Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3536 - Chương 3536: Thiên Cực Tông

Chương 3536: Thiên Cực Tông Chương 3536: Thiên Cực Tông

CHƯƠNG 3536

THIÊN CỰC TÔNG

nói xong, trực tiếp lôi kéo hắn tan biến ở tại chỗ

rất nhanh, hai người đi tới bên ngoài vòng xoáy kia, Diệp Quan nhìn về phía chỗ sâu vòng xoáy, chỗ sâu kia có một đạo gợn sóng lực lượng thần bí

Mục Huyền Hư nói:

- Diệp huynh, mặc vào đi

Diệp Quan khẽ gật đầu, hắn mở lòng bàn tay ra, bộ cơ giáp Tiên giai kia xuất hiện ở trong tay của hắn, hắn lại không biết mặc làm sao, quay đầu nhìn về phía Mục Huyền Hư, Mục Huyền Hư cười nói:

- Quên mất, ta phải chặt đứt liên hệ tinh thần giữa ta và nó trước

nói xong, t chậm rãi nhắm hai mắt lại, rất nhanh, bộ cơ giáp Tiên giai kia hơi hơi run rẩy chuyển động, chỉ chốc lát, trong đó dường như có năng lượng gì biến mất

Mục Huyền Hư cười nói:

- Được rồi, ngươi chỉ cần nhỏ một giọt máu ở trước ngực cơ giáp là được

Diệp Quan khẽ gật đầu, hắn tịnh chỉ một điểm, một giọt tinh huyết rơi vào trước ngực cơ giáp, trong chốc lát, bộ cơ giáp kia trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang chui vào giữa trán Diệp Quan

rất nhanh, Diệp Quan liền cảm giác được trong thức hải của chính mình nhiều hơn một bộ cơ giáp mini

Diệp Quan khẽ động tâm niệm, một bộ cơ giáp lập tức xuất hiện ở quanh người hắn từng chút một, tựa như là mọc ra từ trong thịt

Diệp Quan chậm rãi nắm chặt hai tay, một cỗ lực lượng kinh khủng tụ đến từ toàn thân hắn, cỗ lực lượng này mạnh mẽ, khiến cho hắn cũng đều có chút chấn kinh

Mục Huyền Hư cười nói:

- Diệp huynh, như thế nào??

Diệp Quan thu hồi suy nghĩ, sau đó tán thán nói:

- Thật sự là thần vật

hắn mặc thứ đồ chơi này vào đánh nhau, chiến lực ít nhất có thể tăng lên gấp đôi

quả thực biến thái!

Mục Huyền Hư cười ha ha một tiếng:

- Đi thôi

Diệp Quan nhìn về phía Mục Huyền Hư:

- Ngươi không mặc sao?

Mục Huyền Hư cười nói:

- Ta không cần

nói xong, y trực tiếp tan biến tại chỗ sâu vòng xoáy nơi xa

Diệp Quan nhìn thoáng qua Mục Huyền Hư xa xa, Tháp nhỏ nói:

- Người này giống như Thiên Thần vậy…

Thiên Thần!

Diệp Quan mỉm cười:

- Cũng không biết cái tên kia sống tại Hệ Ngân Hà như thế nào, y hẳn là sẽ đi Vô Biên hội sở? Ha ha!

Nói xong, hắn hóa thành một đạo kiếm quang tan biến pử cách đó không xa

vào lúc đi qua chỗ sâu vòng xoáy, hắn cảm thấy một cỗ lực lượng phong ấn cường đại, thế nhưng, bởi vì duyên cớ cơ giáp trên người hắn, cỗ lực lượng kia đối với hắn cũng không có tác dụng

rất nhanh, Diệp Quan đi ra khỏi vòng xoáy, lúc xuất hiện một lần nữa, đã ở trước một toà sơn môn, chỉ thấy sơn môn kia do cự thạch đắp thành, vô cùng bá khí, ở chính giữa sơn môn, còn có ba chữ to: Thiên Cực Tông

Diệp Quan đi tới bên cạnh Mục Huyền Hư cùng với Trĩ Kỳ, Mục Huyền Hư trầm giọng nói:

- Sơn môn này có một tòa trận pháp cùng với một tôn thần linh tướng trấn thủ, thần linh kia và trận pháp hợp hai thành một, thực lực cực kỳ khủng bố, rất nhiều người tới đây, đều dừng bước tại đây, ba người chúng ta phải liên thủ mới được

Diệp Quan nói:

- Mục huynh, ngươi phân phó đi

Mục Huyền Hư khẽ gật đầu, sau đó nói:

- Diệp huynh, ngươi tới kiềm chế tòa trận pháp kia, ta cùng với Trĩ Kỳ huynh đối phó tôn thần linh tướng kia…

Diệp Quan gật đầu:

- Được

- Để ta kiềm chế tòa trận pháp kia!

Lúc này, Trĩ Kỳ ở một bên đột nhiên mở miệng

Diệp Quan nhìn về phía Trĩ Kỳ, rõ ràng, người này không tín nhiệm hắn cùng với Mục Huyền Hư

Mục Huyền Hư nhìn về phía Diệp Quan, Diệp Quan mỉm cười nói:

- Ta sao cũng được

Mục Huyền Hư gật đầu:

- Vậy ta cùng với Diệp huynh đối phó tôn thần linh tướng kia, Trĩ Kỳ huynh kiềm chế tòa trận pháp kia

nói xong, y đi về phía nơi xa, mà khi hắn đạp vào thềm đá kia, chân trời đột nhiên nhuyễn động, sau một khắc, một tòa quang trận thật to trôi nổi ở chân trời, ở chính giữa trận, một tôn thần linh tướng cao tới mấy trượng tay cầm trường đao trực tiếp vọt xuống

Mục Huyền Hư đột nhiên nói:

- Diệp huynh, động thủ!!

Nói xong, y trực tiếp xông tới

Diệp Quan cũng là theo sát phía sau!

Nhìn thấy Diệp Quan cùng với Mục Huyền Hư động thủ, Trĩ Kỳ ở một bên lúc này mới hóa thành một đạo lưu quang phóng lên tận trời, thẳng đến tòa trận pháp kia, y trực tiếp thôi động lực lượng cơ giáp của chính mình, điên cuồng oanh kích đối với tòa trận pháp kia

mà ở chân trời, Diệp Quan mới vừa giao thủ với tôn thần linh tướng kia, vẻ mặt liền biến đổi, thực lực của thứ đồ chơi này có chút vượt qua dự đoán của hắn, hắn lại bị một đao của đối phương bổ lui gần ngàn trượng, đây là ở dưới tình huống hắn có cơ giáp, nếu như không có bộ cơ giáp kia, thân thể hắn e là sẽ trọng thương

hắn vừa dừng lại, Mục Huyền Hư liền trực tiếp xuất hiện ở bên cạnh hắn:

- Diệp huynh, kiếm này của ngươi không tầm thường đúng không??

Bình Luận (0)
Comment