy lên từ trong cơ thể hắn
thân thể cùng với thần hồn trực tiếp bùng cháy!
ba loại huyết mạch bùng cháy!
Mà ngay vào lúc Diệp Quan muốn xuất thủ, một ngọn lửa màu vàng đột nhiên bốc cháy lên từ trong cơ thể hắn
Tháp nhỏ bùng cháy thân thể cùng với linh hồn!
Diệp Quan ngạc nhiên:
- Tháp Gia?
Tháp nhỏ cười ha ha một tiếng:
- Làm liền xong việc
Diệp Quan sau khi yên lặng một lát, khẽ gật đầu, đang muốn xuất thủ, lúc này, Thanh Huyền kiếm trong tay hắn đột nhiên cũng bốc cháy lên
Diệp Quan nhìn về phía Thanh Huyền kiếm, run giọng nói:
- Tiểu Hồn…
Thanh Huyền kiếm hơi hơi rung động, giống như là đang nói cái gì
Diệp Quan đột nhiên cười ha ha một tiếng, hắn nhìn về phía Phạm Chiêu Đế kia:
- Phạm Chiêu Đế, tới!
Nói xong, hắn đột nhiên hóa thành một đạo kiếm quang tan biến ở tại chỗ
một kiếm này, một kiếm mạnh nhất đời này!!
Không có lần thứ hai!
Phạm Chiêu Đế nhìn Diệp Quan vọt tới, ả đột nhiên duỗi ra một ngón tay nhẹ nhàng điểm một cái
Ầm ầm!
Trong chớp mắt, Diệp Quan trực tiếp bay ngược ra ngoài
khi hắn dừng lại
kiếm gãy!
Tháp nứt!
Ba loại lực lượng huyết mạch bị cưỡng ép trấn áp trở lại trong cơ thể, lại không còn cách nào động đậy!!
Diệp Quan ngã ầm ầm trên mặt đất, máu me be bét khắp người, ý thức mơ hồ…
Sau mấy hơi thở, hắn chậm rãi ngẩng đầu nhìn về Từ Chân phía chân trời, hắn nói khẽ:
- Chân….. tỷ… để ngươi thất vọng rồi…
Từ Chân hơi hơi cúi đầu, sau một khắc, nàng đột nhiên hướng về phía trước bước ra một bước