Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3242 - Chương 3242: Nhục Nhã

Chương 3242: Nhục Nhã Chương 3242: Nhục Nhã

CHƯƠNG 3242

NHỤC NHÃ

Giữa thiên địa đột nhiên vang lên từng âm thanh nổ vang kinh khủng, từng cỗ lực lượng kinh khủng không ngừng oanh kích màn sáng phù văn kia, chỉ chốc lát, màn sáng phù văn kia liền bắt đầu trở nên mờ đi

mặc dù lực lượng của Tam tỷ rất mạnh, nhưng nhân số của đối phương thật sự là quá nhiều, tăng thêm vào giờ phút này lại cũng bắt đầu liều mạng, bởi vậy, màn sáng phù văn của nàng căn bản khó có thể chịu đựng

nhìn thấy màn sáng phù văn của chính mình trở nên càng ngày càng hư ảo, Tam tỷ đột nhiên mở tay trái ra:

- Lên!

Ở trong lòng bàn tay trái nàng, vô số phù văn màu vàng đột nhiên phóng lên tận trời, sau đó như là dòng sông hội tụ vào bên trong màn sáng kia, sau khi những phù văn màu vàng này tràn vào, màn sáng kia dần dần ngưng tụ, nhưng vẻ mặt của Tam tỷ lại là trở nên càng ngày càng tái nhợt, rõ ràng, tiêu hao quá lớn

nhìn thấy một màn này, Diệp Quan đột nhiên nói:

- Tháp Gia!!

Thanh âm rơi xuống, một vệt ánh vàng đột nhiên phóng lên tận trời, sau đó trực tiếp bao trùm trên màn sáng kia, theo vệt ánh vàng của Tháp Gia này xuất hiện, lực lượng màn sáng phù văn kia tiếp nhận lập tức giảm bớt đi nhiều, mà Tam tỷ cũng như là trút được gánh nặng, buông lỏng rất nhiều

chẳng qua thần sắc của Diệp Quan cùng với Tam tỷ vẫn ngưng trọng như cũ, bởi vì đám người Hoang Cổ Thiên cùng với Thái Huyền U vẫn đang điên cuồng công kích màn ánh sáng này, mà ở dưới sự công kích điên cuồng của bọn hắn, màn ánh sáng một lần nữa dần dần trở nên mờ đi

Diệp Quan nhìn chằm chằm mảnh màn sáng phù văn kia, trầm giọng nói:

- Tam tỷ, dạng này chống đỡ không được bao lâu

Tam tỷ khẽ gật đầu, nàng nhìn về những cường giả điên cuồng công kích màn sáng phía chân trời:

- Ngươi tiến vào trong Thiên Mộ Giới, đi đến bên cạnh đại ca

Diệp Quan quả quyết lắc đầu

Tam tỷ quay đầu nhìn về phía Diệp Quan:

- Nghe lời

Diệp Quan chân thành nói:

- Tam tỷ, ta chưa có phế, ta còn có thể chiến

Tam tỷ nhìn Diệp Quan:

- Một khi màn ánh sáng vỡ nát, những người kia đều sẽ xông tới, ngươi không sợ?

Diệp Quan cười nói:

- Sợ liền sẽ không đứng ở chỗ này

Tam tỷ nở nụ cười xinh đẹp:

- Được, vậy ngươi ở cùng một chỗ với Tam tỷ

Diệp Quan gật đầu:

- Được

Tam tỷ quay đầu nhìn thoáng qua trên trời cao kia, trong mắt nàng nổi lên một vệt lo lắng, điều nàng chân chính lo lắng cũng không phải những cường giả trước mắt này, mà là Tổ Đạo

Tổ Đạo lần này có chút khác thường!

Giống như Quân Đế vậy, vào giờ phút này trong lòng nàng cũng là hiện lên lo lắng

ở dưới sự công kích của đám người Hoang Cổ Thiên, màn ánh sáng trở nên càng ngày càng hư ảo

Tháp nhỏ đột nhiên nói:

- Tiểu tử, ta cũng sắp không chống nổi

nó mặc dù hết sức có thể kháng đánh, nhưng dù sao cũng không phải vô địch, ở dưới những cường giả này luân phiên oanh tạc, nó cũng không chịu đựng nổi

Diệp Quan nhìn chằm chằm Hoang Cổ Thiên lực lượng mạnh nhất nơi chân trời kia:

- Tháp Gia, giúp ta

nói xong, hắn đột nhiên hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên tận trời, mà Tháp Gia cũng là hóa thành một vệt ánh vàng chui vào trong cơ thể hắn

Hoang Cổ Thiên đang xuất thủ đột nhiên nhìn thấy một đạo kiếm quang đánh về phía mình, vẻ mặt lập tức biến đổi, lúc trước giao thủ cùng với Diệp Quan đã để cho gã biết kiếm của Diệp Quan khủng bố, vào giờ phút này nhìn thấy Diệp Quan cầm kiếm đánh tới, gã vô ý thức liền muốn lui, nhưng nghĩ lại ở phía sau mình đều là tộc nhân Hoang Cổ Đế Tộc, nếu như mình lui, tộc nhân của mình căn bản không có khả năng chống đỡ được kiếm của Diệp Quan

gã quả quyết lựa chọn cứng đối cứng cùng với Diệp Quan, hai tay nắm chặt thành quyền, sau đó đột nhiên hung hăng một đập về phía kiếm quang giết tới trước mặt

ở dưới hai quả đấm, vô số quyền ý giống như lôi đình tuôn ra, dùng phương thức kịch liệt nhất hung hăng đụng vào đạo kiếm quang kia

Ầm ầm!

Vô số quyền ý cùng với kiếm quang đồng thời vỡ nát, mà Hoang Cổ Thiên trực tiếp bị lực lượng của Diệp Quan chấn đến liên tục lùi lại, mà ở trong nháy mắt gã lui, một thanh kiếm đột nhiên như kinh lôi giết tới trước mặt gã

Hoang Cổ Thiên lập tức co rụt đồng tử lại, sắc mặt xám trắng, một kiếm này, gã căn bản không ngăn cản nổi

gã không nghĩ tới Diệp Quan tại thời khắc này thực lực mạnh hơn nhiều so với trước như vậy!

Gã thế nhưng là Cực Đạo cảnh!

Nhưng lại đánh không lại vị thiếu niên Kiếm Tu này??

Trong phẫn nộ lại mang theo xấu hổ, đây quả thực là vô cùng nhục nhã

mà ngay vào lúc Hoang Cổ Thiên sắp mất mạng ở dưới kiếm của Diệp Quan, một bàn tay to đen kịt đột nhiên vỡ nát thời không, trực tiếp bắt lấy Thanh Huyền kiếm của Diệp Quan, nhưng qua trong giây lát, Thanh Huyền kiếm liền đập tan bàn tay to đen kịt kia, chẳng qua lúc này Hoang Cổ Thiên đã nhân cơ hội thối lui đến vạn trượng có hơn

Bình Luận (0)
Comment