Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3485 - Chương 3485: Cổ Lan Quốc

Chương 3485: Cổ Lan Quốc Chương 3485: Cổ Lan Quốc

CHƯƠNG 3485

CỔ LAN QUỐC

Nam tử nhìn chằm chằm Diệp Quan:

- Nhưng chỉ cần một mực mạnh lên, liền có cơ hội, phải không?

Diệp Quan do dự một chút, sau đó nói:

- Ngươi nói như vậy… cũng có lý, thế nhưng, thật sự vô cùng khó…

Nam tử không nói gì, chẳng qua là mở lòng bàn tay ra, một sợi thần hồn chậm rãi trôi dạt đến trước mặt Diệp Quan:

- Ngươi nếu như có thể giúp ta mạnh lên, quãng đời còn lại về sau, ta đều sẽ hiệu lực vì ngươi

Diệp Quan thấp giọng thở dài:

- Không phải vấn đề này, mà là… muốn làm đến loại khởi tử hồi sinh kia… thật sự vô cùng khó khăn…

Nam tử nhìn hắn:

- Khó khăn cỡ nào, ta cũng đều nguyện ý nếm thử

Diệp Quan sau khi yên lặng một lát, nói:

- Được

hắn đã nhìn ra, trước mắt nam tử sở dĩ còn sống, là bởi vì trong đáy lòng còn có một tia hi vọng, hắn nếu như tiếp tục nói nữa, vậy thì đồng nghĩa với triệt để bóp tắt tia hi vọng kia

Diệp Quan nhẹ nhàng điểm một cái, sợi thần hồn kia bay trở về trước mặt nam tử:

- Thần hồn của ngươi ta cũng không muốn, ngươi đi theo ta, ta giúp ngươi thành Đế

nam tử làm một lễ thật đối với Diệp Quan sâu

Diệp Quan nói:

- Hiện tại đi được không??

Nam tử lại là lắc đầu:

- Nơi này chính là di chỉ Cổ Lan Quốc, năm đó lúc Cổ Lan Quốc bị diệt, tất cả mọi thứ bên trong vẫn còn, đối với ngươi hẳn là có trợ giúp

Diệp Quan khẽ gật đầu:

- Được

hắn bây giờ đang sáng lập Quan Huyền học viện ở Thập Hoang, thiếu nhất chính là tiền cùng với thần vật

nam tử mang theo Diệp Quan đi về phía chỗ sâu sa mạc nhất, cũng không biết trải qua bao lâu, nam tử đột nhiên ngừng lại, hai tay của y hư nhấc, trong chốc lát, vô số cát bụi chậm rãi phóng lên tận trời, sau đó bị triệt để xóa đi

ngay sau đó, một tòa hoàng cung hùng vĩ xuất hiện ở trước mặt Diệp Quan cùng với nam tử

nam tử mang theo Diệp Quan đi vào trong hoàng cung, khi đi tới trước một ngôi đại điện, nam tử thi lễ thật sâu đối với cung điện kia, sau đó y chậm rãi đẩy ra cửa cung điện kia, cửa vừa mở ra, một cỗ mùi nấm mốc đập vào mặt, nam tử nhẹ nhàng vung tay phải lên, những khí tức kia lập tức tan thành mây khói

Diệp Quan đi theo nam tử đi vào trong đại điện, ở trong đại điện, trưng bày một bộ quan tài không biết do tài liệu gì chế tạo thành, toàn thân trắng như tuyết, giống như băng giống như tinh, mà ở bên trong quan tài, có một nam tử trung niên nằm

nam tử đi đến trước cỗ quan tài kia chậm rãi quỳ xuống, run giọng nói:

- Bái kiến Ngô Chủ

Diệp Quan đi đến trước mặt cỗ quan tài kia, hắn nhìn thoáng qua nam tử trung niên trong quan tài, thân thể nam tử trung niên vẫn còn, nhưng thần hồn đã không còn…

Diệp Quan nhìn về phía nam tử quỳ:

- Ngươi muốn phục sinh chính là người này?

Nam tử khẽ gật đầu

Diệp Quan nói:

- Nơi này đến tột cùng xảy ra chuyện gì?

Nam tử nói khẽ:

- Rất nhiều rất nhiều năm trước, có một đạo dư uy từ chỗ sâu tinh hà lan đến nơi đây, đạo dư uy kia mang theo lực lượng hủy thiên diệt địa, còn chưa rơi vào Cổ Lan Quốc, thần hồn của toàn bộ sinh linh Cổ Lan Quốc chính là bị xóa đi toàn bộ… mà ngay vào lúc nó sắp triệt để rơi xuống đất, một bàn tay đột nhiên phá không tới, cưỡng ép đập tan nó

nói xong, y chậm rãi nắm chặt hai tay lại:

- Năm đó ta cũng không ở trong Cổ Lan Quốc, cho nên tránh thoát nhất kiếp

một đạo dư uy!

Diệp Quan nhíu chặt lông mày, có thể là có đại lão đánh nhau, sau đó lực lượng tiết ra ngoài khuếch tán đến nơi đây, sau đó người ở nơi này…

Nhưng vào lúc này, Diệp Quan đột nhiên quay đầu nhìn lại, cách đó không xa, một người chậm rãi đến, vào lúc nhìn thấy đối phương, hắn ngơ ngẩn:

- Là ngươi…

Người vừa tới không phải là ai khác, chính là nữ tử đuổi thi hắn từng gặp một lần lúc trước kia, nữ tử mặc một bộ váy trắng, thắt tóc bím, trên tay phải mang theo vòng tay, theo nàng đi lại, chuông lục lạc trên dây xích trên tay nàng lập tức lách cách rung động, thanh thúy êm tai

Diệp Quan hơi kinh ngạc:

- Là ngươi

nữ tử cười nói:

- Bái kiến Quan Đế

Diệp Quan mỉm cười nói:

- Là tới vì Đế Nguyên?

Nữ tử gật đầu:

- Ừm

Diệp Quan nhìn nàng, cười không nói

nữ tử nói:

- Quan Đế còn nữa không?

Diệp Quan gật đầu:

- Có

nữ tử trừng mắt nhìn:

- Ta có khả năng mượn một đạo không?

Diệp Quan cười nói:

- Chỉ sợ là không được

nữ tử thấp giọng thở dài:

- Ta nguyện tùy tùng Quan Đế

Diệp Quan nói:

- Ta phải nói trước cho ngươi, địch nhân của ta thế nhưng là Toại Minh văn minh, thậm chí là Cựu Thổ, ngươi biết hai địa phương này không?

Nữ tử gật đầu:

- Biết

Diệp Quan hơi kinh ngạc:

- Ngươi biết?

Nữ tử cười nói:

- Sư phụ ta chính là đến từ Cựu Thổ, chẳng qua, nàng chẳng qua là đi ngang qua nơi này, bởi vì thấy ta thiên phú dị bẩm, cho nên cho ta một đạo truyền thừa

Bình Luận (0)
Comment