Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3411 - Chương 3411: Thiên Ngọc Sơn

Chương 3411: Thiên Ngọc Sơn Chương 3411: Thiên Ngọc Sơn

CHƯƠNG 3411

THIÊN NGỌC SƠN

Mục Trăn nói:

- Hắn cảm thấy rất hứng thú đối với Toại Minh di tích?

Mục Khoản gật đầu:

- Đúng vậy

Mục Trăn nói:

- Theo ý ngươi, thế cục bây giờ này là như thế nào?

Mục Khoản sau khi hơi trầm ngâm, nói:

- Lúc trước Đệ Nhất tộc đề nghị mọi người cùng nhau trấn áp Quan Đế, không cho Đại Đế hiện thế gian, bản thân việc này chính là một cái bẫy, lúc ấy chúng ta đều không có nghĩ quá nhiều, cảm thấy nàng nói rất đúng, thế gian này không thích hợp tái xuất một vị Đại Đế, trừ phi vị Đại Đế này đến từ Mục gia chúng ta, sau đó, Đệ Nhất tộc vì muốn Diệp Quan này, không tiếc hi sinh một kiện Đế Binh, ta lúc ấy liền cảm thấy không thích hợp, nhưng cũng không có nghĩ sâu, chỉ cảm thấy Đệ Nhất tộc muốn mưu tính Đại Đế huyết mạch cùng với Đại Đế khí vận kia…

Nói xong, nàng thấp giọng thở dài:

- Không ngờ tới, vị Tĩnh Chiêu tộc trưởng kia mưu cũng không phải là huyết mạch cùng với Đại Đế khí vận, mà là vị Quan Đế này

Mục Trăn gật đầu, thấp giọng thở dài:

- Nàng đột nhiên chơi một chiêu như thế, xác thực vượt ra khỏi dự liệu của tất cả mọi người

Mục Khoản nói:

- Nếu như Quan Đế thật sự phát sinh quan hệ với nàng, nếu như Quan Đế thật sự còn có siêu cường hậu thủ…

Nói xong, nàng cau chặt mày

đột nhiên, nàng phát hiện ra tất cả mọi người đều trở nên bị động

Mục Trăn đột nhiên hỏi:

- Vị Quan Đế kia có hậu thủ sao?

- Nhất định có!!

Mục Khoản trầm giọng nói:

- Nếu như không có hậu thủ, hắn không có khả năng đi Toại Minh di tích…

Nói xong, trong mắt nàng lóe lên một đạo hàn mang:

- Ngày đó liền nên liên hợp chư tộc trực tiếp tiêu diệt hắn, tuyệt hậu hoạn, nếu như có nhân quả, chư tộc liền cùng nhau gánh chịu

Mục Trăn lắc đầu:

- Bây giờ đã muộn

Mục Khoản khẽ gật đầu:

- Đã muộn, hiện tại Mục gia chúng ta cũng chỉ có hai lựa chọn, một là bàng quan, mặc cho bọn hắn đấu, tạm thời có thể bảo vệ bình an, nhưng một khi bọn hắn tranh đấu kết thúc, Mục gia chúng ta liền sẽ trở nên vô cùng bị động, hơn nữa, chỗ tốt gì cũng đều không có. Hai là hiện tại vào cuộc, lựa chọn trận doanh đám người Quân gia, hoặc là lựa chọn trận doanh Đệ Nhất tộc…

Mục Trăn nhìn về phía Mục Khoản:

- Ngươi có khuynh hướng lựa chọn người nào?

Mục Khoản không chút do dự nói:

- Tự nhiên là trận doanh Đệ Nhất tộc, nhưng bây giờ chúng ta vào cuộc, đã không thể chiếm hết tiên cơ giống như Đệ Nhất tộc… vị Đệ Nhất Tĩnh Chiêu này, quả nhiên là cao minh, vì đạt được mục đích, vậy mà không tiếc hi sinh chính mình… Đệ Nhất tộc vốn ở tuyệt cảnh, lại bị nàng mạnh mẽ vực dậy như vậy

Mục Trăn chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía bên ngoài đại điện, trong mắt lóe lên một vệt phức tạp:

- Nữ tử này quyết đoán cực lớn, những lão gia hỏa chúng ta này đều kém xa nàng

Mục Khoản yên lặng, xác thực, cho dù Mục gia bọn họ ngay từ đầu liền biết mưu tính này, thế nhưng, nếu như nhường cơ hội này cho Mục gia, Mục gia thật sự dám chơi như vậy sao??

Khẳng định là không dám!

Mục Khoản nói:

- Phụ thân, chúng ta còn có một lựa chọn

Mục Trăn nhìn về phía Mục Khoản, Mục Khoản trầm giọng nói:

- Chúng ta có khả năng trực tiếp vượt qua Đệ Nhất tộc, lựa chọn Quan Đế, nhưng điều kiện tiên quyết là, ở giữa Quan Đế cùng với Đệ Nhất tộc, hắn là chiếm vị trí chủ đạo, nếu như hắn thật sự yêu Đệ Nhất Tĩnh Chiêu, bị nàng nắm mũi, như vậy, chúng ta lựa chọn đầu nhập vào hắn, liền không có khác nhau với đầu nhập vào Đệ Nhất tộc…

Mục Trăn sau khi yên lặng một lát, cười nói:

- Ngươi nói, vị Quan Đế này đấu thắng được Tĩnh Chiêu tộc trưởng sao?

Mục Khoản trầm giọng nói:

- Từ xưa anh hùng khó qua ải mỹ nhân, nếu như hắn thật sự xúc động

Mục Trăn đột nhiên nói:

- Nếu như là vị Tĩnh Chiêu tộc trưởng kia xúc động thì sao?

Mục Khoản ngẩn người, sau đó cười nói:

- Vậy dĩ nhiên mất cả chì lẫn chài, không chỉ trở thành vợ người ta, toàn bộ Đệ Nhất tộc đều sẽ bồi cho người ta… chẳng qua, nữ tử này lúc trước có thể giết cha thượng vị, tâm tính cùng với mưu trí đều là tuyệt đỉnh, nàng nếu dám lấy thân vào cuộc, khẳng định liền đã nghĩ kỹ hết thảy, bởi vậy, nàng là tuyệt đối sẽ không chân chính động tình…

Trời tờ mờ sáng, Diệp Quan cùng với Đệ Nhất Tĩnh Chiêu chính là ra khỏi thành, đi về phía chỗ sâu Toại Minh di tích kia

sau khi rời khỏi thành, có thể nhìn thấy những đỉnh núi nhô lên khỏi mặt đất và tựa lưng vào bầu trời vô cùng hùng vĩ

hai người chậm rãi đi ở trên đường nhỏ, Diệp Quan đánh giá dãy núi nơi xa:

- Toại Minh di tích ở sâu trong dãy núi kia?

Đệ Nhất Tĩnh Chiêu lắc đầu:

- Qua dãy núi kia, chính là Thiên Ngọc Sơn, Thiên Ngọc Sơn mới là lối vào Toại Minh di tích chân chính

Diệp Quan khẽ gật đầu:

- Chúng ta có thể bay không?

Bình Luận (0)
Comment