Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3313 - Chương 3313: Đột Nhiên Khai Khiếu

Chương 3313: Đột Nhiên Khai Khiếu Chương 3313: Đột Nhiên Khai Khiếu

CHƯƠNG 3313

ĐỘT NHIÊN KHAI KHIẾU

Hắn bị đánh đập, bị nhốt trong phòng tối, cũng là bởi vì nhục mạ mẹ kế ở trước mặt mọi người… thế là, chọc giận phụ thân của hắn

mà mẹ kế hắn cũng không có làm gì, tương phản, còn bảo vệ cho hắn, mà mẹ kế hắn càng bảo vệ hắn, hắn liền bị đánh càng thảm…

Lúc đọc đến đoạn trí nhớ này, sắc mặt của Diệp Quan trầm xuống, mẹ kế này không phải loại lương thiện

đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyền đến rất nhiều tiếng bước chân

Diệp Quan vội vàng thu hồi suy nghĩ, hắn quay đầu nhìn lại, cửa bị mở ra, một nữ tử hiện ra trong ánh mắt hắn, nữ tử ăn mặc một bộ cung trang phức tạp tinh tế tỉ mỉ, dung mạo mặc dù không phải tuyệt sắc, nhưng cũng là thượng đẳng, chẳng qua là bờ môi có chút mỏng, thoạt nhìn có chút cay nghiệt

ở sau lưng nữ tử, còn có một đám tôi tớ đi theo, rất nhiều, có mười ba vị

ở trong tay nữ tử, mang theo một hộp cơm nhỏ

từ trong trí nhớ của thiếu niên, Diệp Quan biết được, nữ tử này chính là mẹ kế của Hạo Nhiên tiền bối, tên Chu Nghiên, mẫu tộc là một đại tộc không kém gì Hạo Tộc

nữ tử mang theo hộp cơm đi đến, gương mặt ả lộ vẻ lo lắng cùng với hiền lành, ả đi đến bên cạnh Diệp Quan:

- Nhiên nhi… ngươi đói bụng không? Đến, đây là cơm canh di nương mang tới cho ngươi…

Diệp Quan nhìn nữ tử làm bộ làm tịch trước mắt này, yên lặng không nói. Nữ nhân này không phải ác độc bình thường!

Nếu là Hạo Nhiên tiền bối trước đó, nhất định một cước đá bay hộp cơm, hơn nữa còn muốn chửi rủa một hồi đối với nữ tử trước mắt, sau đó việc này khẳng định sẽ truyền đến trong tai Hạo Nguyên, tiếp theo, kết cục của Hạo Nhiên tiền bối là có thể nghĩ…

Diệp Quan thu hồi suy nghĩ, hắn yên lặng tiếp nhận hộp cơm trong tay Chu Nghiên, sau khi ăn hai miếng, hắn đột nhiên cúi đầu 'khóc'

một màn này làm cho Chu Nghiên sững sờ

nhìn thấy Diệp Quan yên lặng ăn cơm, yên lặng thút thít, Chu Nghiên chỉ cảm thấy có chút không đúng, ả do dự một chút, sau đó hỏi:

- Nhiên nhi, ngươi sao vậy??

Diệp Quan sau khi ăn mấy miếng nói:

- Di nương đối đãi với ta như thân sinh, ta lại nhiều lần nhục mạ di nương, ta… ta…

Nói xong, hắn trực tiếp nhào vào trong ngực nữ tử trước mắt, khóc không ra tiếng:

- Ta thật sự là tội đáng chết vạn lần…

Kỹ thuật lần này của Diệp Quan, trực tiếp choáng váng tất cả mọi người giữa sân

chúng người đưa mắt nhìn nhau, thiếu gia này là thế nào?

Làm sao đột nhiên giống như biến thành người khác??

Chu Nghiên cũng là sững sờ ngay tại chỗ, ả cũng không nghĩ tới thứ nghiệt chủng trước mắt này thế mà chơi như thế, trực tiếp làm rối loạn tất cả kế hoạch của ả

nhìn thấy Diệp Quan không ngừng khóc thét ở trong lồng ngực của mình, trong mắt ả lóe lên một vệt chán ghét, nhưng bởi vì duyên cớ hình ảnh mẹ kế tốt của ả từ trước tới nay, ả lại không thể đẩy ra Diệp Quan, không chỉ không thể nói lời ác độc đối với Diệp Quan, còn phải làm ra hình ảnh mẫu tử, ả nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Diệp Quan, ôn nhu nói:

- Biết sai là tốt… Biết sai là tốt…

Nhìn thấy một màn này, những hạ nhân bên ngoài kia đều là ngạc nhiên không thôi

thiếu gia này thế mà sẽ nhận sai!

Cho tới nay, thiếu gia này thế nhưng là cương không thôi, cho dù là suýt nữa bị đánh chết, cũng không chịu cúi đầu, mà bây giờ lại nhận sai… mặc dù mọi người đều rất bất ngờ, nhưng nói tóm lại là chuyện tốt, bởi vì chủ mẫu này vì vị thiếu gia này, thế nhưng là đã bỏ ra vô số tâm huyết…

Từ sau khi vị chủ mẫu này thượng vị, chủ mẫu này không chỉ phi thường tốt đối với bọn hạ nhân, đối với vị thiếu gia thường xuyên ngỗ nghịch này cũng là rất tốt, nhưng hết lần này tới lần khác vị thiếu gia này lại là ngày ngày đối nghịch với chủ mẫu, khiến cho bọn hắn đều cảm thấy chủ mẫu làm như vậy là không đáng, chỉ coi thiếu gia này là kẻ vô ơn…

Nhưng bây giờ, thiếu gia này thế mà nhận sai!

Xem ra, là thiện ý của chủ mẫu cho tới nay đã cảm động vị thiếu gia này

- Thiếu gia này cuối cùng cũng khai khiếu…

- Hắn rốt cuộc biết phu nhân tốt…

- Chúng ta đi nói cho tộc trưởng…

Nghe được những hạ nhân kia, vẻ mặt của Chu Nghiên dần dần trở nên âm trầm, ả vốn dĩ muốn tối nay liền thiết kế triệt để phế bỏ tạp chủng trước mắt này, nhưng ả không nghĩ tới tạp chủng này thế mà chơi như thế, triệt để làm rối loạn kế hoạch của ả

nhìn Diệp Quan gào khóc trước mắt, ánh mắt của Chu Nghiên dần dần biến thành băng lãnh, trực giác nói cho ả có chút không đúng, bởi vì thiếu niên trước mắt này chuyển biến thật sự là quá đột nhiên

chẳng lẽ là muốn dùng chiêu này để bảo đảm bản thân?

Nghĩ đến chỗ này, trong mắt Chu Nghiên lập tức lộ ra sát ý, dĩ nhiên, ả càng nhiều vẫn là tò mò, nghịch chủng này vốn là đồ đần độn không có đầu óc, làm sao đột nhiên liền khai khiếu??

Bình Luận (0)
Comment