CHƯƠNG 3547
ĐƠN ĐẤU?
đúng lúc này, Toại Cổ Kim lại chậm rãi nói:
- Nếu như ngươi lựa chọn bùng cháy thân thể cùng với linh hồn, chiến lực của ngươi hẳn là còn có thể lại tăng vọt một đoạn, nói một cách khác, thực lực cực hạn của ngươi, hẳn là không sai biệt lắm so với Bất Hủ Đế Chủ cảnh, không thể không nói, chuyện này hết sức khoa trương, nhưng đáng tiếc, Bất Hủ Đế Chủ cảnh chính là cực hạn trước mắt của ngươi, nhưng cũng không phải cực hạn của chúng ta, cho nên… ngươi không có phần thắng
nói xong, nàng dừng một chút, lại đổi lời nói:
- Cũng không đúng, ngươi có phần thắng
có phần thắng!
Mọi người nghe được hơi nghi hoặc một chút, đây làm sao còn sẽ có phần thắng?
- Ha ha!
Khâu Nghiệt đột nhiên cười phá lên:
- Ta biết, phần thắng của hắn chính là người đứng phía sau của hắn
nói xong, lão liếc mắt đánh giá Diệp Quan, trên mặt lộ ra nụ cười nghiền ngẫm:
- Oắt con, chúng ta liền đừng lãng phí thời gian, ngươi hãy gọi người đứng phía sau ngươi ra đi, ngươi yên tâm, tại thời điểm ngươi gọi người, chúng ta tuyệt đối sẽ không ngăn cản ngươi, không chỉ như thế, nếu như bọn hắn không kịp chạy tới, chúng ta có khả năng cho thêm ngươi một chút thời gian, ba ngày, năm ngày cũng có thể, ha ha
gọi người!
Tất cả mọi người giữa sân đều đang nhìn Diệp Quan, đối với thế lực sau lưng Diệp Quan, bọn hắn tự nhiên là tò mò, thế lực bình thường khẳng định là không bồi dưỡng ra được loại yêu nghiệt này, cũng không biết hạn mức cao nhất cao bao nhiêu
Toại Cổ Kim nhìn thoáng qua Khâu Nghiệt đắc ý kia, cũng không nói lời nào, nhưng lại lặng yên không một tiếng động cách lão xa xa
Khâu Nghiệt nhìn chằm chằm Diệp Quan, cười lạnh:
- Ngươi có lẽ là tòa tiên phủ nào đó lặng lẽ bồi dưỡng ra được, nhưng ta cho ngươi biết, cho dù ngươi thật sự là toà tiên phủ nào đó bồi dưỡng ra được, như vậy cũng vô dụng, đừng nói một tòa tiên phủ, coi như là tứ đại tiên phủ hợp lại, hôm nay chúng ta muốn giết ngươi, bọn hắn cái rắm cũng đều không dám thả một cái
lão cũng không có nói giả, bây giờ ba đại văn minh Cựu Thổ hợp lại, coi như là tứ đại tiên phủ tề tụ, cũng không dám cứng rắn cùng với Cựu Thổ
Diệp Quan thản nhiên liếc mắt nhìn Khâu Nghiệt:
- Đơn đấu?
Khâu Nghiệt cười nói:
- Ta thừa nhận, ngươi rất biết đánh nhau, nhưng biết đánh nhau thì có tác dụng cái rắm gì? Chỉ là cái dũng của thất phu mà thôi
Diệp Quan nở nụ cười:
- Thực lực của Cựu Thổ văn minh không được tốt lắm, công phu mồm mép lại rất là lợi hại, bội phục bội phục
lời vừa nói ra, vẻ mặt của Khâu Nghiệt lập tức trở nên âm trầm, mà sau lưng lão, vẻ mặt của một đám cường giả Cựu Thổ văn minh cũng là trở nên không dễ nhìn
Diệp Quan chậm rãi quét mắt nhìn chúng cường giả:
- Ba nền văn minh đem hết toàn lực tới vây giết một Đại Đế cảnh như ta, mà ngươi vẫn còn đắc chí, chưa phát giác xấu hổ, chậc chậc… nghe đồn năm đó Cựu Thần Cựu Thổ đương thời vô địch, hoành ép vạn giới chư thiên, muốn cầu bại một lần mà không được, nếu để cho ông ta biết được hậu đại của chính mình là mặt hàng như vậy, cũng không biết có thể giận đến chết bất đắc kỳ tử tại chỗ hay không
nghe được Diệp Quan, vẻ mặt của đám cường giả Cựu Thổ Khâu Nghiệt lập tức trở nên càng thêm khó coi
Cựu Thần!
Lúc trước Cựu Thần còn ở, Cựu Thổ văn minh là kinh khủng cỡ nào?
Thật sự chính là hoành ép chư thiên vạn giới!
Bây giờ Diệp Quan nói lời này, tựa như hung hăng quất roi vào trên mặt của bọn hắn vậy, đau rát
Khâu Nghiệt cầm đầu gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Diệp Quan, mặc cho miệng lưỡi ngươi như lò xo, hôm nay ngươi cũng không có đường sống, ngươi…
Lão còn chưa dứt lời, chỉ thấy Diệp Quan đột nhiên hóa thành một đạo kiếm quang nhảy lên một cái, trong chớp mắt, một đạo kiếm quang chính là đã hung hăng trảm đến trước mặt Khâu Nghiệt, tốc độ cực nhanh, rất nhiều người đều còn chưa kịp phản ứng
nhìn thấy một kiếm khủng bố này của Diệp Quan, trong lòng Khâu Nghiệt lập tức kinh hãi, lão phất tay áo vung lên, trực tiếp tế ra một mặt lá chắn màu đen cản ở trước người, nhưng mà, mặt lá chắn màu đen vừa mới tiếp xúc Diệp Quan liền trực tiếp nổ tung ra, lực lượng cường đại chấn hắn đến liên tục lùi lại, Diệp Quan thừa thế xông lên, một lần nữa một kiếm giết tới, vào giờ khắc này hắn cũng không che giấu thực lực của mình, một kiếm này giết qua, quả thực là thế không thể đỡ
nhìn thấy Diệp Quan nhằm vào chính mình, trong lòng Khâu Nghiệt kinh hãi, lão vội nói:
- Phù Càng!
Lúc này, Lão cũng không lo được cái gì mặt mũi hay không mặt mũi, bởi vì thanh kiếm này của Diệp Quan thật sự là quá mức lợi hại
thanh âm của lão hạ xuống, một đạo u quang đột nhiên từ một bên kéo tới nhanh như tia chớp, trong chớp mắt chính là đã giết tới sau lưng Diệp Quan,