CHƯƠNG 3439
MUA ÍT ĐỒ
đừng nói nói ra, coi như là tưởng tượng, cũng đều xấu hổ chết người
kỳ thật, nếu để cho Diệp Quan biết, nhất định sẽ thật sự khiếp sợ, bởi vì nàng có khả năng thôn phệ hết Phong Ma huyết mạch của hắn… mặc dù đó không hoàn toàn là Phong Ma huyết mạch, nhưng cũng là Phong Ma huyết mạch, người bình thường căn bản không có khả năng thôn phệ nó, biến hoá để cho bản thân sử dụng
Diệp Quan chậm rãi đi, hắn cũng không có phát hiện ra dị dạng của Đệ Nhất Tĩnh Chiêu, tiếp tục nói:
- Trên người của ta có ba loại huyết mạch, ba loại huyết mạch này đều tương đối đặc thù, đến lúc đó xem thử có thể trợ giúp ngươi đề thăng lực lượng huyết mạch hay không
nghe được Diệp Quan, mặt của Đệ Nhất Tĩnh Chiêu càng thêm đỏ, cũng không biết hắn là cố tình hay là cố ý…
Nàng liếc Diệp Quan một cái, thấy vẻ mặt của Diệp Quan như thường, lúc này mới thở dài một hơi
Diệp Quan lại nói:
- Dĩ nhiên, lực lượng huyết mạch cũng chỉ là phụ, con đường võ đạo này, cần có nhất phải là một khỏa đạo tâm dũng mãnh tinh tiến, vững như bàn thạch, ta cảm thấy phương diện tâm cảnh của ngươi cũng có chút thiếu hụt, chẳng qua không quan hệ, có thể từ từ sẽ đến
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu khẽ gật đầu, nhỏ như muỗi kêu:
- Ừm
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Đệ Nhất Tĩnh Chiêu, nhìn thấy vẻ mặt của Đệ Nhất Tĩnh Chiêu ửng hồng, liền có chút nghi hoặc:
- Sắc mặt của ngươi làm sao vậy?
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu lắc đầu, cố giả bộ trấn định:
- Không có gì, chỉ là có chút nóng
nóng?
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút, người tu đạo sẽ nóng?
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu ngẩng đầu nhìn về phía cách đó không xa, vội vàng nói sang chuyện khác:
- Chúng ta tới Tiên Các Thương Hội làm cái gì?
Diệp Quan cười nói:
- Mua ít đồ
trong khi nói chuyện, hai người đã tiến vào trong đại điện, thương hội này vẫn là náo nhiệt trước sau như một, mà đúng lúc này, Diệp Quan đột nhiên nhìn về phía quầy hàng bán trứng cách đó không xa kia, trước quầy, một vị thiếu niên đang hưng phấn đứng xếp hàng
chính là Cố Trần kia!
Mà vào giờ khắc này, ở trước quầy, đã dựng thẳng lên một tấm bảng hiệu, phía trên rõ ràng viết tỷ lệ trúng trứng rồng
nhìn thấy Cố Trần này, Diệp Quan nhíu lại lông mày thật sâu
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn thoáng qua Diệp Quan, không nói gì
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Tĩnh Chiêu cô nương, ngươi nói xem, có vài người sẽ cải biến không?
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn thoáng qua Cố Trần:
- Trừ phi đại triệt đại ngộ, dĩ nhiên, càng nhiều vẫn là đến chết cũng sẽ không quay đầu
Diệp Quan yên lặng không nói
rất nhanh liền tới phiên Cố Trần, Cố Trần sau khi giao tiền, ôm một quả trứng đi tới một bên, y chắp tay trước ngực, lẩm bẩm nói:
- Đại Đế phù hộ ta, Đại Đế phù hộ ta, chỉ cần một cơ hội, ta liền có thể lật bàn trong tuyệt cảnh, những người đã từng coi thường ta kia, ta muốn bọn hắn ngày sau không với cao nổi…
Nói xong, y cẩn thận từng li từng tí mở ra phong ấn
phong ấn mở ra, trứng vỡ, một trang giấy chậm rãi bay ra, chỉ thấy trên đó viết: Cảm ơn đã chiếu cố!
Vẻ mặt của Cố Trần trong nháy mắt trở nên trắng bệch như tờ giấy, ngồi liệt trên mặt đất
ở bên cạnh Diệp Quan, Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nói:
- Cần giúp y một chút không?
Diệp Quan bình tĩnh nói:
- Nếu cứ như vậy giúp y, vậy sẽ công bằng đối với những người nỗ lực chân chính giữ khuôn phép kia sao?? Chúng ta đi thôi!
Nói xong, hắn mang theo Đệ Nhất Tĩnh Chiêu quay người rời đi
chẳng qua, cũng không phải đi mua đồ, mà là trực tiếp rời đi Tiên Các Thương Hội
sau khi ra ngoài, Diệp Quan nói:
- Giúp ta tra hai người…
Một lát sau, Diệp Quan cùng với Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đi tới trước một tòa nhà cũ nát, tòa nhà này vắng vẻ, bốn phía không người, rất là hoang vu
Diệp Quan cùng với Đệ Nhất Tĩnh Chiêu vừa đến trước tòa nhà, liền gặp được một bà lão đang dùng xe ba gác kéo một lão giả đi ra từ trong nhà, trên xe ba gác, khí tức lão giả vô cùng yếu, thỉnh thoảng ho khan một thoáng, hiển nhiên là bệnh cũng không nhẹ
chính là phụ mẫu của Cố Trần
vào lúc thấy Diệp Quan cùng với Đệ Nhất Tĩnh Chiêu, bà lão đờ đẫn nói:
- Trong phòng còn có mấy cái hũ, các ngươi đều đem đi đi
rõ ràng, là tưởng rằng Diệp Quan cùng với Đệ Nhất Tĩnh Chiêu là đến đòi nợ
nhìn bà lão kéo lão giả đi xa, Đệ Nhất Tĩnh Chiêu cau mày
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đột nhiên giữ chặt cánh tay Diệp Quan, sau đó ẩn vào bên trong thời không đi theo
rất nhanh, bà lão kéo lão giả đi tới trước một chỗ đất trống, bà lão cầm một cây cuốc trên xe ba gác bắt đầu đào ở trên mặt đất, bởi vì vừa mới mưa, đất hết sức mềm, không bao lâu bà lão chính là đào ra một cái hố, bà lão đo đạc một thoáng, sau đó lại tiếp tục đào, rất nhanh, bà lão buông cái cuốc xuống, thở hồng hộc đi đến xe ba gác, sau đó khó khăn ôm lão giả xuống