CHƯƠNG 3275
HÀ TẤT PHẢI NHƯ VẬY
Tại một khắc Phạm Chiêu Đế dừng lại, Ác Đạo ý chí quanh thân ả vậy mà trực tiếp bị ma diệt, không chỉ như thế, thân thể ả cũng trở nên mờ đi theo đó…
Phạm Chiêu Đế chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Lăng Tiêu cuối tầm mắt:
- Cùng cảnh, không ai có thể địch ngươi
trong nháy mắt thanh âm rơi xuống, người ả đã xuất hiện sau lưng Lăng Tiêu
xùy!
Giữa trán Lăng Tiêu, một đạo huyết mang trong nháy mắt xuyên thủng trán y
thân thể vỡ nát!
Linh hồn ma diệt!
Phạm Chiêu Đế không tiếp tục quay đầu, ả chậm rãi đi về phía Khổ Giới Hải, nhưng sau một khắc, một cỗ đao thế kinh khủng đã bao phủ lại ả
Phạm Chiêu Đế cau mày, ả dừng bước lại, chậm rãi quay người, trước mặt không có một ai
là ý chí!
Là ý chí của Lăng Tiêu!
Bỏ mình, hồn diệt, ý chưa tiêu!
Vẫn như cũ có thể chiến!
Chỉ thấy cỗ ý chí kia đột nhiên hóa thành một đạo đao mang giết tới trước mặt Phạm Chiêu Đế
Phạm Chiêu Đế toác ra một quyền, lực lượng Ác Đạo mạnh mẽ trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ vũ trụ đen kịt, nhưng sau một khắc, một mảnh huyết mang vỡ nát, cỗ ác thể này của Phạm Chiêu Đế vậy mà trực tiếp nứt ra!!
Trong mắt Phạm Chiêu Đế lóe lên một vệt thần sắc dữ tợn, ả ngẩng đầu nhìn về phía cách đó không xa, lệ khí hiển thị rõ, ả đưa tay đột nhiên vỗ xuống một chưởng
trong chớp mắt, ý chí Lăng Tiêu hiển hiện ở giữa thiên địa nơi xa trực tiếp bị nghiền nát, triệt để ma diệt
thế gian lại không còn Lăng Tiêu!
Phạm Chiêu Đế mở lòng bàn tay ra, thu hồi một luồng khí thể thần bí, ả quay người nhìn về phía nơi xa, ở trong mảnh Khổ Giới Hải kia, vào giờ phút này Tam tỷ ôm Diệp Quan cách bờ bên kia chỉ có khoảng cách chừng mười trượng…
Nhưng cho dù có Đại Đạo của Tĩnh tông chủ bảo hộ, nàng vào giờ phút này cũng đã không chịu đựng nổi, hai chân nàng đột nhiên bị cỗ lực lượng thần bí đáng sợ kia xóa đi, nàng bịch một tiếng trực tiếp quỳ xuống, nàng cúi đầu nhìn thoáng qua Diệp Quan trong ngực, nói khẽ:
- Tiểu Cửu… Tam tỷ không nhìn thấy ngày ngươi thành lập trật tự đó…
Nói xong, nàng tựa như khói xanh trực tiếp tan biến theo gió, triệt để bị xóa đi
mà ở trong nháy mắt Diệp Quan muốn rơi xuống đất, một cánh tay đột nhiên tiếp nhận Diệp Quan!
là Thiên Thần!
Thiên Thần cõng Diệp Quan lên liền chạy về phía bên bờ nơi xa, chạy một hồi, thân thể của y liền trở nên hư ảo, mấy trượng khoảng cách, phảng phất như là cuộc đời của y. Cuối cùng, Thiên Thần cõng Diệp Quan đi tới bên bờ, vừa tới bên bờ, y liền quỳ gối thẳng tắp bên trong Khổ Giới Hải, y dùng hết lực khí toàn thân đẩy Diệp Quan lên bờ, sau đó nói khẽ:
- Huynh đệ… kẻ địch của ngươi quá mạnh, ta đánh không lại. Ta… ta chỉ có thể đưa ngươi đến đây…
Thanh âm rơi xuống, thân thể của y trong nháy mắt bị lực lượng Khổ Giới Hải đập tan, linh hồn vừa mới xuất hiện liền bị ma diệt, triệt triệt để để bị xóa đi… thế gian lại không còn Thiên Thần!
Vào một khắc Diệp Quan được Thiên Thần đưa lên bờ, Tĩnh tông chủ đứng ở bờ đối diện chậm rãi nhắm hai mắt lại, trong chốc lát, một cỗ lực lượng Đại Đạo thần bí phản công tới từ bên trong Khổ Giới Hải, đối mặt với cỗ lực lượng Đại Đạo thần bí phản công kinh khủng này, Tĩnh tông chủ lại là không có chống cự, chỉ là trong nháy mắt, nàng liền trực tiếp bị trấn áp ở tại chỗ, biến thành một pho tượng đá
lúc này, Phạm Chiêu Đế đi tới bên cạnh Tĩnh tông chủ, ả nhìn thoáng qua Tĩnh tông chủ đã biến thành pho tượng đá, sau khi yên lặng một chút, bình tĩnh nói:
- Hà tất phải như vậy
nói xong, ả chậm rãi đi về phía Khổ Giới Hải cách đó không xa
ả lúc này, mạnh nhất Thập Cực vũ trụ!
Ả tự nhiên là không sợ Khổ Giới Hải này
ở trong nháy mắt ả bước vào Khổ Giới Hải, trong chốc lát, toàn bộ Khổ Giới Hải trực tiếp sôi trào lên, một cỗ lực lượng thần bí đột nhiên nhấc lên từ chỗ sâu Khổ Giới Hải, sau đó hung hăng nghiền ép về phía ả, Phạm Chiêu Đế trực tiếp bị cỗ lực lượng này bức lui một bước, trở lại trên bờ
Phạm Chiêu Đế lui trở về bên bờ cau mày, ả một lần nữa hướng về phía trước bước ra một bước, một bước này của ả trong nháy mắt rơi vào Khổ Giới Hải, biển máu vô biên lan tràn về phía Khổ Giới Hải, nhưng mà biển máu này tiến vào Khổ Giới Hải không bao lâu, lại là một cỗ lực lượng thần bí nhấc lên, cưỡng ép đẩy lui mảnh vô biên biển máu kia
Phạm Chiêu Đế lui về bên bờ một lần nữa
Phạm Chiêu Đế lần này hơi kinh ngạc, ả đánh giá mảnh vô biên biển máu kia, một lát sau, ả ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng duỗi ngón tay vào bên trong Khổ Giới Hải, qua một chút, ả khẽ nở nụ cười:
- Thì ra là thế… thì ra là thế…
Dứt lời, ả chậm rãi nắm chặt tay phải lại, một cỗ ác niệm đáng sợ đột nhiên tụ đến từ giữa thiên địa