CHƯƠNG 3399
TỨC GIẬN
Công Song ở một bên đột nhiên nói:
- Sau khi diệt Đệ Nhất tộc, vị Diệp Quan kia nên xử trí như thế nào? Chẳng lẽ liền mặc cho hắn đi lung tung ở bên ngoài?
Quân Ngự bình tĩnh nói:
- Tiên tổ tuy có lệnh không được giết hắn, thế nhưng, cũng không có nói không thể cầm tù hắn
Tần Hạo cười nói:
- Xác thực
Công Song khẽ gật đầu, sau đó nói:
- Có muốn thông báo một chút cho Đạo Tông, Mục gia, Nguyên gia cùng với Đế Tông còn có Thần Tông?
Quân Ngự cười nói:
- Tự nhiên muốn thông báo cho bọn hắn, Đệ Nhất tộc cường thế nhiều năm như vậy, ta cũng không tin bọn hắn không có oán khí, để ta đi liên hệ, lần này nhất định phải giải quyết triệt để Đệ Nhất tộc, còn có vị Diệp Quan kia…
Nói xong, gã quay người rời đi, Tần Hạo cũng rời đi theo đó
đợi sau khi hai người đều rời đi, Công Song xoay người đi tới một chỗ bí cảnh, nơi này là chỗ tu luyện của lão, có trận pháp cùng với cấm chế mạnh mẽ, người ngoài căn bản không vào được. Công Song lấy thanh tàn kiếm kia ra, ánh mắt lộ ra vẻ tham lam:
- Quanh đi quẩn lại, ngươi rốt cục vẫn là rơi vào trong tay của ta…
Dứt lời, tay phải lão đột nhiên điểm lên trên tàn kiếm, cưỡng ép hút Kiếm Linh vào trong thức hải của chính mình…
Thôn phệ kiếm linh!
Tàn kiếm này tên 'Yểm Nhật', chính là bội kiếm của vị Đại Đế Đế Kiếm Tông kia, ở bên trong Đế Kiếm Tông, địa vị là vô cùng vô cùng cao
Công Song sở dĩ dám mạo hiểm thôn phệ nó, có ba nguyên nhân, thứ nhất, lão chấp chưởng Kiếm Tông đến nay, Yểm Nhật kiếm một mực không lựa chọn thần phục lão, trở thành bội kiếm của lão, mặc dù lão đã thử qua vô số lần, thế nhưng, Yểm Nhật kiếm đều chướng mắt lão; thứ hai, Yểm Nhật chính là Đế Binh, nếu như có thể thôn phệ Linh nó, thực lực của lão nhất định có thể đạt được tăng lên trên diện rộng, phải biết, cho dù là bên trong chuẩn Đế cảnh, đó cũng là chia mạnh yếu
thứ ba, cũng là điểm trọng yếu nhất, đó chính là kiếm này hiện tại là trạng thái trọng thương!
Nếu không phải trạng thái trọng thương, cho hắn một trăm cái lá gan hắn cũng không dám động ý niệm không chính đáng này
ngay vào sau khi Yểm Nhật kiếm tiến vào trong thức hải của lão, lão hưng phấn khó nén, nhưng sau một khắc, lão dường như cảm nhận được cái gì, vẻ mặt kịch biến trong nháy mắt, trợn hai mắt lên:
- Làm sao có thể… không! Không!
Oanh!
Thân thể Công Song run lên kịch liệt, trong ánh mắt lão, vô số kiếm quang lấp lánh
qua rất lâu, Công Song bình tĩnh trở lại, thế nhưng ở trong ánh mắt lão, kiếm quang kia lại vẫn không có tan biến
lão nhìn thoáng qua hai tay của mình, trên mặt lộ ra thần sắc khinh thường:
- Thứ đồ sâu kiến, lại vọng tưởng ta nhận ngươi làm chủ nhân, thật sự là không biết sống chết
nó đã từng đi theo Kiếm Đế, sao lại coi trọng người bình thường?
Yểm Nhật cũng không hề rời đi cổ thân thể này, nó là muốn thông qua cổ thân thể này chưởng khống toàn bộ Đế Kiếm Tông
nghĩ đến Công Song này lại còn muốn cùng với người ngoài hợp mưu nhằm vào Diệp Quan, ánh mắt nó trong nháy mắt liền lạnh xuống:
- Đồ đần độn, dám vọng tưởng mưu hại một vị Đại Đế, thật sự là ngu không ai bằng, chính ngươi ngu thì cũng thôi đi, còn muốn mang theo Đế Kiếm Tông cùng nhau huỷ diệt theo ngươi, tức chết ta
đối với Đế Kiếm Tông, nó còn có cảm tình, dù sao cũng là do chủ nhân nó sáng lập, là tâm huyết của chủ nhân nó
một lát sau, Yểm Nhật đi ra bên ngoài, nó hiện tại muốn toàn diện tiếp quản toàn bộ Đế Kiếm Tông
tại phủ đệ Đệ Nhất tộc
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu sau khi trở về, nàng liền đi thẳng tới vườn hoa nhỏ của chính mình, mà ở bên ngoài, toàn bộ người Đệ Nhất tộc run lẩy bẩy
tộc trưởng lại tức giận!
Tộc trưởng mỗi lần tức giận, liền sẽ đi vườn hoa nhỏ kia, lúc này, ngoại trừ Đệ Nhất U, không có người nào dám tới gần
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu ngồi cạnh bể cá, nhìn cá bơi bên trong, vẻ mặt như hàn băng, những con cá kia dường như cũng cảm nhận được sự phẫn nộ của nàng, dồn dập rời xa nàng, bơi về phía bên cạnh
trong mắt nàng không che giấu thất vọng chút nào, nhưng không bao lâu, thất vọng kia liền biến thành nghi hoặc, cuối cùng lại khôi phục bình tĩnh
sau một hồi, nàng đứng dậy rời đi
trong đình viện cũ nát, Diệp Quan tựa vào cột gỗ, đang say sưa ngon lành đọc cổ sử trong tay
bản cổ sử này quả nhiên là kỹ càng, bên trong ghi chép phong quang dị địa, phong tục tập quán của các thời đại, giai thoại, luật lệ, y học và tử vi, đủ thứ, có thể nói là bao trùm tất cả mọi thứ tự cổ chí kim.
Trong sáu mươi tỷ năm lịch sử, thời đại Đế Giả cùng với Thập Hoang này thật sự là thiên kiêu xuất hiện lớp lớp, ngoại trừ Đại Đế, còn có thật nhiều hạng người kinh tài tuyệt diễm, những người kia mặc dù chưa có trở thành Đại Đế, nhưng cũng để lại dấu ấn trong toàn bộ lịch sử Thập Hoang