Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3244 - Chương 3244: Quá Thông Minh Cũng Không Phải Chuyện Tốt

Chương 3244: Quá Thông Minh Cũng Không Phải Chuyện Tốt Chương 3244: Quá Thông Minh Cũng Không Phải Chuyện Tốt

CHƯƠNG 3244

QUÁ THÔNG MINH CŨNG KHÔNG PHẢI CHUYỆN TỐT

nàng chậm rãi nâng tay phải lên, một đạo hỏa diễm đột nhiên bốc cháy từ trong lòng bàn tay nàng

vào lúc ngọn lửa này xuất hiện, Diệp Quan lập tức cảm thấy một cỗ cảm giác nóng bỏng kinh khủng, phảng phất như thân thể đều muốn tan chảy

mà Tam tỷ vào lúc xuất ra ngọn lửa này, thân thể vậy mà dần dần trở nên có chút mờ đi

Diệp Quan có chút bất an:

- Tam tỷ??

Tam tỷ mỉm cười nói:

- Không có việc gì, đây là một đóa hỏa đại ca cho ta lúc trước, ta cũng không biết tên là gì, ta bỏ ra thời gian rất rất lâu mới có thể hàng phục, bây giờ còn có chút không thích ứng…

Diệp Quan còn muốn nói điều gì, chỉ thấy Tam tỷ đột nhiên mở miệng:

- Lên

oanh!

Thanh âm rơi xuống, đoàn hỏa diễm trong tay Tam tỷ kia đột nhiên hóa thành một cột lửa phóng lên tận trời, chỉ là trong nháy mắt, mấy trăm vị cường giả trực tiếp bị cột lửa này xông thần hồn câu diệt, mà những cường giả còn lại lập tức bị dọa đến hồn phi phách tán, dồn dập lùi lại, chân trời lập tức loạn thành một đoàn

nhìn thấy một màn này, Cửu Châu Chủ trong âm thầm khẽ lắc đầu, thực lực của những cường giả này mặc dù đều rất mạnh, nhưng xác thực năm bè bảy mảng, không có chút kỷ luật nào, một khi chết vài người, người còn lại liền sẽ sinh lòng kinh khủng…c yếu vẫn là mỗi người đều tâm hoài quỷ thai, chỉ muốn chỗ tốt, không muốn liều mạng

không có lực ngưng tụ!!

Nếu như những người này thật sự liều mạng, kỳ thật, Diệp Quan cùng với nữ tử kia căn bản không ngăn cản nổi

Cửu Châu Chủ ngẩng đầu nhìn về phía Tổ Đạo bên trên hư không, một lát sau, gã thu hồi ánh mắt, sau đó nhìn về phía Diệp Quan xa xa, nói khẽ:

- Tăng lên thật sự là nhanh, chẳng qua, không có bất kỳ ý nghĩa gì…

Ở nơi xa, thời không bên ngoài màn ánh sáng đã biến thành một biển lửa, đối mặt với biển lửa kinh khủng kia, mọi người đều là không dám lên trước

Diệp Quan nhìn về phía Tam tỷ, đóa hỏa kia mặc dù đã rời đi tay nàng, nhưng vào giờ phút này thân thể nàng vẫn như cũ có chút hư ảo

Diệp Quan không khỏi lo lắng:

- Tam tỷ, ngươi…

Tam tỷ quay đầu nhìn thoáng qua đám người Thượng Thương Chủ bị Nghịch Đạo Thi áp chế cách đó không xa:

- Tiểu Cửu, ngươi đi giúp bọn hắn

Diệp Quan nhìn chằm chằm Tam tỷ:

- Ngươi muốn làm cái gì

hắn biết, đối phương là muốn đẩy hắn ra

nghe được Diệp Quan, Tam tỷ lắc đầu cười một tiếng:

- Ngươi cái tên này… quá thông minh cũng không phải chuyện gì tốt

Diệp Quan trầm giọng nói:

- Tam tỷ, phía đối diện mặc dù nhiều người, nhưng đều là năm bè bảy mảng, hơn nữa, tâm hoài quỷ thai, đều chỉ xem trọng lợi ích của mình, bọn hắn sẽ không thật sự liều mạng vì Tổ Đạo, bởi vậy, chỉ cần chúng ta giết tàn nhẫn mấy lần, bọn hắn liền sẽ bó tay bó chân!

Tam tỷ quay đầu nhìn Diệp Quan, mỉm cười nói:

- Tiểu Cửu, ngươi bằng chừng ấy tuổi, tâm trí lại thành thục như thế, xem ra đã chịu không ít khổ?

Diệp Quan hơi ngẩn ra, trên mặt hắn miễn cưỡng gạt ra một nụ cười:

- Còn tốt

Tam tỷ quay đầu nhìn về phía vô số cường giả nơi chân trời kia, nói khẽ:

- Còn cần một chút thời gian…

Nàng vừa dứt lời, một bàn tay che trời đột nhiên hung hăng vỗ xuống từ trên trời cao

oanh!

Chỉ là trong nháy mắt, mảnh biển lửa kia vậy mà mạnh mẽ bị đập nát, mà cơ hồ là cùng một thời khắc, thân thể Tam tỷ kịch liệt run lên, một ngụm tinh huyết phun ra từ trong miệng nàng, Diệp Quan vội vàng đỡ lấy nàng:

- Tam tỷ…

Tam tỷ khẽ lắc đầu:

- Không có gì đáng ngại!

Nói xong, nàng chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, trong không trung có một người thần bí mặc áo bào rộng màu đen, đối phương đeo mặt nạ sắt, bởi vậy, căn bản không nhìn thấy dung mạo của đối phương

người thần bí đột nhiên mở lòng bàn tay ra, đóa hỏa diễm lúc trước của Tam tỷ kia trực tiếp bị đối phương nhiếp ở trong lòng bàn tay, đối phương nhìn đóa hỏa diễm trong tay, mỉm cười nói:

- Lăng Tiêu này cũng là có ý tứ, thế mà ngay cả đệ nhất thần hỏa Cổ Thời Đại cũng đều cam lòng tặng người, không thể không nói, hắn đối với đám đệ đệ muội muội các ngươi là thật sự rất tốt

Tam tỷ nhìn chằm chằm người thần bí:

- Ngươi là ai?

Nàng tự nhiên là có chút kinh ngạc, bởi vì người trên thế gian biết được tên thật của đại ca, lác đác không có mấy

người thần bí cũng không trả lời Tam tỷ, mà là ngẩng đầu nhìn về phía bên trong Thiên Mộ Giới, một lát sau, nói khẽ:

- Khó trách các ngươi phấn đấu quên mình như thế muốn ngăn cản, hoá ra là y đang khôi phục thực lực

nói xong, người thần bí chậm rãi đi về phía Thiên Mộ Giới

Tam tỷ híp hai mắt lại, tay phải chậm rãi nắm chặt lại, mà đúng lúc này, Diệp Quan ở một bên đột nhiên nói:

- Tam tỷ, để ta tới

Tam tỷ vừa định lắc đầu, Diệp Quan lại nói:

- Ngươi chữa thương trước đi

Bình Luận (0)
Comment