CHƯƠNG 3385
KHÔNG CẨN THẬN
“Chiếm Đại Đế huyết mạch của ta, còn có Đại Đế khí vận của ta, ngươi liền có thể thành Đế sao?”
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Đây là một cái cơ hội
Diệp Quan lắc đầu nói:
- Thành Đế bằng loại phương thức này, cũng không thể coi là Đại Đế chân chính gì
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu cau mày
Diệp Quan còn muốn nói điều gì, đúng lúc này, Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đột nhiên đè ngã hắn ở trên giường, sau một khắc, hắn còn chưa phản ứng lại, quần áo toàn thân hắn cùng với quần áo nàng chính là biến thành tro tàn…
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đè Diệp Quan ở dưới người, nhìn xuống Diệp Quan, ánh mắt kiên định:
- Đệ Nhất tộc chúng ta cho đến nay đã có hơn hai tỷ năm chưa từng sinh ra Đại Đế, nếu như lại không sinh ra Đại Đế, Đệ Nhất tộc chúng ta chắc chắn sẽ xuống dốc, sau đó bị người thôn phệ…
Diệp Quan mở hai tay ra, nhìn chằm chằm Đệ Nhất Tĩnh Chiêu:
- Vậy ngươi tới đi
huyết mạch!
Phong Ma huyết mạch cùng với Phàm Nhân huyết mạch trong cơ thể hắn, đó là khắc tinh của hết thảy huyết mạch, thôn phệ huyết mạch của hắn?
Phạm Chiêu Đế cũng đều không làm được!
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Quan, thân thể của nàng đang khẽ run
Diệp Quan chắp hai tay sau ót, thần sắc bình tĩnh
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu trầm mặc
hai người bốn mắt nhìn nhau, không khí trong phòng đột nhiên trở nên mập mờ, bởi vì đều đã trần truồng, đặc biệt là ở góc độ của Diệp Quan, phong quang nhìn thấy… vậy thì thật sự là người thường không có cách nào tưởng tượng
Diệp Quan đánh vỡ yên lặng trước tiên:
- Đại Đế thế gian, há lại có thể thành tựu bằng phương thức hèn hạ này? Ngươi tự suy nghĩ một chút, chuyện này hiện thực sao?
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu im lặng không nói
Diệp Quan tiếp tục nói:
- Xuống đi! Chúng ta nói chuyện
mặc dù hắn nhìn mỹ nữ giống như nhìn khô lâu, nhưng hai người thân không mảnh vải chồng lên nhau như vậy, hắn vẫn sẽ có phản ứng
dù sao, trong cơ thể cũng có loại huyết mạch không đứng đắn như Phong Ma huyết mạch
Phong Ma huyết mạch: "…"..
Nhìn thấy Đệ Nhất Tĩnh Chiêu có chút ý động, Diệp Quan lại nói:
- Nếu thành Đế đơn giản như thế, Đại Đế trên thế gian này há lại sẽ ít như vậy?
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu sau khi yên lặng một hồi:
- Ngươi nói đúng
nói xong, nàng chống hai tay trên lồng ngực Diệp Quan, liền muốn đứng dậy, thế nhưng ngay tại thời điểm thân thể nàng động, sau một khắc…
Phốc!
Hai người đều là trợn hai mắt lên
tiến vào!
Không cẩn thận vậy mà tiến vào!
Bốn mắt nhìn nhau, không khí tại thời khắc này ngưng kết giống như chết
rất nhanh, đau nhức truyền đến từ nơi nào đó làm cho Đệ Nhất Tĩnh Chiêu cau mày
Diệp Quan nhìn Đệ Nhất Tĩnh Chiêu trên người, cũng không nói lời nào, hắn vạn lần không ngờ, thế mà lại biến thành dạng này
đều đã như vậy, cũng không thể lại rút ra, sau đó làm bộ như sự tình chưa từng xảy ra?
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu cũng không nói gì, nàng nằm sấp trên ngực Diệp Quan…
Diệp Quan thở dài trong lòng, hiện tại không có tu vi, cũng không có cách nào phản kháng, nếu không thể phản kháng, vậy cũng chỉ có thể
cứ như vậy, một đêm trôi qua
《 nơi đây giản lược hai vạn chữ. 》
Ngày hôm sau, lúc Diệp Quan tỉnh dậy, cấm chế trong phòng đã biến mất không thấy gì nữa, hắn ngồi dậy, hơi kinh ngạc, bởi vì hắn phát hiện ra, đêm qua nữ tử kia cũng không cướp đoạt huyết mạch cùng với khí vận của hắn. Dĩ nhiên, nếu như đối phương thật sự làm như vậy, đừng nói nàng, coi như là cường giả Đại Đế, cũng là tự chịu diệt vong, Phong Ma huyết mạch cùng với Phàm Nhân huyết mạch của hắn thật sự là chuyên trị hết thảy huyết mạch
Diệp Quan lắc đầu, hắn xuống giường, sau khi thay một bộ quần áo sạch, hắn đi ra bên ngoài, vừa đẩy cửa ra, hai mươi vị tỳ nữ đứng ngoài cửa chính là cùng nhau cung kính hành lễ:
- Công tử
Diệp Quan liếc mắt nhìn chúng nữ, cười nói:
- Ta có thể ra ngoài đi một chút không?
Một vị tỳ nữ cầm đầu vội vàng nói:
- Có thể đi bất cứ lúc nào
Diệp Quan khẽ gật đầu, hắn đi ra bên ngoài, những tỳ nữ kia cũng không có đi theo
trên đường đi, người hắn nhìn thấy, đều là cung kính có thừa đối với hắn, dồn dập hành lễ. Diệp Quan theo một con đường nhỏ đá xanh đi về phía nơi xa, một lúc sau, hắn đi đến một khu vườn hoa, vườn hoa cũng không phải rất lớn, đủ loại hoa đều có, lúc này đang là mùa nở rộ, bởi thế trăm hoa đua nở, tranh nhau khoe sắc, mỹ lệ phi thường
ánh mắt của Diệp Quan đột nhiên rơi vào một gốc cây nhỏ, nhìn gốc cây kia, hắn lập tức hơi kinh ngạc, hắn đi tới, đánh giá gốc cây kia, một lát sau, hắn lộ ra ánh mắt khiếp sợ, bởi vì hắn phát hiện ra, cây này thế mà có chút giống với Thiên Hành Sinh Mệnh Thụ của Thiên Hành văn minh
cái quái gì vậy?
Diệp Quan đưa tay liền muốn sờ, đúng lúc này, một thanh âm run rẩy đột nhiên truyền đến từ một bên: