Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3278 - Chương 3278: Vì Sao Lại Cứu Ta?

Chương 3278: Vì Sao Lại Cứu Ta? Chương 3278: Vì Sao Lại Cứu Ta?

CHƯƠNG 3278

VÌ SAO LẠI CỨU TA?

Thiên Hình đi ra đại điện dường như ý thức được cái gì, y mãnh liệt xoay người quay trở lại trong điện, mà khi nhìn thấy Tần nương nương, y sững sờ ngay tại chỗ. Vào giờ phút này, Tần nương nương hai mắt khép hờ, hai tay đặt ở trước ngực, đã không có bất luận khí tức gì…

Không biết qua bao lâu, Diệp Quan chậm rãi mở hai mắt ra, sau một khắc, hắn đột nhiên ngồi dậy

chính mình không chết?

Diệp Quan quét nhìn bốn phía, vào giờ phút này, hắn đang ở trong một hang động, cách đó không xa có một đống lửa đang cháy

đã xảy ra chuyện gì?

Diệp Quan mặt mũi tràn đầy nghi hoặc

- Tỉnh rồi?

Đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên truyền đến từ cửa hang động

Diệp Quan quay đầu nhìn lại, thấy một thiếu niên ở cửa hang, thiếu niên ngồi xổm ở cửa hang, toàn thân rách rưới, đặc biệt là quần, mấy lỗ hổng lớn, thoạt nhìn như không có mặc quần vậy

Diệp Quan cảnh giác trong lòng:

- Ngươi là ai!

Thiếu niên nhìn chằm chằm hắn, cười hắc hắc:

- Ngươi còn không biết chuyện gì xảy ra à?

Diệp Quan nhíu mày, nói trong lòng:

- Tháp Gia

một lát sau, thanh âm của Tháp nhỏ vang lên:

- Ừm

Thiếu niên nhìn thoáng qua phần bụng của Diệp Quan:

- Tháp của ngươi không tệ, để nó nói cho ngươi biết chuyện gì đã xảy ra trước đi

nói xong, thiếu niên đứng dậy dựa vào tường, trong miệng không ngừng chửi rủa gì đó, dường như vẫn chưa cảm thấy hả giận, thỉnh thoảng còn đá vào tường mấy cước

trong hang động

sau khi nghe Tháp nhỏ kể, cả người Diệp Quan như bị sét đánh, đầu óc trống rỗng, sau một khắc, hắn chạy ra ngoài giống như điên, bên ngoài chính là mảnh Khổ Giới Hải kia, hắn thoáng cái chạy đến bên bờ Khổ Giới Hải, nhìn Khổ Giới Hải như vũng nước đọng trước mắt, hắn hai chân khẽ cong, trực tiếp quỳ xuống

chết!

Toàn bộ đều đã chết!

Diệp Quan như mất hồn nhìn mảnh Khổ Giới Hải kia, trong đầu không ngừng hiện ra hình ảnh của đám người Lăng Tiêu Quân Đế Tam tỷ, nước mắt trong mắt đột nhiên liền chảy xuống

- Đau lòng cũng không có tác dụng!

Đúng lúc này, thiếu niên lúc trước kia đi tới, y nhìn mảnh Khổ Giới Hải cách đó không xa kia:

- Ngươi coi như đau lòng chết, bọn họ cũng sẽ không sống lại

Diệp Quan đột nhiên nói:

- Ngươi chính là Tổ Đạo sao?

Thiếu niên nhìn thoáng qua Diệp Quan, cười nói:

- Tiểu tử ngươi không ngốc, ta chính là…

Thiếu niên còn chưa dứt lời, Diệp Quan đột nhiên lao về phía thiếu niên

- Mẹ nó!

Vẻ mặt của thiếu niên kịch biến trong nháy mắt:

- Ngươi muốn làm gì…

Rất nhanh, Diệp Quan bắt lấy Tổ Đạo chính là đánh một chầu tơi bời, tu vi của bọn hắn đều còn, thế nhưng tu vi của Tổ Đạo so với trước, yếu hơn rất rất nhiều… bởi vậy, đối mặt với Diệp Quan bình thường, Tổ Đạo bây giờ căn bản không có bất kỳ lực lượng chống cự nào

cứ như vậy, bên bờ không ngừng vang lên tiếng kêu rên của Tổ Đạo

không biết qua bao lâu, Diệp Quan ngừng lại, Tổ Đạo vào giờ phút này đã là mặt mũi bầm dập

Diệp Quan ngồi dưới đất, yên lặng không nói

Tổ Đạo nhìn chằm chằm Diệp Quan, lạnh lùng nói:

- Ngươi đánh ta thì có làm được cái gì? Có bản lĩnh thì đi đánh Phạm Chiêu Đế ấy!

Diệp Quan nhìn về phía Tổ Đạo, gằn giọng nói:

- Nếu như không phải ngươi, nữ nhân kia có thể trở nên mạnh như vậy?

Nghe vậy, trong lòng Tổ Đạo lập tức bừng bừng bay lên một cơn tức giận, cả giận nói:

- Nếu như không phải là các ngươi ngăn cản ta, nữ nhân kia làm sao có thể có cơ hội thôn phệ tu vi của ta?

Diệp Quan nhìn chằm chằm Tổ Đạo:

- Ả không phải thuộc hạ của ngươi sao?

Tổ Đạo cả giận nói:

- Ả trước kia không phải là cùng một bọn với các ngươi sao?

Hai người đều trầm mặc

một lát sau, Diệp Quan chậm rãi quay đầu nhìn về phía mảnh Khổ Giới Hải kia, ánh mắt hắn thoáng cái liền mơ hồ

Tổ Đạo quay đầu nhìn về phía mảnh Khổ Giới Hải kia, ánh mắt của nó phức tạp, đã từng, hết thảy thế giới bên kia Khổ Giới Hải đều là của nó, thế nhưng hiện tại, toàn bộ là của người khác

nó như chó nhà có tang bị đuổi đi!

Mẹ nhà nó!

Quá khinh người

Diệp Quan đột nhiên nói:

- Vì sao lại cứu ta?

Tổ Đạo thu hồi tầm mắt, sau đó nói:

- Muốn nghe nói thật hay là nói dối?

Diệp Quan nhìn về phía Tổ Đạo, ánh mắt bất thiện

trong lòng Tổ Đạo nhảy một cái, vội nói:

- Người trẻ tuổi, ngươi đừng xúc động, hai chúng ta hiện tại đều là người lưu lạc, hẳn là nên cùng nhau liên thủ đối phó Phạm Chiêu Đế, mà không phải tự giết lẫn nhau

Diệp Quan yên lặng

Tổ Đạo lại nói:

- Ngươi suy nghĩ một chút đi, giữa chúng ta kỳ thật cũng không có thâm cừu đại hận gì, giữa chúng ta chỉ là Đại Đạo chi tranh mà thôi… chúng ta bây giờ liên thủ, còn có cơ hội đấu một trận với Phạm Chiêu Đế…

Nói xong, nó liếc một cái Diệp Quan, không thể không nói, nó hiện tại vẫn còn có chút lo lắng tiểu tử này đột nhiên nổi điên ra tay với nó

Bình Luận (0)
Comment