Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3158 - Chương 3158: Miểu Sát

Chương 3158: Miểu Sát Chương 3158: Miểu Sát

CHƯƠNG 3158

MIỂU SÁT

Đúng lúc này, đạo hư ảnh nơi xa kia mang theo đám cường giả áo đen chậm rãi tới

Thiên Thần trầm giọng nói:

- Diệp huynh, các ngươi mau đi đi, mục tiêu của bọn hắn là ta

Diệp Quan vỗ vỗ bả vai Thiên Thần:

- Bằng hữu của ta không nhiều, ngươi tính một cái!!

Nói xong, hắn đứng dậy đi về phía đạo hư ảnh kia, gầm lên giận dữ:

- Kiếm tới!

Ông!!

Theo một tiếng kiếm reo vang vọng, một thanh kiếm ngưng ở chân trời, lập tức hạ xuống thẳng tắp

oanh!

Một kiếm rơi xuống, đạo hư ảnh ka cùng với đám người người áo đen trong nháy mắt bị miểu sát…

- Mẹ nó!

Thiên Thần đột nhiên đột nhiên ngồi dậy, hai mắt trợn lên:

- Đại ca ngươi này, ta nhận!

Thiên Thần vào giờ phút này đều đã bị choáng váng

một kiếm miểu sát mấy vị Thần Tổ cảnh?

Đây là thực lực thần tiên gì?

Đây là đại ca của ta!

Không chỉ Thiên Thần, Phạm Thiện lúc này cũng là trợn hai mắt giống như chuông đồng, Tiểu Diệp lợi hại như vậy?

Mà đúng lúc này, ngũ quan Diệp Quan cách đó không xa đột nhiên trở nên vặn vẹo, ở giữa trán hắn, có một đạo ấn ký màu đỏ như máu

phong ấn của Phạm Chiêu Đế!

Vào giờ khắc này, Diệp Quan có cảm giác toàn thân mình dường như đang bị rút gân lột da, cốt nhục tan rã, đau đến mức không muốn sống, đặc biệt là thần hồn, thần hồn giống như bị đổ dầu sôi, loại đau đớn kia, làm cho hắn hận không thể hôn mê tại chỗ

phải biết, ý chí của hắn là kiên định cỡ nào, mà vào giờ khắc này, hắn cũng đều không thể chịu đựng được loại tra tấn truyền đến từ trên thân thể cùng với linh hồn kia

sau khi chống đỡ chỉ chốc lát, Diệp Quan cũng lập tức không nhịn được nữa, trực tiếp ngã thẳng tắp xuống, ngất đi

sắc mặt của Phạm Thiện cùng với Thiên Thần đại biến, vội vàng vọt tới bên cạnh Diệp Quan, vào lúc thấy bộ dáng của Diệp Quan, hai người đều là hoảng hốt

vào giờ phút này sắc mặt của Diệp Quan trắng bệch như tờ giấy, một chút huyết sắc cũng không có, toàn thân có vết rạn màu máu lít nha lít nhít, vô cùng dữ tợn

- Chuyện này…

Phạm Thiện trực tiếp sững sờ tại chỗ, mặt mũi tràn đầy ngạc nhiên

Thiên Thần trầm giọng nói:

- Hẳn là bởi vì đạo phong ấn trong cơ thể hắn kia

nói xong, y vội vàng xuất ra một viên đan dược màu vàng kim cho Diệp Quan uống vào, nhưng mà, tay của y vừa tiếp xúc đến Diệp Quan, một cỗ lực lượng kinh khủng trong nháy mắt đánh bay y đến vạn trượng có hơn, cuối cùng ngã ầm ầm trên mặt đất

Thiên Thần trực tiếp bối rối

đã xảy ra chuyện gì?

y vội vàng chạy, sau đó chạy đến trước mặt Diệp Quan, nhìn đạo ấn ký màu đỏ như máu giữa trán Diệp Quan kia, thần sắc của y ngưng trọng trước nay chưa từng có, trong lòng cực kỳ chấn động

y không nghĩ tới, lực lượng phong ấn này vậy mà khủng bố như thế

đúng lúc này, Phạm Thiện đột nhiên bắt lấy tay Diệp Quan, vẻ mặt của Thiên Thần kịch biến trong nháy mắt:

- Tiểu…

Lời còn chưa dứt, y chính là ngơ ngẩn

bởi vì hắn phát hiện ra, Phạm Thiện một chút sự tình cũng đều không có, không chỉ như thế, vào sau khi Phạm Thiện bắt lấy tay Diệp Quan, cỗ ánh đỏ nhàn nhạt phát tán trên thân Diệp Quan kia vậy mà chậm rãi tan biến, đạo ấn ký màu đỏ như máu giữa trán kia cũng đang dần dần ảm đạm

nhìn thấy một màn này, Thiên Thần rất đỗi chấn kinh

trên thực tế, những ánh đỏ kia cũng không có tan biến, mà là hội tụ vào trong cơ thể Phạm Thiện từng chút một

đúng lúc này, một nam tử trung niên đi tới bên cạnh Thiên Thần, chính là A Ông

lúc vừa mới bị đánh lén, y liền trực tiếp đánh mất sức chiến đấu

vào giờ phút này y cũng là vô cùng chấn động, bởi vì một kiếm vừa rồi kia của Diệp Quan, y cũng nhìn thấy

một kiếm miểu sát mấy vị cường giả đỉnh cấp…

Quá kinh khủng!

Thời không nơi xa đột nhiên nứt ra, tiếp theo, mười hai vị cường giả mặc khôi giáp phá không tới

mười hai người vội vàng vọt tới bên cạnh Thiên Thần, cùng nhau quỳ một chân xuống:

- Chúng ta cứu giá chậm trễ, xin Cửu điện hạ thứ tội

Thiên Thần nhìn thoáng qua mười hai người kia, bình tĩnh nói:

- Đứng lên đi

mười hai người vội vàng đứng lên, nam tử trung niên cầm đầu trầm giọng nói:

- Điện hạ, nơi này không an toàn

Thiên Thần khẽ gật đầu, y nhìn thoáng qua Diệp Quan trên mặt đất, sau đó nói:

- Đi

nam tử trung niên nhìn thoáng qua Diệp Quan cùng với Phạm Thiện:

- Dẫn bọn họ theo cùng không?

Thiên Thần nhìn thoáng qua nam tử trung niên:

- Nói nhảm

rất nhanh, mọi người rời đi

không biết qua bao lâu, Diệp Quan chậm rãi mở hai mắt ra, lúc này hắn nằm ở trên một cái giường, đầu vẫn còn có chút u ám

hắn nhắm mắt lại, dùng sức lắc đầu, đợi cỗ cảm giác u ám trong đầu kia giảm bớt, hắn chậm rãi mở hai mắt ra, sau đó quay đầu nhìn lại, Phạm Thiện ngồi ở một bên giường, vào giờ phút này đang gối lên tay của hắn ngủ

Bình Luận (0)
Comment