CHƯƠNG 3505
KHÔNG SỢ CHẾT?
Lúc này, kiếm của Diệp Quan đến!
phốc!
Không có bất kỳ trở ngại gì, kiếm của Diệp Quan dễ dàng liền xé nát Huyền Giáp Thủ Hộ của gã, tiếp đó tiến quân thần tốc, mạnh mẽ đâm vào giữa trán gã
nam tử giáp trắng trợn hai mắt lên, máu tươi tuôn ra từ chỗ giữa trán gã, trong khoảnh khắc chính là bao trùm mặt của gã, gã mặt mũi tràn đầy không thể tin…
Mà lúc này, Diệp Quan đã vọt về phía những Kim Đồng Vệ phía sau kia
Diệp Quan cũng không có hạ sát thủ đối với những Kim Đồng Vệ kia, mà là tay trái cầm Thanh Huyền kiếm đột nhiên đè ép về phía trước, một cỗ kiếm thế thao thiên vậy mà mạnh mẽ trấn áp hết thảy Kim Đồng Vệ ở tại chỗ, nhưng qua trong giây lát, khí thế của những Kim Đồng Vệ kia chính là đè lại Diệp Quan, dù sao nhiều người, trên trăm vị cường giả cấp bậc Đại Đế đồng tâm hiệp lực ra tay, khí thế kia là doạ người bực nào?
Chẳng qua, Diệp Quan ở trong nháy mắt ngăn chặn những Kim Đồng Vệ kia, thân hình hắn liền nhất chuyển, trực tiếp đâm kiếm về phía Huyền Chính nơi xa!
Người còn chưa tới, thế đã gắt gao ngăn chặn Huyền Chính!
Vào giờ khắc này, không chỉ có kiếm của hắn là Đại Đế, bản thân hắn cũng là Đại Đế cảnh, mà hắn cùng với Thanh Huyền kiếm vốn là một thể, tâm ý giống nhau, cả hai hợp nhất, lực lượng phát huy ra kia, căn bản cũng không phải là một cộng một đơn giản như vậy…
Hiện tại cảm giác của Diệp Quan chính là, có lẽ thật sự có thể cương với cha già!
Khi nhìn thấy mũi kiếm của Diệp Quan nhắm ngay chính mình, vẻ mặt của Huyền Chính trong nháy mắt biến đổi, gã tự nhiên hiểu rõ ý đồ của Diệp Quan, đây là muốn bắt giặc trước bắt vua!
Gã vào giờ phút này, trong lòng đã rung động đến tột đỉnh, bởi vì thực lực của vị thiếu niên Kiếm Tu trước mắt này, đã cường đại đến mức gã cũng đều cảm thấy không bình thường
đây là Đại Đế cảnh?
Gã không có thời gian để suy nghĩ nhiều, bởi vì kiếm của Diệp Quan đã đánh tới, đối mặt với một kiếm kinh khủng này của Diệp Quan, Huyền Chính tự nhiên là sẽ không ngồi chờ chết, hai tay của gã đột nhiên nắm chặt, giữa trán gã, một khối hắc ấn đột nhiên bay ra, sau đó trôi nổi ở trên đỉnh đầu gã, tiếp theo, từng đạo ám quang thần bí bao phủ, hình dạng những ám quang này giống như mai rùa, tầng tầng lớp lớp tiến hành bảo hộ gã!
Võ Quan Ấn!
Đây là quan ấn gã nhậm chức, đồng thời cũng là một kiện thần vật cấp bậc Tiên Đế, là át chủ bài lớn nhất của gã, thôi động ấn này, hắn sẽ ở trong thời gian ngắn đứng ở thế bất bại, ít nhất, bên trong cùng cảnh tuyệt đối không ai có thể giết gã
nhưng mà, ở trong nháy mắt kiếm của Diệp Quan đâm vào những ám quang đó, giống như tuyết gặp dầu sôi, toàn bộ ám quang ở trong khoảnh khắc hóa thành tro tàn, kiếm tiến quân thần tốc, đâm thẳng tắp vào giữa trán gã, một vòi máu tươi bắn mạnh mà ra từ chỗ giữa trán gã
mà sau lưng Diệp Quan, những Kim Đồng Vệ kia toàn bộ cùng nhau ngừng lại, không còn dám động
rõ ràng, đã đạt được mệnh lệnh của Huyền Chính
giữa thiên địa, lặng ngắt như tờ
nhưng rất nhanh, bên trong Thập Hoang vũ trụ phía dưới, từng tiếng hoan hô phóng lên tận trời, rung khắp vân tiêu
đánh thắng!
Ở phía dưới, Đạo Trí cầm đầu kia thần sắc hưng phấn, kích động không thôi, vào giờ khắc này, lão mới ý thức tới, thế lực phía sau vị Quan Đế này chỉ sợ là không đơn giản! Coi như kém hơn Toại Minh văn minh, chênh lệch khẳng định cũng sẽ không quá lớn
Mục Khoản nhìn về phía Diệp Quan nơi chân trời, thần sắc phức tạp, tất cả mọi người đã đánh giá thấp thực lực cùng với lai lịch của vị Quan Đế này, càng tiếp cận hắn, hắn liền càng thần bí
ở chân trời, Huyền Chính nhìn Diệp Quan, trong mắt tràn đầy khó có thể tin
phá!
Thiếu niên Kiếm Tu trước mắt này chỉ là nhẹ nhàng một kiếm, liền trực tiếp phá Võ Quan Ấn của gã… không đúng, rất nhanh, gã phát hiện ra kiếm của Diệp Quan cũng không đơn giản!
Kiếm này có vấn đề!
Diệp Quan nhìn chằm chằm Huyền Chính:
- Cho ta một cái lý do không giết ngươi
Huyền Chính lại là nở nụ cười:
- Ngươi quá coi thường Toại Minh văn minh chúng ta, cũng quá coi thường ta
Diệp Quan bình tĩnh nói:
- Không sợ chết?
Huyền Chính không chút yếu thế nào đối mặt cùng với Diệp Quan:
- Ta không muốn chết, nhưng không có nghĩa là ta sợ chết, ta đã hạ mệnh lệnh bắt buộc cho trên trăm vị Kim Đồng Vệ phía sau ngươi, chỉ cần ta chết, bọn hắn liền sẽ hủy diệt vùng vũ trụ này, thực lực của ngươi dù có mạnh hơn nữa, ta tin tưởng, ngươi cũng không có khả năng ngăn cản chúng nó!
Diệp Quan yên lặng
nhìn thấy Diệp Quan yên lặng, Huyền Chính thấy được một tia hi vọng, gã lại nói:
- Ngươi…
Nhưng ngay lúc này, Thanh Huyền kiếm kịch liệt run lên, trong chớp mắt, thần hồn Huyền Chính trực tiếp bị nó hấp thu sạch sành sanh
mà vào lúc hấp thu ký ức của Huyền Chính, trên trăm vị Kim Đồng Vệ kia vọt thẳng xuống dưới, liền muốn hủy diệt toàn bộ Thập Hoang vũ trụ