CHƯƠNG 3290
XẢO HỢP
ba người sau khi tiến vào trong thành, Chu Lăng lập tức nhíu mày
Diệp Quan hỏi:
- Sao vậy??
Chu Lăng trầm giọng nói:
- Ta đã truyền tin tức trở về, nói Bỉ Ngạn Thánh Tử buông xuống… theo đạo lý mà nói, hẳn là sẽ có người tới đón tiếp, nhưng vì sao một người cũng đều không có… không thích hợp
Diệp Quan cũng nhíu lại lông mày
Chu Lăng trầm mặt mang theo Tổ Đạo cùng với Diệp Quan đi về phía nơi xa, mà đi không bao lâu, nàng không biết thu được tin tức gì, vẻ mặt trong nháy mắt biến đổi, nàng quay đầu nhìn về phía Diệp Quan, trong ánh mắt lộ ra khó có thể tin
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Làm sao vậy?
Chu Lăng nhìn chằm chằm Diệp Quan, vẻ mặt cực kỳ khó coi:
- Người của ta nói cho ta biết, Bỉ Ngạn Thánh Tử đã buông xuống, bây giờ đang ở trong Chủ Giáo Điện…
Diệp Quan: "…"
Tổ Đạo nhìn thoáng qua Diệp Quan, cười lạnh trong lòng:
- Tiểu tử ngươi không phải một kẻ giỏi lừa gạt sao? Lão tử xem ngươi lần này lừa gạt thế nào!
Bỉ Ngạn Thánh Tử đã buông xuống!
Nghe được Chu Lăng, Diệp Quan lập tức nhíu mày, hơi nghi hoặc một chút:
- Vừa mới xuất hiện?
Chu Lăng gật đầu, vẻ mặt có chút không dễ nhìn, nàng không nghĩ tới lại đột nhiên có một vị Thánh Tử thần bí nhảy ra
Diệp Quan cười nói:
- Thật xảo hợp
Chu Lăng nhìn về phía Diệp Quan, muốn nói lại thôi, Diệp Quan liền nói:
- Chúng ta bây giờ đã không có đường lui, chỉ có thể kiên trì đến cùng
Chu Lăng suy nghĩ chốc lát, khẽ gật đầu:
- Xác thực
nàng vừa truyền tin tức trở về nói Bỉ Ngạn Thánh Tử buông xuống, hiện tại Diệp Quan nếu như lui, nàng cùng với Diệp Quan đều không chịu nổi, giả mạo Bỉ Ngạn Thánh Tử, đây chính là tội lớn tru thập tộc, bởi vậy như Diệp Quan nói, hiện tại chỉ có thể kiên trì đến cùng
nhìn thấy Chu Lăng cau mày, Diệp Quan mỉm cười nói:
- Đừng suy nghĩ nhiều, đi một bước xem một bước
nhìn thấy Diệp Quan trấn định tự nhiên như thế, Chu Lăng cũng là có chút ngoài ý muốn, nàng không tiếp tục suy nghĩ nhiều, khẽ gật đầu:
- Đi thôi
nói xong, nàng mang theo Diệp Quan cùng với Tổ Đạo đi về phía nơi xa
Bỉ Ngạn Thánh Thành hết sức phồn hoa, kiến trúc bốn phía đều vô cùng to lớn, một số toà nhà có chừng trên trăm tầng, tựa như từng cột đá thông thiên sừng sững ở trong thiên địa, cực kỳ hùng vĩ
bởi vì trong thành không thể bay lượn, bởi vậy, bất kỳ người nào đều chỉ có thể đi bộ, điều này cũng làm cho toàn bộ Bỉ Ngạn Thánh Thành thoạt nhìn vô cùng náo nhiệt
Diệp Quan tò mò đánh giá bốn phía, bốn phía có một số cửa hàng, bán đều là thần binh pháp bảo, hơn nữa cấp bậc đều còn không thấp
đột nhiên, Diệp Quan dừng bước lại, ánh mắt của hắn rơi vào trên một cửa hàng trong đó, cửa hàng này rất lớn, ở trước cửa hàng có năm cái lồng, trong lồng là năm vị nam tử cường tráng
Hoang Nô!
Diệp Quan quan sát tỉ mỉ những Hoang Nô này, hắn phát hiện ra, khí tức của những Hoang Nô này đều rất hùng hậu, đặc biệt là thân thể, vô cùng rắn chắc, thể chất không phải cường giả bình thường có thể so sánh
Chu Lăng đột nhiên nói:
- Đi thôi
Diệp Quan thu hồi suy nghĩ, khẽ gật đầu, sau đó cùng với Chu Lăng đi về phía nơi xa
hắn đương nhiên sẽ không suy nghĩ chuyện giải phóng Hoang Nô gì đó, nói đùa, hắn hiện tại tự thân cũng khó mà bảo đảm, lại đi làm những sự tình vượt quá khả năng của mình này, đó không phải là muốn chết sao?
Rất nhanh, ở dưới sự dẫn đầu của Chu Lăng, ba người đi tới trước toà Thánh Đường nhìn thấy ngoài thành trước đó, vào giờ phút này quan sát toà thánh đường này ở khoảng cách gần, càng thêm rung động, ngẩng đầu nhìn lên, căn bản không nhìn thấy cuối, một cỗ cảm giác nhỏ bé tự nhiên sinh ra
cả tòa Thánh Đường không biết là chế tạo từ vật liệu gì, hiện ra ánh vàng nhàn nhạt, vàng son lộng lẫy, vô cùng loá mắt
lúc này, ba người đột nhiên quay đầu nhìn lại, sau lưng bọn họ cách đó không xa, có ba vị thị vệ kim giáp cầm trường thương trong tay đứng nơi đó
Chu Lăng cau mày:
- Bỉ Ngạn Thánh Vệ!
Diệp Quan cũng là có chút kinh ngạc, bởi vì hắn phát hiện ra, khí tức của ba người này rất mạnh, ít nhất là cấp bậc Thuận Đạo cảnh
Chu Lăng thu hồi ánh mắt:
- Đi thôi
nói xong, nàng mang theo Diệp Quan cùng với Tổ Đạo đi vào bên trong Thánh Đường, sau khi tiến vào trong đại điện, trong đại điện lại là một mảnh vũ trụ mênh mông, mà ở dưới chân bọn hắn, là một con đường màu vàng kim rộng đến ngàn trượng, mà ở phần cuối con đường này, nơi đó có một chiếc ghế thánh
dưới ghế thánh mỗi bên có khoảng hai mươi người, cầm đầu bên trái là một vị lão giả mặc trường bào màu đỏ, ở phía sau lão giả, đều là thuần một sắc áo bào đỏ, chẳng qua, áo bào đỏ của bọn hắn và lão giả cầm đầu có chút khác nhau, phần dưới và tay áo của áo bào bọn hắn được trang trí bằng một miếng vải đen