CHƯƠNG 3273
HUYNH ĐỆ ĐI TRƯỚC MỘT BƯỚC
hắn không lại áp chế ác niệm của chính mình
thế đạo này, không phải không phải đen tức trắng!
Vào sau khi hiểu được thiện ác cùng tồn tại, nếu để cho hắn đầy đủ thời gian, hắn kỳ thật có khả năng hoàn thiện đạo của chính mình tốt hơn, nhưng đáng tiếc là, bây giờ đối phương căn bản sẽ không cho hắn thời gian này
sau khi triệt để Phong Ma, Diệp Quan đột nhiên hóa thành một đạo kiếm quang màu máu tan biến ngay tại chỗ.
thẳng đến Phạm Chiêu Đế!
Sau một kiếm này, sinh tử không hối hận!
Nhìn thấy một kiếm này của Diệp Quan, trong mắt Lăng Tiêu lập tức lóe lên một tia kinh ngạc:
- Trật tự… thiện ác cùng tồn tại… đáng tiếc, Tiểu Cửu lĩnh ngộ quá trễ, nếu như có nhiều thêm một chút thời gian…
Nói đến đây, y híp hai mắt lại
Tổ Đạo thiếu hụt là cái gì?
Kỳ thật giống như Phạm Chiêu Đế, chỉ có ác, cũng không có thiện, bởi vì trong xương cốt nó là nô dịch chúng sinh, nó sáng lập trật tự, là vì tư dục của chính mình
về phần Phạm Chiêu Đế, ả là chí ác, thiếu thiện
mặc kệ là Phạm Chiêu Đế hay là Tổ Đạo, kỳ thật đều là Đại Đạo không viên mãn, bọn hắn theo đuổi là một loại con đường Đại Đạo cực đoan
con đường Đại Đạo của Diệp Quan là một con đường Đại Đạo chân chính, nhưng đáng tiếc, hắn lĩnh ngộ quá trễ, hơn nữa, không có quá nhiều thời gian để hắn hoàn thiện Trật Tự Đại Đạo này…
Ở nơi xa, vào lúc Phạm Chiêu Đế nhìn thấy mặt chí ác trên thân Diệp Quan kia, ả cũng híp hai mắt lại
không thể không nói, ả cũng không nghĩ tới Diệp Quan sẽ dùng loại phương thức thiện ác cùng tồn tại này để phá đại đạo phong ấn của ả, phải nói không phải phá, mà là trực tiếp dung hợp
nghĩ đến chỗ này, Phạm Chiêu Đế nở nụ cười, ả nhẹ nhàng điểm ra một chỉ, một chỉ này bình bình đạm đạm, nhưng lại ẩn chứa ý chí Đại Đạo chí cao vô thượng vũ trụ nơi đây
một chỉ này vừa mới tiếp xúc với kiếm của Diệp Quan, trong chốc lát, vô số kiếm quang màu máu vỡ nát từng khúc, nhưng lực lượng kiếm đạo mạnh mẽ cũng đẩy lui Phạm Chiêu Đế trọn vẹn gần vạn trượng
Diệp Quan sau khi dừng lại, hắn trực tiếp bị một cỗ ý chí vô thượng kinh khủng cưỡng ép trấn áp, kiếm ý cùng với lực lượng Phong Ma huyết mạch quanh thân nát lại tụ, tụ lại vỡ… cuối cùng, vào lúc lực lượng huyết mạch cùng với kiếm ý vỡ một lần cuối cùng, lại cũng không thể ngưng tụ một lần nữa…
Diệp Quan chậm rãi rơi xuống từ trên không, ý thức dần dần mơ hồ…
Vào giờ khắc này, cả đời này như điện quang hỏa thạch lướt qua từ trong óc hắn
hắn không có trách người khác!
Cũng không có trách chính mình!
Bởi vì lần này, hắn đã chân chính tận lực
đúng lúc này, một bàn tay đột nhiên đỡ Diệp Quan
chính là Lăng Tiêu!
Lăng Tiêu nhìn Diệp Quan trước mặt, y sau khi yên lặng một lát, nói:
- Tiểu Cửu cần một chút thời gian
cách đó không xa, Quân Đế nhìn Lăng Tiêu:
- Đại ca, ngươi cứ việc nói
Lăng Tiêu chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Phạm Chiêu Đế cách đó không xa, nói khẽ:
- Nữ nhân này đã đạt đến cực hạn vũ trụ nơi đây, cho dù cho chúng ta trăm vạn năm thời gian, chúng ta cả đời này cũng đều khó có khả năng chiến thắng ả, thế nhưng, Tiểu Cửu lại có cơ hội…
Nói xong, y nhìn về phía một đám huynh đệ của mình
Quân Đế trong nháy mắt hiểu rõ ý tứ của Lăng Tiêu, y nở nụ cười:
- Đại ca, huynh đệ đi trước một bước!
Dứt lời, y đột nhiên mở lòng bàn tay ra, Diệp Quan đã bị trấn áp lâm vào hôn mê trực tiếp xuất hiện ở trước mặt y, y cõng Diệp Quan quay người nhảy lên, trong chớp mắt, y đi thẳng tới mảnh Khổ Giới Hải kia, ở trong nháy mắt y vừa bước vào Khổ Giới Hải, thân thể y trực tiếp bắt đầu tan rã, linh hồn bị ma diệt từng chút một, toàn bộ nhân quả kiếp trước kiếp này tại thời khắc này cấp tốc yên diệt…
Y tự nhiên hiểu ý tứ của Lăng Tiêu!
Muốn cứu Diệp Quan!
Chỉ có một con đường!
Đó chính là để Diệp Quan đi đến đối diện Bỉ Ngạn
Nhưng mà Khổ Giới Hải này khủng bố cỡ nào?
Quân Đế vừa cõng Diệp Quan bước vào trong đó, cả người y liền bắt đầu bị xóa đi từng chút một…
Không chỉ như thế, một thân tu vi của y tại thời khắc này đều bị trấn áp, căn bản là không có cách chống lại, chỉ có thể đi bộ cõng Diệp Quan tiến lên
- Đại ca! Huynh đệ đi trước một bước
đúng lúc này, thanh âm của Lão Bát đột nhiên vang lên từ giữa sân, sau một khắc, gã trực tiếp khôi phục bản thể, biến thành một đầu Cự Viên che trời cao vạn trượng, gã cất bước về phía trước, sau đó rơi thẳng vào mảnh Khổ Giới Hải kia
nhưng mà, thân thể gã cao lớn như vậy tiến vào bên trong Khổ Giới Hải, cũng không có nhấc lên nửa điểm bọt nước
gã dùng thân thể làm cầu nối, vượt ngang hai phía Khổ Giới Hải
- Nhị ca! Đi lên!
Đây là một câu cuối cùng của Lão Bát, tiếp theo, một bàn tay khổng lồ kéo Quân Đế cùng với Diệp Quan lên trên lưng gã, theo sát, bàn tay khổng lồ này trực tiếp tan rã…