CHƯƠNG 3510
HỢP ĐẠO
Diệp Quan nhìn thoáng qua Loan Loan, cười nói:
- Được!
Nói xong, hắn mở lòng bàn tay ra, Thanh Huyền kiếm xuất hiện ở trong tay của hắn:
- Ngươi liền so chiêu với kiếm của ta đi
vừa dứt lời, hai người liền đã xuất hiện ở bên trong một mảnh thế giới hư vô
Loan Loan nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Ta cũng sẽ không hạ thủ lưu tình
dứt lời, nàng hướng về phía trước bước ra một bước, một cỗ uy áp Đại Đế đáng sợ giống như núi cao nghiền ép về phía Diệp Quan
nhưng mà, cỗ uy áp khí thế kia vừa tới gần Diệp Quan chính là trực tiếp tan biến vô tung vô ảnh
Loan Loan nhíu mày, sau một khắc, nàng đột nhiên vung tay phải, chuông lục lạc vang động, chỉ là trong nháy mắt, toàn bộ thế giới hư vô đột nhiên nhuyễn động, ngay sau đó, từng cỗ thi tướng hư ảo giống như thủy triều nhào về phía Diệp Quan
lúc này, Thanh Huyền kiếm của Diệp Quan đột nhiên bay ra
xùy!
Theo một đạo kiếm quang sáng như tuyết chợt lóe lên từ giữa sân, toàn bộ thế giới đột nhiên sụp đổ
mấy tức sau, giữa sân khôi phục lại bình tĩnh
mà giữa trán Loan Loan, có một thanh kiếm chĩa vào
sắc mặt của Loan Loan tái nhợt như tờ giấy, nàng không nghĩ tới, nàng vậy mà một kiếm cũng đều không ngăn cản được
ở một bên, Hạnh Phạt nhìn Diệp Quan trước mắt, thần sắc cũng là ngưng trọng, y biết nữ nhân này đánh không lại Diệp Quan, nhưng không nghĩ tới, vậy mà không chịu nổi một kích như thế
Diệp Quan mở lòng bàn tay ra, Thanh Huyền kiếm bay trở về trong tay hắn, hắn nhìn chằm chằm Loan Loan:
- Từ giờ trở đi, hai người các ngươi cùng với những Kim Đồng Vệ kia đối luyện, loại bỏ hết chứa nước (thành phần vô dụng) trên người
Hạnh Phạt cung kính thi lễ:
- Tuân mệnh!
Loan Loan sau khi do dự một chút, cũng là làm một lễ thật sâu:
- Tuân mệnh
Diệp Quan trực tiếp rời đi Tháp nhỏ, hắn tới đến trước Thánh Vương Tọa kia:
- Bọn hắn có đáp lời không??
Thánh Vương Tọa trầm giọng nói:
- Còn chưa có!
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Vậy thì chờ một chút
tại Cựu Thổ, Toại Minh văn minh, Trí Nang Các
một vị thiếu niên đột nhiên đi đến, làm một lễ thật sâu đối với Toại Cổ Kim ngồi cách đó không xa, cung kính nói:
- Đại nhân, Huyền Chính đã chết trận, một trăm Kim Đồng Vệ đã rơi vào tay vị Kiếm Tu kia…
Nói xong, thiếu niên dừng một chút, lại nói:
- Thánh Vương Tọa bên kia truyền lời tới, nói vị Kiếm Tu kia mong muốn được chiêu an
Toại Cổ Kim đang xem sách bình tĩnh nói:
- Hắn muốn kéo dài thời gian, trực tiếp khởi động Đạo Chiếu, thử một chút nước phía sau hắn sâu bao nhiêu
thiếu niên cung kính thi lễ:
- Hiểu rõ
nói xong, y lui ra ngoài
một khắc đồng hồ sau
một đạo đại đạo thần quang đột nhiên phóng lên tận trời từ bên trong Toại Minh văn minh, trong chớp mắt chính là xuyên thủng vô số vũ trụ tinh hà, thẳng đến Thập Hoang…
vào giờ khắc này, toàn bộ Cựu Thổ chấn kinh!
Toại Minh văn minh vậy mà khởi động kiện đại sát khí Đạo Chiếu này?
Chẳng lẽ là phát hiện ra văn minh cấp thần linh rồi?
Rất nhanh, hai nền văn minh còn lại bắt đầu điều tra, mà vào lúc biết là đang nhằm vào Thập Hoang, hai nền văn minh khác trực tiếp trợn tròn mắt
đánh một cái địa phương nhỏ như vậy, vậy mà trực tiếp vận dụng Đạo Chiếu?
Điên rồi sao??
…
Tại Thập Hoang
Diệp Quan không biết cảm nhận được cái gì, hắn đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt của hắn xuyên thấu qua vô số tinh hà, cuối cùng thấy được đạo thần quang kia
vào lúc thấy được đạo thần quang kia, sắc mặt của hắn trở nên trắng bệch trong nháy mắt
- Mẹ kiếp!
Thánh Vương Tọa đột nhiên hoảng sợ thất thanh nói:
- Mẹ nhà nó, đây là Đạo Chiếu, đây là đại sát khí chung cực của Toại Minh văn minh, mẹ kiếp mẹ kiếp mẹ kiếp… bọn hắn đây là điên rồi sao?? Bọn hắn muốn hủy diệt toàn bộ Thập Hoang… tiêu tiêu tiêu rồi…
Diệp Quan đột nhiên gầm thét:
- Tháp Gia!
Tháp nhỏ run giọng nói:
- Đại ca, ngươi khẳng định muốn ta chống đỡ sao?? Thứ đồ chơi này… ta cũng không chịu được!
thần sắc của Diệp Quan tái nhợt trước nay chưa từng có:
- Thu toàn bộ Thập Hoang cùng với Cổ Hoang Chi Địa còn có Bỉ Ngạn văn minh vào trong thế giới của ngươi… nhanh lên!
Dứt lời, hắn trực tiếp phóng lên tận trời đi vào bên trong một mảnh tinh không, ánh mắt của hắn xuyên thấu qua vô số tinh hà nhìn về phía đạo thần quang kia, tay phải đều đang run
Diệp Quan hít vào một hơi thật sâu, sau đó gầm thét:
- Tiểu Hồn, Hợp Đạo!
Hợp Đạo!
Vào lúc nhìn thấy đạo đại đạo thần quang khủng bố kia, chớ nói Thánh Vương Tọa, ngay cả bản thân Diệp Quan cũng có chút tuyệt vọng
điên rồi sao?
Toại Minh văn minh này là điên rồi sao? Trực tiếp xuất động thứ đồ chơi này?
Thứ đồ chơi này nếu như đến bên này, đừng nói toàn bộ Thập Hoang, lấy Thập Hoang làm trung tâm, mấy trăm vạn vũ trụ chung quanh e rằng đều sẽ hóa thành tro tàn!
Để mắt chính mình như thế? Chơi như vậy?