CHƯƠNG 3406
ĐẾ BINH NHẬN CHỦ!
mà vào giờ khắc này, khí tức của nàng đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất
Bất Hủ Đỉnh!
Đế Binh nhận chủ!
Bất Hủ Đỉnh này chính là thần vật tùy thân của Đại Đế Đế tộc đầu tiên, qua nhiều năm như vậy, nó mặc dù một mực đi theo nàng, thế nhưng, nhưng lại chưa bao giờ nhận nàng làm chủ
Đế Binh chọn người, đó là kén chọn cỡ nào?
Dù sao, chủ nhân của chúng nó đã từng là Đại Đế, là cường giả mạnh nhất vũ trụ nơi đây, chúng nó đã quen với loại người này, há lại sẽ coi trọng người bình thường?
Cho dù Đệ Nhất Tĩnh Chiêu hết sức yêu nghiệt, thế nhưng, so sánh với Đại Đế, nàng bây giờ vẫn là lộ ra cực kỳ nhỏ bé
nhưng vào giờ khắc này, Đệ Nhất Tĩnh Chiêu phá mê chướng, nhìn thấy chân ngã, chuyện này khiến nó cảm thấy nàng là có tiềm lực trở thành Đại Đế
bởi vậy, nó nguyện nhận chủ
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu kỳ thật cũng là có chút ngoài ý muốn, từ khi nàng thu hoạch được Bất Hủ Đỉnh này đến nay, nàng đã thử qua vô số lần, thế nhưng, Bất Hủ Đỉnh này đều không có nhận nàng làm chủ, mà vào giờ khắc này, nàng không nghĩ tới Bất Hủ Đỉnh này vậy mà lại đột nhiên nhận chủ!
Bất Hủ Đỉnh chính là Đế Binh, không nhận chủ, nàng cũng có thể thôi động nó, dù sao, chức trách của nó cũng là thủ hộ Đệ Nhất tộc, thế nhưng, lực lượng phát huy ra lại có hạn, mà một khi nhận chủ, tương liên cùng với thần tâm nàng, lực lượng nàng có thể phát huy ra sẽ vô cùng kinh khủng
có thể nói, Đế Binh này nhận chủ, trực tiếp có khả năng tăng thực lực của nàng lên năm thành
đương nhiên, thu hoạch lớn nhất của nàng, vẫn là thấy rõ nội tâm chính mình, nhìn thấy chân ngã, đây mới là thu hoạch chân chính của nàng
Diệp Quan, chữ chữ như kiếm, kiếm kiếm nhập hồn, như thể hồ quán đỉnh đối với nàng
phát giác được biến hóa của Đệ Nhất Tĩnh Chiêu, Diệp Quan mỉm cười nói:
- Hướng vào nội tâm, trực diện bản tâm, không thể nghi ngờ hiện tại, thẳng tới chân ngã! Chúc mừng
Nói xong, hắn đi đến đối diện Đệ Nhất Tĩnh Chiêu ngồi xuống, đặt hai tay ở bên trên đống lửa sưởi ấm
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn Diệp Quan:
- Vì sao nói với ta những điều này?
Diệp Quan cười nói:
- Bởi vì ta cảm thấy ngươi hết sức ưu tú, không nên lạc lối như vậy
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Ngươi cảm thấy ta hết sức ưu tú?
Diệp Quan gật đầu:
- Ưu tú hơn so với ta
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu hơi ngẩn ra, nàng nhìn chằm chằm con mắt Diệp Quan, ánh mắt của nam tử trước mắt tự nhiên, cũng không phải đang nói đùa với nàng
Diệp Quan cười nói:
- Tĩnh Chiêu cô nương, ngươi chớ có tự coi nhẹ mình, cũng chớ có đánh giá ta quá cao, ta có thể thành Đế, cũng không phải hoàn toàn là dựa vào thực lực của chính ta, trên chặng đường đi tới, nếu không có sự hỗ trợ của trong nhà, tuyệt đối không có khả năng đi cho tới bây giờ, hơn nữa, trước đó, ta bị đánh đập rất nhiều lần, rất chật vật
nghĩ đến tháng ngày bị Phạm Chiêu Đế đánh đập trước kia, hắn không khỏi nở nụ cười
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn Diệp Quan trước mắt, ở dưới ánh lửa chiếu rọi, lộ ra càng thêm tuấn tú, phong thái vô song
nhan trị này, xác thực rất cao, cho dù là dùng ánh mắt của nàng, cũng không tìm ra nửa điểm không ổn
trọng yếu nhất chính là, ở chung với nhau, nàng phát hiện ra, Diệp Quan thật sự là không có nửa điểm giá đỡ Đại Đế, tương phản, còn hết sức bình dị gần gũi, đối xử khiêm tốn với mọi người
đây so với Đại Đế nàng tưởng tượng là hoàn toàn không giống!
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu thu hồi ánh mắt, nhìn về phía đống lửa trước mặt:
- Ta chỉ có thể giải trừ phong ấn của Đại Đế Đệ Nhất tộc cho ngươi
Diệp Quan cười nói:
- Không sao
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía hắn:
- Đệ Nhất tộc chúng ta đối đãi với ngươi như thế, ta còn mưu đồ huyết mạch cùng với Đại Đế khí vận của ngươi, ngươi… có hận ta không?
Nói xong câu đó, hai tay trong tay áo của nàng không kìm lòng đặng nắm chặt lại
Diệp Quan nhìn nàng một cái, cười nói:
- Ngươi cuối cùng không phải không làm như vậy sao?
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nghĩ đến tình cảnh ngày đó, vẻ mặt trong nháy mắt liền đỏ lên, Diệp Quan nhìn có chút thất thần, nữ tử trước mắt thật sự là đẹp không gì sánh được
dường như phát giác được ánh mắt của Diệp Quan, vẻ mặt của Đệ Nhất Tĩnh Chiêu lập tức trở nên có chút mất tự nhiên, chỉ cảm thấy mặt có chút nóng rát, nhưng nàng dù sao tu vi cực cao, rất nhanh liền trấn định lại, vẻ mặt khôi phục như thường, chẳng qua là nàng cũng không có nhìn Diệp Quan, mặt mày buông xuống, ánh mắt nhìn chằm chằm đống lửa trước mặt
Diệp Quan cũng rất nhanh thu hồi ánh mắt, hắn nhìn thoáng qua bên ngoài đại điện, lúc này đã vào đêm, bên ngoài một màu đen kịt, yên tĩnh đáng sợ
Diệp Quan cười nói:
- Ta có chút mệt mỏi, nghỉ ngơi trước