Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3534 - Chương 3534: Cho Mượn

Chương 3534: Cho Mượn Chương 3534: Cho Mượn

CHƯƠNG 3534

CHO MƯỢN

chẳng lẽ lại là đồ chó hoang chủ nhân Đại Đạo Bút kia đang kiếm chuyện??

Về sau vô địch, trước tiên giết kẻ này

Ài!

Diệp Quan thở dài trong lòng, hắn hiện tại thật sự như là giẫm trên băng mỏng, những địch nhân này, một kẻ mạnh mẽ hơn một kẻ, một kẻ yêu nghiệt hơn một kẻ

mà bên cạnh mình, chỉ có Tiểu Hồn, Tháp Gia…

- Diệp huynh

đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên từ một bên

Diệp Quan thu hồi suy nghĩ, quay đầu nhìn lại, cách đó không xa, một vị nam tử nhanh chóng đi tới, người tới chính là Mục Huyền Hư kia

Diệp Quan cười nói:

- Mục huynh

Mục Huyền Hư nói:

- Ta nghe nói ngươi đánh tới tầng thứ tám Thánh Võ Tháp?

Diệp Quan gật đầu:

- Ừm

Mục Huyền Hư lập tức giơ ngón tay cái lên:

- Diệp huynh, ghê gớm

Diệp Quan cười nói:

- Cũng tạm

Mục Huyền Hư đột nhiên chân thành nói:

- Diệp huynh, ngươi có phải đặc biệt thiếu tiền hay không?

Diệp Quan gật đầu:

- Ừm… làm sao ngươi biết?

Mục Huyền Hư nói:

- Nghe nói ngươi đoạt nhẫn trữ vật của Thủ Quan giả mỗi một tầng, hiện tại ngươi cũng nổi danh

Diệp Quan: "…"

Mục Huyền Hư cười nói:

- Diệp huynh, ta cùng với một vị Vĩnh Sinh văn minh đã hẹn, cùng đi một tòa bí cảnh tiên phủ thăm dò, ngươi có hứng thú đi cùng hay không?

Diệp Quan có chút hiếu kỳ:

- Bí cảnh tiên phủ?

Mục Huyền Hư gật đầu:

- Đúng vậy, toà bí cảnh tiên phủ kia nghe nói là tồn tại từ mấy tỉ năm trước, hiện tại đã bị ba đại văn minh chúng ta chưởng khống, chỉ có người của ba đại văn minh chúng ta có thể đi vào, nếu như vận khí tốt, nhất định có thể có đại thu hoạch, dĩ nhiên, bên trong cũng rất nguy hiểm, hơn nữa, sau khi đi vào, không có bất kỳ quy tắc nào khác hạn chế, cho dù là cùng một nền văn minh, cũng có thể ra tay đánh nhau, giết người đoạt bảo… đoạt tiền!!

Diệp Quan nhìn thoáng qua Mục Huyền Hư, không có chút do dự nào:

- Đi

Mục Huyền Hư cười nói:

- Vậy chúng ta bây giờ liền đi!

Diệp Quan khẽ gật đầu:

- Được!!

Mục Huyền Hư trực tiếp mang theo Diệp Quan tan biến ở tại chỗ, lúc xuất hiện một lần nữa, hai người đã đi tới bên trong một mảnh tinh không

trên đường đi, Diệp Quan đột nhiên hỏi:

- Mục huynh, vị Hách Nhi cô nương kia sao rồi?

Mục Huyền Hư cười nói:

- Nàng đã nhận tội, hiện tại cao tầng Cựu Thổ văn minh chúng ta đã đi tìm cao tầng Toại Minh văn minh đòi lời giải thích. Chẳng qua, kết quả cụ thể thế nào, ta cũng không biết, những chuyện kia không tới phiên ta làm chủ!

Diệp Quan khẽ gật đầu, không nói gì

Mục Huyền Hư đột nhiên mở lòng bàn tay ra, một chiếc nhẫn trữ vật xuất hiện ở trước mặt Diệp Quan, Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút

Mục Huyền Hư cười nói:

- Diệp huynh, ngươi không phải hết sức thiếu tiền sao? Hai đầu Đế Nguyên Mạch cực phẩm này cho ngươi mượn trước, ngươi cứ lấy mà dùng, tuyệt đối đừng tùy tiện cướp bóc, nơi này nước sâu vô cùng, sơ sẩy một cái, có thể sẽ tiêm nhiễm đại nhân quả. Ngươi đừng cảm động, gia cảnh ta không tệ, thứ đồ chơi này đối với ta không có trân quý như vậy…

Hai đầu Đế Nguyên Mạch cực phẩm!

Nhìn thấy hai đầu Đế Nguyên Mạch cực phẩm, Diệp Quan vội vàng nói:

- Mục huynh, ngàn vạn lần không được, ta là thiếu tiền, nhưng đó là chuyện của ta, ngươi…

Mục Huyền Hư đưa tay ngăn trở Diệp Quan, cười nói:

- Coi như là ta cho ngươi mượn

Diệp Quan còn muốn nói điều gì, Mục Huyền Hư lại nói:

- Ta cũng không phải cho ngươi mượn không, Diệp huynh ngươi tuyệt không phải vật trong ao, ta đây cũng là một loại đầu tư

Diệp Quan thấp giọng thở dài:

- Mục huynh, ngươi e là sẽ mất cả chì lẫn chài

Mục Huyền Hư cười ha ha một tiếng:

- Đó cũng là ta cam tâm tình nguyện

Diệp Quan cười cười, cũng không có cự tuyệt nữa, mà là bỏ hai đầu Đế Nguyên Mạch vào bên trong Tháp nhỏ, có hai đầu Đế Nguyên Mạch, linh khí bên trong Tháp nhỏ liền lại có thể chống đỡ thêm một đoạn thời gian

hai người sau khi xuyên qua mấy chục tinh vực, đi đến trước một viên tinh cầu màu đen, mà ở bốn phía viên tinh cầu này, ẩn giấu một số khí tức thần bí

Diệp Quan liếc mắt đánh giá viên tinh cầu màu đen kia:

- Đây là tiên phủ văn minh kia?

Mục Huyền Hư gật đầu, ánh mắt có chút hừng hực:

- Mỗi một tòa di tích văn minh tiên phủ, trong đó nhất định ẩn chứa vô số thần vật cùng với tài vật… đĩ nhiên, cũng sẽ có nguy hiểm

Diệp Quan nhìn thoáng qua bốn phía, sau đó nói:

- Người trong âm thầm là người ba đại văn minh?

Mục Huyền Hư nói:

- Đúng vậy, sau khi nơi này bị phát hiện ra, ba đại văn minh chúng ta liền tiếp quản nơi này, chẳng qua, vì để không xảy ra tranh đấu không cần thiết, ba đại văn minh tiếp quản sau khi nơi này, cũng không có chia cắt tòa di tích tiên phủ này, mà là để thế hệ trẻ tuổi văn minh riêng phần mình tới thăm dò toà tiên phủ di tích này, một là tránh cho phát sinh tranh đấu quy mô lớn, hai là vì rèn luyện thế hệ trẻ tuổi của văn minh chính mình

Bình Luận (0)
Comment