CHƯƠNG 3483
ĐI VÀO CỔ HOANG CẤM ĐỊA
Nói xong, y nhìn thoáng qua bốn phía, sau đó nói:
- Y hiện tại đã đoàn kết những giai cấp phía dưới kia, ngươi nhìn những người tuổi trẻ chung quanh kia một chút, trong mắt bọn họ là hưng phấn, là tràn đầy hi vọng…
Lão giả áo đen trầm giọng nói:
- Ung Chủ, ngươi vừa rồi không phải nói những giai cấp này mâu thuẫn…
Ung Chủ cười nói:
- Loại mâu thuẫn này, mãi mãi cũng tồn tại, thế nhưng, nhìn từ một góc độ khác, ngươi liền sẽ phát hiện ra, loại mâu thuẫn này lại không tồn tại
lão giả áo đen nghe được lời này hơi nghi hoặc một chút, lão quay đầu nhìn về phía Ung Chủ bên cạnh
Ung Chủ bình tĩnh nói:
- Những gia tộc cùng với tiên tông Đại Đế đó lũng đoạn tài nguyên nơi này, người phía dưới không có hi vọng bay lên, nhưng Cựu Thổ chúng ta sao lại không phải lũng đoạn vũ trụ tài nguyên, khiến cho bọn hắn không có hi vọng bay lên??
- Muốn giải quyết loại mâu thuẫn này, rất đơn giản, hắn chỉ cần để cho người những đại gia tộc cùng với tiên tông kia biết còn có một cái Cựu Thổ ở phía trên, kể từ đó, những gia tộc cùng với tiên tông Đại Đế đó liền sẽ hận, hận người nào? Tự nhiên là hận Cựu Thổ chúng ta, dĩ nhiên, giống như những người phía dưới ở nơi này vậy, bọn hắn hận cũng vô dụng, dù sao, bọn hắn không đánh lại được chúng ta, nhưng nếu như có người đứng ra, giúp bọn hắn thì sao?
lão giả áo bào đen ngây người
Ung Chủ híp hai mắt lại:
- Người này tính toán cực lớn, nếu không ngăn cản, hắn nhất định mang uy thế thao thiên bao phủ toàn bộ vũ trụ
nói xong, y chậm rãi nhắm hai mắt lại:
- Người này là đại địch của Cựu Thổ chúng ta!
Diệp Quan sau khi đi vào Cổ Hoang Cấm Địa, hắn dựa theo ký ức trước đây, đi tới trước mảnh sa mạc hoang vu kia
nơi xa là một mảnh sa mạc vô biên vô tận, cát vàng bay lượn đầy trời, che lấp thiên địa
lúc này nơi này còn tụ tập không ít người, tất cả mọi người đang nhìn chỗ sâu sa mạc phía xa kia
Diệp Quan đi về phía chỗ sâu sa mạc, đúng lúc này, một vị nam tử đột nhiên nói:
- Vị huynh đệ này, ngươi định đi vào sao?
Diệp Quan quay đầu nhìn lại, nói chuyện với hắn chính là một vị thiếu niên, nhìn bề ngoài, hơn hai mươi tuổi, mặc một bộ cẩm bào, rất là lộng lẫy
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Ừm
thiếu niên cười nói:
- Ngươi đây là lần đầu tiên tới?
Diệp Quan nói:
- Đúng vậy
thiếu niên quay đầu nhìn thoáng qua chỗ sâu sa mạc nơi xa, sau đó nói:
- Lúc này cũng không thể đi, lúc này đi, chính là chịu chết, ngươi thấy đấy, mọi người đều chờ ở chỗ này
Diệp Quan có chút hiếu kỳ:
- Nói thế nào?
Thiếu niên quay đầu liếc mắt đánh giá Diệp Quan, sau đó cười nói:
- Huynh đài, ngươi tới đây chẳng lẽ không phải vì bảo tàng Thiên Lan Cổ Quốc?
Diệp Quan nhíu mày lên:
- Thiên Lan Cổ Quốc?
Vẻ mặt của thiếu niên lập tức trở nên cổ quái:
- Ngươi… tới nơi này làm gì?
Diệp Quan nói:
- Chính là đến xem
biểu lộ của thiếu niên cứng đờ, y một lần nữa liếc mắt đánh giá Diệp Quan, sau đó nói:
- Chúng ta tới này chính là vì bảo tàng Thiên Lan Cổ Quốc… huynh đài có biết Thiên Lan Cổ Quốc không?
Diệp Quan lắc đầu
thiếu niên nhìn hắn một cái, không nói gì
Diệp Quan nói:
- Ta là đi ngang qua nơi này, nhìn thấy các ngươi đều ở nơi này, cho nên có chút hiếu kỳ, không biết huynh đài có thể giải hoặc?
Thiếu niên sau khi hơi hơi trầm ngâm, nói:
- Thiên Lan Cổ Quốc chính là một cái đế quốc cổ lão, nhưng năm đó chẳng biết tại sao, đột nhiên một đêm diệt quốc, cũng không biết đã trải qua bao nhiêu năm, cuối cùng bị cát vàng bao phủ, chúng ta tới đây, đều là vì bảo vật của Thiên Lan Cổ Quốc, nhưng ở chỗ sâu vùng sa mạc này, có một vị cường giả thần bí, thực lực của người này thật sự rất khủng bố, phàm là người tiến vào bên trong bị đối phương gặp được, lập tức liền thần hồn câu diệt…
Nói đến đây, y ngẩng đầu nhìn về phía chỗ sâu sa mạc nơi xa:
- Chúng ta bây giờ đang chờ đợi, chờ đối phương tiến vào chỗ sâu nhất sa mạc, tránh đi đối phương, sau đó ở ngoại vi thăm dò một phen, xem thử có thể tìm được chút bảo vật gì đó hay không
Diệp Quan gật đầu:
- Thì ra là thế
nói xong, hắn đi về phía nơi xa
thấy thế, thiếu niên cẩm bào hơi ngẩn ra, vội nói:
- Vị huynh đài này, thực lực của người kia cực cường, cho dù là cường giả Chuẩn Đế cảnh cũng không phải đối thủ của đối phương, ngươi…
Diệp Quan cười nói:
- Chuẩn Đế không phải đối thủ của đối phương, nếu như là Đại Đế thì sao?
Thiếu niên cẩm bào vô thức nói:
- Đại Đế tự nhiên là vô địch, ách…
Nói đến đây, y cũng không biết nghĩ tới điều gì, hai mắt trợn lên, ngây người ở tại chỗ
Diệp Quan cười cười, sau đó đi về phía chỗ sâu sa mạc nơi xa
thiếu niên cẩm bào nhìn Diệp Quan tan biến trong sa mạc phía xa, cổ họng lăn lăn:
- Không… phải chứ??